Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Phải Lật Mình - Chương 113: --- Hổ Mặt Cười

Cập nhật lúc: 2025-11-22 06:37:50
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thấy Diệp Thâm rõ ràng vui, Hoa Chiêu ngược cảm thấy mừng rỡ.

 

Chỉ cần ý định cho con khác thì cô sẽ tức giận, còn lời khác thì cứ coi như xả thôi!

 

Không khí trong phòng cho lạnh lẽo, Chu Lệ Hoa gượng hai tiếng: “Mọi xem kìa, chỉ đùa một câu thôi, mà tin là thật.”

 

--- Tái sinh thập niên 70: Cô vợ béo vùng lên(142) ---

 

“Thím ba hình như đùa cho lắm.” Diệp Danh : “Sau nhất là đừng đùa nữa.”

 

Nụ của , nhưng lời dễ chút nào.

 

Chu Lệ Hoa mất mặt, với giọng điệu âm dương quái khí: “Không đây vì ai mà , thôi thôi, một tấm lòng chẳng ai cảm kích, ngược còn thành chẳng gì. Chị hai, chúng nấu cơm thôi!”

 

Lưu Nguyệt Quế lập tức dậy: “ thế, đến giờ cơm .” Bà đầu quanh những trong phòng khách.

 

Văn Tĩnh cúi đầu xuống một chút, dậy bếp.

 

Lưu Nguyệt Quế sang Diệp Thư.

 

Diệp Thư lườm Lưu Nguyệt Quế một cái, xắn tay áo bếp.

 

Lưu Nguyệt Quế Hoa Chiêu.

 

Diệp Thâm kéo Hoa Chiêu xuống ghế sofa, tự lấy một cái ghế đẩu đối diện cô, chắn tầm của Lưu Nguyệt Quế: “Mấy bệnh viện bằng cách nào? Đi bộ ? Mệt lả ... Đi xe ? Chắc là đông lắm, nóng bức lắm nhỉ! Mau nghỉ ngơi , đừng để mệt đến con trai !”

 

Lưu Nguyệt Quế , lên, suýt nữa thì quên mất đây là một phụ nữ mang thai, còn đang mang kim tôn của nhà họ Diệp nữa chứ, thì cứ nghỉ ngơi .

 

Hoa Chiêu liếc bóng lưng Lưu Nguyệt Quế, khẽ với Diệp Thâm: “Nếu là hai cô con gái thì ạ?”

 

“Thì chứ?” Anh chỉnh đầu Hoa Chiêu để cô : “Hai cô con gái là hai cô thiên kim, đều là của , đều thích.”

 

Diệp Danh ghế sofa đối diện, lập tức đưa tay ôm trán bật . Đứa em trai "tảng băng" của mà giờ thành thế , ngọt xớt, thật là thể nổi nữa...

 

Đây còn là tảng băng nữa ? Đây chắc là kẹo đường thì !

 

Diệp Thư trong bếp cũng khẽ : "Chịu nổi ~"

 

Văn Tĩnh cạnh cô , dù cố gắng thế nào cũng thể nặn một nụ .

 

Lưu Nguyệt Quế cũng nổi. Bà đến cửa bếp, lớn tiếng gọi Diệp Thâm và Hoa Chiêu: "Phì phì phì, lời thể bậy bạ , may mắn ! Phải là con trai, hai đứa con trai! Đại Cát Đại Lợi! Này? Hai đứa thấy hai cái tên tên gọi ở nhà ? Đại Cát, Đại Lợi! Vui vẻ bao!"

 

Chu Lệ Hoa cũng chẳng thấy gì đáng , bèn dội gáo nước lạnh : "Bà cứ lo tìm đối tượng cho thằng Diệp An, Diệp Đào nhà bà , mấy cái tên thế thì để dành cho cháu ruột của bà ."

 

Lưu Nguyệt Quế chẳng để tâm, còn Diệp Thâm : "Đại Cát Đại Lợi, bao nhiêu?"

 

Hoa Chiêu hàng mi Diệp Thâm khẽ rung mà thầm, rõ ràng thích cái tên .

 

Lưu Nguyệt Quế cứ chằm chằm họ.

 

Mèo con Kute

Hoa Chiêu liền : "Nếu là hai đứa con trai, thì sẽ gọi là Đại Cát Đại Lợi! Nếu là hai đứa con gái thì thôi ." Dù thì cũng chẳng là hai bé trai.

 

Lưu Nguyệt Quế lập tức phì phì phì: "Không thể thế thể thế ." mà Hoa Chiêu tính tình thật đấy, là một cô gái .

 

trở bếp, hài lòng bắt đầu nấu cơm. Cháu đích tôn của nhà họ Diệp đời , tên gọi ở nhà là do bà đặt đấy!

 

Từ tận đáy lòng bà hy vọng, mong chờ đó là hai đứa con trai.

 

Diệp Thâm nổi, đưa tay khẽ chạm chóp mũi nhỏ của Hoa Chiêu, khẽ: "Trước em cứ chê tên đặt , Quốc Cường, Quốc Khánh, tên chính thì tên ở nhà cũng mà, chẳng lẽ hơn Đại Cát Đại Lợi ?"

 

Hoa Chiêu để lộ hai lúm đồng tiền sâu hoắm: "Em thấy Đại Cát Đại Lợi cũng hơn Quốc Cường Quốc Khánh mà."

 

" đồng ý." Diệp Danh ở đối diện gật đầu.

 

Không ngờ trình độ đặt tên của đứa em trai kém cỏi đến thế, khẽ : "Hay là tên ở nhà của bọn trẻ để đặt nhé, 'Vạn mộc sương thiên hồng lạn mạn, thiên binh nộ khí xung tiêu hán', nếu là con gái thì gọi Sương Hồng, con trai thì gọi Tiêu Hán thế nào?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-vo-beo-phai-lat-minh/chuong-113-ho-mat-cuoi.html.]

 

Anh càng càng hăng: "Hay là chọn 'Cửu Nghi sơn thượng bạch vân phi, Đế t.ử thừa phong hạ thúy vi'? Con trai gọi Vân Phi, con gái gọi Thúy Vi?"

 

Hoa Chiêu chớp mắt, chọn tên từ thơ ca của vĩ nhân, quả là phù hợp với đặc điểm thời đại .

 

"Vậy tên gọi ở nhà sẽ giao cho đại ca...." Hoa Chiêu ánh mắt trầm tĩnh của Diệp Thâm vội chữa lời: "...một đứa! Đứa còn Thâm ca đặt! Tên chính một đứa giao cho ông nội, một đứa giao cho bố, thế nào ạ?"

 

Vốn dĩ cô tự đặt tên, nhưng nhớ đến tình hình nhà họ Diệp, đoán chừng ông nội Diệp mong chờ đặt tên cho đứa chắt , nên cô sẽ tranh với lớn tuổi.

 

thì con cái, còn nữa, cứ thỏa thuận là mỗi đặt một tên, kiểu gì cũng đến lượt cô là ruột.

 

Hơn nữa cô phát hiện cái tên mật "Thâm ca" hơn nhiều so với cái tên đầy đủ lạnh lùng .

 

Không là do ý của Hoa Chiêu vẫn , là tiếng "Thâm ca" ngọt ngào xoa dịu Diệp Thâm, khẽ chạm mũi Hoa Chiêu, gì nữa.

 

Văn Tĩnh trong bếp, chồng hào hứng thảo luận tên con với phụ nữ khác... nước mắt rơi lã chã chậu rau.

 

Diệp Thư thấy, cau mày bóng lưng cô , gì.

 

Trước chị dâu mối quan hệ , đây cũng là một đơn thuần, dễ gần, lạc quan, vui vẻ, thích , nhưng kể từ khi kết hôn nhiều năm mà con, cô đổi, trở nên trầm lặng như một khác .

 

trai đều hết lời khuyên nhủ, trai cũng với trong nhà, tuyệt đối ai gây áp lực cho cô , chê bai chuyện cô con.

 

Mọi đều , kể từ khi bệnh vô sinh, ngoài cô ruột đưa cô khám bệnh, những khác hề nhắc nửa lời mặt cô .

 

điều dường như càng khiến cô thể buông bỏ, thể vượt qua . Cô tự biến thành một cái bóng, im lặng thu một góc, nụ đều như một lớp màn che phủ.

 

Chẳng ai thể lòng cô nữa.

 

Diệp Thư thật hiểu cô , cùng ba mươi tuổi, cùng con, chẳng bận tâm chút nào? Bây giờ ngược còn cảm thấy may mắn nữa?

 

Thế nên hai ngày càng xa cách, bây giờ chỉ còn giữ tình nghĩa bề ngoài.

 

Văn Tĩnh rơi hai giọt nước mắt vội vàng lau , như chuyện gì mà tiếp tục rửa rau.

 

Chu Lệ Hoa bóng lưng cô mà bĩu môi. Cứ tưởng nhà cả sắp tuyệt tự ..... Ai ngờ Diệp Thâm, cái giờ như định tu, đùng một cái liền hai đứa con!

 

Mọi chuyện đều để nhà cả chiếm hết!

 

Lại còn chuyện cái nhà mà cụ bà ngày để , lúc bọn họ ở đây Văn Tĩnh kể cho họ .

 

Tại lúc đó chỉ cho mỗi Diệp Thâm? Ba con trai, sáu cháu trai, nhiều phòng như thế cơ mà!

 

Chia đều thì cũng quá đáng gì ?

 

Cho dù nhà chính dành cho nhà cả, bọn họ ở nhà ngang cũng chứ!

 

Thật đáng thương cho cả nhà sáu của bà chen chúc trong một căn hộ tập thể chừng 100 mét vuông, thằng cả nhà bà yêu đương một năm mà vẫn cưới nhà!

 

Giờ thì , Diệp Thâm đòi luôn nửa căn nhà còn , cái sân to thế , hai vợ chồng họ, cho dù thêm cả ông nội của Hoa Chiêu , ba cũng ở hết nhỉ? Cho đứa em trai mượn vài phòng phòng cưới thì chứ gì?

 

Một cái đại viện bốn gian mà, bà đòi nhiều, một gian là !

 

Đến lúc ăn cơm, Chu Lệ Hoa nhân lúc khí đang , trong nhà lớn.... bà bắt đầu giở trò.

 

"Ôi chao, về mấy đứa cháu trai nhà họ Diệp chúng , thì Thâm ca là giỏi giang nhất! lên cấp 14 hả? Thật là lợi hại quá !" Chu Lệ Hoa tươi rói: "Công việc giỏi giang, đời sống cũng giỏi giang, ai mà chẳng lính tráng nay đây mai đó, khó con bao, mà Thâm ca nhà chúng một cái luôn hai đứa!"

 

Diệp Danh đột nhiên vươn tay cầm lấy cốc nước mặt bà lắc lắc, lấy lạ : "Thím ba, trong cốc rượu , cháu thấy thím cứ như uống say ?"

 

Chu Lệ Hoa lập tức lườm Diệp Danh một cái, đến mấy đứa cháu trai , ghét nhất chính là cái tên Diệp Danh thấy đáy !

 

Người khác thì nho nhã, bà thấy chính là một con hổ !

 

Cứ luôn đối đầu với bà ! Bà chọc tức hả?!.... Ơi chà, hình như đúng là chọc tức thật .

 

 

Loading...