Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Phải Lật Mình - Chương 108: Đến nơi
Cập nhật lúc: 2025-11-22 06:37:37
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hoa Chiêu gạt một cuộn 20 đồng bạc mà Diệp Thâm mở, tìm thấy thêm 2 đồng Quang Tự Khố Bình Nhất Lạng bên trong. Còn những đồng bạc khác là vật quý thì cô .
Từ thời nhà Minh trở , tổng cộng phát hành hơn 300 loại tiền xu bạc. Ngoại trừ đồng tiền đầu Tứ Đại Thiên Vương mà khách hàng từng phổ biến kiến thức cho cô, những loại khác cô đều .
Kiếp cô mấy hứng thú với đồ cổ, chủ yếu vì nước quá sâu (nguy hiểm, dễ lừa), cô đủ tiền để "nộp học phí" (trả giá cho sự thiếu hiểu ).
Kiếp thì, lẽ thể thử xem .
"Sao ? Đồng đặc biệt ?" Diệp Thâm hỏi.
Hoa Chiêu cầm đồng bạc : "Phải đó, hôm nọ dạo cửa hàng đồ cổ họ , loại khá giá trị."
Diệp Thâm cô, đồng bạc trong tay cô: "Vậy mấy đồng em cứ cầm chơi , những đồng khác chúng cất nhé? Để xem tình hình tính?"
Cái giọng điệu bàn bạc khiến Hoa Chiêu trong lòng vô cùng thoải mái.
"Thôi cần , cứ cất hết một chỗ , em cũng chẳng chỗ nào mà để." Hoa Chiêu . Cô thích chúng khi chúng giá trị vài chục năm ... Còn bây giờ, mang đến cửa hàng đồ cổ, chỉ trả cô 2 đồng một đồng tiền thu mua.
Hơn nữa cô còn về Đông Bắc nữa chứ, thể nào cứ mang theo nó lỉnh kỉnh suốt đường , lỡ mất thì cô sẽ tiếc c.h.ế.t mất, chi bằng cứ giấu ở đây.
Diệp Thâm , cô bé mê tiền thì mê tiền thật, nhưng vẫn suy nghĩ đại cuộc.
Hai bắt đầu tìm chỗ cất đồ, nơi duy nhất họ thể cất giấu, cũng chỉ thể là đất.
Hoa Chiêu dẫn , đào một cái hộp khác chôn ở góc tường.
Cái hộp to gấp đôi cái hộp , bọc kín đáo hơn, trong ngoài đều là những lớp vải chống nước dày đặc, bởi vì bên trong bộ đều là thư pháp và tranh vẽ.
Cái thì Hoa Chiêu càng hiểu gì, nhưng Diệp Thâm dường như hiểu. Anh thấy những bức thư pháp và tranh vẽ mở , mắt sáng rực, trong mắt tràn đầy sự thể tin .
--- Trọng sinh thập niên 70: Vợ béo đổi đời(136) ---
Cuối cùng cẩn thận đặt bức tranh trở nguyên vẹn, những gói giấy dầu khác mở , đó thêm một lớp chống thấm cho cả cái hộp chôn .
Còn cái hộp nhỏ đựng vàng bạc đó, thì chỉ thể đổi chỗ chôn.
Hoa Chiêu cây nho, cái hộp lớn gốc cây cứ để tính . Nếu , mấy chỗ bảo bối phân tán mà cô đào hết trong một ngày thì quá đáng.
Hai bận rộn nửa buổi chôn xong hộp, trời tối hẳn, cơm canh cũng nguội, Diệp Thâm hâm nóng một nữa.
Ăn cơm xong, dạo, trò chuyện, tắm rửa, vận động cha và con cái... , là tương tác cha và con cái~~
Sau đó hai ngày chuyện gì, bà con hữu ai về nhà nấy, Diệp Thâm và Hoa Chiêu ở nhà nghỉ ngơi, cả.
Ăn ngon uống , tâm trạng thoải mái, Hoa Chiêu cảm thấy bụng mới một tuần lớn hơn rõ rệt một vòng.
Diệp Thâm cũng cảm nhận : "Tiểu gia hỏa lớn nhanh thật, hơn nữa còn khỏe hơn nhiều." Cái phần là bàn tay bàn chân nhỏ , thể cảm nhận rõ ràng .
"Hơn nữa còn nghịch ngợm!" Diệp Thâm : "Sao mà lúc nào cũng hoạt động cả tay lẫn chân chứ?"
Hoa Chiêu nén , nhịn cho đó là song thai. Đó là hoạt động cả tay lẫn chân, mà là bốn bàn tay, bốn bàn chân, đương nhiên t.h.a.i động sẽ nhiều hơn.
Cửa lớn đột nhiên gõ, Diệp Thâm mở cửa, lâu dẫn Diệp Thư nhà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-vo-beo-phai-lat-minh/chuong-108-den-noi.html.]
"Chị ơi, hai ngày nay chị ghé qua? Cứ ở nhà đối mặt với Khổng Ni mãi ? Khó chịu bao nhiêu?" Hoa Chiêu kéo cô xuống hỏi.
Diệp Thư cô và Diệp Thâm, trêu chọc : "Đối mặt với hai đứa em còn khó chịu hơn!"
Diệp Thâm giả vờ như thấy, nhưng Diệp Thư thấy vành tai đỏ lên, cô ngay em trai da mặt mỏng.
Còn Hoa Chiêu, thì vẻ ngượng ngùng che mặt, nhưng thực rạng rỡ, một chút cũng thấy ngại ngùng.
Cô cũng theo, cô bé , mà đáng yêu đến thế ?
"Mau sửa soạn với chị, dì hai, dì ba và cô cả đều đến thăm em đấy." Diệp Thư .
"Dì hai, dì ba đến ?" Diệp Thâm hỏi.
Diệp Thư gật đầu: "Chuyện kết hôn lớn như thế của em, chú hai chú ba đến , các dì đến chứ? Bây giờ đều ở chỗ ông nội ."
Hoa Chiêu lập tức nhà quần áo.
Cô Diệp Thâm còn hai chú và một cô cả, đều xuất quân đội, đều đang nhậm chức ở ngoài. Trước đây còn tưởng họ bận công việc nên đến , quả thật là đến , nhưng ngờ hai dì đến.
Trên đường , Hoa Chiêu hỏi Diệp Thư: "Hai dì tính cách thế nào? Có dễ gần ạ?"
Biểu cảm của Diệp Thư lập tức chút , nhắc đến hai dì , cô dường như phiền muộn: "Dì hai thì, tính tình , ôn hòa, là một hiền lành, đắc tội với ai. bà vài suy nghĩ mà chị ưng."
Thấy Hoa Chiêu chớp chớp đôi mắt to , giống như một cô gái nhỏ ngây thơ, Diệp Thư lập tức quyết định rõ ràng hơn một chút, để cô thiệt thòi: "Bà ... , bà trọng nam khinh nữ, con gái trong mắt bà vĩnh viễn thể bằng con trai, trời sinh thấp kém hơn một bậc, trời sinh hầu hạ đàn ông."
"Cho nên lát nữa em cứ theo chị, giả vờ một chút việc bếp núc thôi, thì bà sẽ cằn nhằn em đến c.h.ế.t, còn đuổi đến tận nhà em để 'lên lớp', chỉ sợ em hầu hạ cho Thâm nhà chúng ." Diệp Thư cau mày, thở dài.
Dì hai , ý , cũng là thật lòng với chú hai, với tất cả con cháu nhà họ Diệp.
Mèo con Kute
, đãi ngộ giữa con trai và con gái ở chỗ bà là khác . Nếu một miếng thịt, thì chắc chắn là cho con trai ăn chứ cho con gái ăn. Nếu một đống bát đĩa, thì chắc chắn là con gái rửa chứ con trai rửa.
Bà thật sự nghĩ rằng phụ nữ thì nên lo việc nhà, hầu hạ đàn ông, quán xuyến gia đình.
Diệp Thâm cũng nhíu mày, cái tật của dì hai , tuy cũng thích, nhưng đây cảm thấy quá nặng nề... nhưng hôm nay cảm nhận đột nhiên sâu sắc hơn, vô cùng thích.
"Dưới bếp lúc nào cũng nước, lát nữa em cứ ở ngoài bày bàn là ." Anh với Hoa Chiêu.
Diệp Thư lập tức lườm một cái: "Nếu em bắt đầu từ việc rửa rau mà bận rộn, em xem dì hai em ?"
Diệp Thâm nhíu mày, vợ nhỏ của thể việc, nhưng ép buộc việc thì .
Anh còn gì đó, Hoa Chiêu vội vàng ngăn : "Chuyện bé tí mà, chỉ là nấu cơm thôi, cháu giỏi nhất khoản , hôm nay cháu sẽ là cầm đũa cả, nấu cho ông nội và một bữa thật ngon!"
Diệp Thâm đồng ý: "Đông thế, mấy món liền, bận rộn cả tiếng đồng hồ, lâu mệt lắm."
Diệp Thư lườm nguýt lật cả mắt lên trời: "Thế nên thà đối mặt với Khổng Ni, chứ chẳng thấy hai các !"
"Haha!" Hoa Chiêu lắc lắc cánh tay Diệp Thư cợt: "Chị ơi, chúng về thím tiếp theo , thím ba thế nào ạ?"
Cô cứ nghĩ thím ba sẽ hơn một chút, nào ngờ Diệp Thư càng nhíu mày, đến cả Diệp Thâm cũng lộ vẻ vui, xem cả hai chị em đều ưa thím ba .