Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Phải Lật Mình - Chương 120: Tố Cáo ---

Cập nhật lúc: 2025-11-22 06:37:57
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đuổi Tào Kiến , Hạ Kiến Ninh sàn.

 

Diệp Thâm trong một tuần bất kỳ động thái nào, khiến bất ngờ.

 

Người của gợi ý như mà Diệp Thâm vẫn phát hiện sự bất thường của nhà họ Tào, còn tưởng tin đồn là giả.

 

Kết quả, Diệp Thâm sớm .

 

Mèo con Kute

Ngược , của phát hiện Diệp Thâm từ khi nào.

 

“Quả nhiên lợi hại.” Hạ Kiến Ninh cảm thán một câu.

 

Hắn nhà họ Tào đang gì, nhưng nhẫn nhịn hành động, bản lĩnh thường tuyệt đối .

 

“Diệp lão thái thái con mắt thật .” Hạ Kiến Ninh nhạo một tiếng: “Đáng tiếc hùng khó qua ải mỹ nhân, cuối cùng cũng đáng lo ngại.”

 

Hắn thì cứ , nhưng nhịn , để đều yên .

 

Vậy thì xin nhé.

 

“Cứ để Tôn Tiền dẫn .” Hạ Kiến Ninh với thanh niên trong phòng.

 

“Vâng.” Người thanh niên lui ngoài, biến mất màn mưa đêm.

 

Nửa đêm canh ba, Hoa Chiêu cảm thấy mệt mỏi chìm giấc ngủ thì cánh cửa chính gõ vội vàng.

 

Diệp Thâm bật dậy, lắng vài giây, thở dài cầm lấy quần áo góc giường, lượt mặc cho cô.

 

“Bên ngoài nhiều đến, e là kẻ đến ý .” Diệp Thâm .

 

“Ưm.” Hoa Chiêu lập tức tỉnh táo, tự mặc áo khoác ngoài dậy.

 

“Em ở trong phòng, đừng ngoài.” Diệp Thâm dặn dò xong liền bước .

 

Bên ngoài mưa lớn vẫn tiếp tục.

 

Ngoài cửa là một nhóm hơn 20 tay cầm công cụ khí thế hung hăng.

 

“Các là ai?” Diệp Thâm mở cửa, hỏi đàn ông dẫn đầu.

 

Người đàn ông 40 tuổi, mặt nở nụ như đeo mặt nạ: “Đồng chí Diệp Thâm, họ Tôn, cứ gọi là chủ nhiệm Tôn là , chúng nhận tố cáo, rằng nhà đồng chí tàng trữ lượng lớn vật phẩm phản động, chúng đến đây để tịch thu.”

 

“Ở đây bất kỳ vật phẩm phản động nào.” Diệp Thâm .

 

“Có , tìm mới .” Nụ mặt chủ nhiệm Tôn hề đổi.

 

Diệp Thâm một lúc lâu, nghiêng nhường cửa, để họ .

 

--- Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Muốn Lật Mình(151) ---

 

Anh , đây chính là chiêu của Hạ Kiến Ninh, quả nhiên đúng như nghĩ.

 

Không đường tối thì đường sáng.

 

Hạ Kiến Ninh tự nắm điểm yếu của , thì sẽ để điểm yếu đó lộ , khác nắm giữ.

 

Hơn 20 xông sân, nhưng động đậy, họ chờ đợi chỉ huy.

 

Giữa đám đông hai lớn tuổi hơn, giương ô, mượn ánh đèn pin, ngó khắp nơi.

 

“Đây là chuyên gia của chúng , kinh nghiệm trong việc đào báu vật... , trong việc tìm kiếm vật phẩm.” Chủ nhiệm Tôn .

 

“Có kinh nghiệm thì quá , đừng như nhà họ Tào ở hậu viện, kinh nghiệm đào bừa bãi, sập cả nhà.” Diệp Thâm .

 

“À ha ha ha, .” Chủ nhiệm Tôn , nhưng bình luận gì về chuyện nhà họ Tào.

 

Hai vị chuyên gia một lúc, chỉ điểm vài chỗ để bắt đầu đào.

 

Có một chỗ, chính là cái giếng nước đó.

 

Còn một chỗ khác, là gốc cây nho.

 

“Cây là do bà nội trồng lúc sinh thời, hy vọng ai hỏng bộ rễ của nó.” Diệp Thâm gốc cây, lạnh lùng mấy đang chuẩn động thủ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-vo-beo-phai-lat-minh/chuong-120-to-cao.html.]

Ánh mắt lạnh hơn cả nước mưa, rơi xuống , như những mũi băng nhọn.

 

“Chúng sẽ cố gắng hết sức.” Mấy , chút bối rối khẽ .

 

Diệp Thâm im nhúc nhích, chủ nhiệm Tôn đang giữa sân: “Chủ nhiệm Tôn ?” Anh dừng vài giây, chậm rãi : “Tôn Tiền, sinh năm 32, huyện Vĩnh Xương, 16 tuổi tham gia công tác...”

 

Anh tuôn một tràng tiểu sử của đầu gặp mặt .

 

Tôn Tiền trong mưa, run rẩy như rơi hầm băng.

 

Một nhân vật nhỏ bé đáng chú ý như , mà Diệp nhị công t.ử của nhà họ Diệp, bao giờ dính dáng đến chính sự, hết, còn thuộc như lòng bàn tay, những mốc thời gian ngay cả bản cũng nhớ rõ...

 

Nhà họ Diệp quả nhiên thâm sâu khó lường, một nhân vật nhỏ bé như , dù Hạ Kiến Ninh ... Hạ Kiến Ninh cũng chỉ thể báo thù cho thôi đúng ?

 

“Tất cả cẩn thận, cẩn thận!” Chủ nhiệm Tôn hét lớn với những trong sân: “Tìm đồ thì tìm, đừng tổn hại bất kỳ cọng cỏ cành cây nào trong sân ! Biết !”

 

Diệp Thâm trong đêm mưa, chằm chằm họ, ngăn chặn họ chôn những “vật phẩm phản động” nào đó xuống đất, đào lên.

 

Loại chuyện , Hạ Kiến Ninh từng từ vài năm , và luôn thành công.

 

Hóa ông nghĩ quá nhiều , những nhận lệnh giấu hàng riêng tư, họ thực sự đến để tìm đồ vật.

 

Hạ Kiến Ninh tin chắc trong sân đồ vật, ông cũng nghĩ giống như nhà họ Tào. Diệp Thâm mấy ngày nay động thủ còn một lý do hợp lý hơn, đó là đồ vật ở trong sân nhà họ Tào mà ở trong nhà .

 

Ông cũng tin chắc trong sân nhất định đồ vật, nếu bà cụ Diệp chẳng chỉ để cho một Diệp Thâm.

 

Cổng sân vang lên, một nhóm nữa trực tiếp .

 

Hóa đều là nhà họ Diệp, thiếu một ai.

 

Họ gõ cửa gọi dậy giữa đêm, Diệp Thâm xảy chuyện, nhà cửa sập , tất cả lập tức hoảng hốt chạy đến.

 

“Chuyện là thế nào?” Diệp Chấn Quốc căn nhà vẫn nguyên vẹn và nhóm trong sân hỏi.

 

Diệp Phương và Diệp Thư thì tìm thấy Diệp Thâm, hỏi thăm Hoa Chiêu thế nào.

 

Biết Hoa Chiêu ở trong phòng, hai bận tâm chuyện gì đang xảy trong sân nữa, liền phòng tìm Hoa Chiêu.

 

Còn những khác đều phía Diệp Chấn Quốc.

 

Chủ nhiệm Tôn chịu đựng ánh mắt lạnh băng của Diệp Thâm tới, với Diệp Chấn Quốc: “Có tố giác rằng năm xưa các vị cất giấu nhiều của cải lòng đất, chúng đành đến xem xét.”

 

Ông như thể ép buộc bất đắc dĩ, đồng thời quan sát sắc mặt của nhà họ Diệp.

 

Diệp Chấn Quốc chút biểu cảm, nhưng trong lòng giật thót.

 

Người nhà họ Diệp phía ông kiểm soát biểu cảm bằng ông, tất cả trong chốc lát đều lộ vẻ kinh ngạc.

 

Đặc biệt là mấy phụ nữ trong nhà, ánh mắt liên tục lóe lên.

 

Trong lòng Tôn Tiền gật đầu, ông Hạ đúng, nhà họ Diệp ngoại trừ Diệp Chấn Quốc , những khác lẽ thật sự về sự tồn tại của kho báu.

 

Vậy thì bây giờ họ càng phanh phui chuyện , xem nhà họ Diệp loạn lên .

 

“Đây thật sự là chuyện vu khống thật!” Diệp Chấn Quốc trầm giọng : “Năm xưa và phu nhân hiến dâng bộ gia sản cho sự nghiệp cách mạng, thư khen thưởng bây giờ vẫn còn để ở nhà. Còn căn nhà , truyền thừa mấy trăm năm, nếu lòng đất thật sự một đồng xu một đồng bạc, lẽ nào đều là của chúng ?”

 

Những thông minh của nhà họ Diệp đều lập tức về phía ông.

 

Trên mặt Tôn Tiền nở nụ kiểu mặt nạ, ông cụ Diệp đây là đang gián tiếp thừa nhận .

 

“Ông đúng, đúng. Nếu lòng đất thật sự gì đó, cũng chắc là của cải ông cất giấu năm xưa... nhưng rốt cuộc , vẫn cứ đào lên !”

 

Diệp Chấn Quốc chút sợ hãi. Năm xưa khi họ chôn đồ đặc biệt chú ý, những thứ mà ngoài rơi tay cha của Lăng Hoa cũng trong đó, ai thể chứng minh những thứ là của họ.

 

Muốn dùng những thứ để hạ bệ ông , cửa .

 

Chỉ là đáng tiếc tấm lòng của Lăng Hoa, những thứ đó đều là vật gia truyền, bà nỡ vứt bỏ bán , để cho con cháu đời kỷ niệm.

 

Diệp Chấn Quốc về phía Diệp Thâm, Lăng Hoa quả thật thiên vị, bà thể mang đồ vật chia đều, chỉ thể chọn một để giao phó, bà chọn Diệp Thâm, mà bà yêu quý nhất.

 

cũng từng nghĩ những thứ thể mang đến rắc rối cho , nhưng bà tin cách giải quyết.

 

Ánh mắt của Diệp Chấn Quốc vẫn luôn dõi theo Diệp Thâm, phát hiện toát vẻ điềm tĩnh từ trong ngoài, trong lòng hài lòng.

 

 

Loading...