Trọng Sinh Thập Niên 70: Trước Khi Xuống Nông Thôn, Ta Dọn Sạch Cả Nhà - Chương 82: Những ngày cơ cực của nàng, chỉ vừa mới bắt đầu
Cập nhật lúc: 2025-10-27 03:25:36
Lượt xem: 55
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bầu trời của Dương Ái Trinh sụp đổ hai .
Lần đầu tiên là khi nàng mới mười mấy tuổi, quê nhà thực hiện cải cách ruộng đất, ngàn mẫu ruộng của gia đình nàng bỗng chốc tan thành mây khói.
Từ một tiểu thư con nhà địa chủ, nàng trở thành đứa con hoang đời khinh miệt, ai thấy cũng đánh.
Khi nàng đang tuổi cập kê, những đến dạm hỏi đều là công tử con nhà quyền quý trong làng.
biến cố ập đến, những gia đình vốn ý kết đều đồng loạt thoái lui.
Không lâu , những nhà quyền quý cũng chung phận với gia đình nàng.
Nhà họ Dương và nhà họ Tần là bạn bè nhiều đời, từ thế hệ từng định hôn ước, nhưng vì chiến loạn ly tán mà lỡ dở, hôn sự thành.
Gia đình họ Dương sa sút, thấy con gái sắp ai lấy, cha của Dương Ái Trinh mới nhớ mối hôn sự với nhà họ Tần, liền đưa Dương Ái Trinh đến mặt cha của Tần Hàn Thư.
Bất chấp cách tuổi tác, ông mặt dày nhắc chuyện hôn nhân, còn đưa tín vật mà thế hệ trao đổi.
Cha của Tần Hàn Thư tuy lớn tuổi nhưng một lòng vì sự nghiệp, ý định thành gia.
nhà họ Dương nhắc đến tiền bối, cầm tín vật, lời lẽ trong ngoài đều ngụ ý rằng, nếu nhà họ Tần nhận Dương Ái Trinh, nàng chỉ còn nước tìm đến cái c.h.ế.t...
Cha của Tần Hàn Thư tôn trọng tổ tiên, thương xót cho Dương Ái Trinh, nên đồng ý hôn sự .
Dù là nhà tư bản, nhưng cha của Tần Hàn Thư giao thiệp rộng, khéo léo nên từng gặp sóng gió gì.
Dương Ái Trinh gả nhà họ Tần, cuộc sống thể là cơm no áo ấm, lo nghĩ. Tiếng tăm của nàng ở quê nhà cũng là lời ý .
Cái c.h.ế.t của cha Tần Hàn Thư, chính là thứ hai bầu trời sụp đổ.
Khi đó, Dương Ái Trinh đêm đêm ôm Tần Hàn Thư mà , đến mức đôi mắt mắc thêm chứng chảy nước mắt khi gặp gió.
Tần Phi Dương chỉ là một thiếu niên, tuy thể gắng gượng gánh vác gia đình nhưng tuổi còn nhỏ, gặp chuyện lớn thể cáng đáng nổi, huống hồ còn nhập ngũ, rời xa nhà.
Trong mấy năm khi gả cho Hồ Đại Dũng, trái tim Dương Ái Trinh luôn treo lơ lửng, từng một giấc ngủ yên.
Nàng cảm thấy là một góa phụ, đường ai cũng bằng ánh mắt khác thường.
Ánh mắt của những đàn ông nàng càng thêm một tầng ý vị khó .
Mẹ ruột của Dương Ái Trinh, từ nhỏ dạy dỗ nàng một tư tưởng rằng, phụ nữ đời chỉ thể dựa đàn ông mới sống .
Không đàn ông, phụ nữ chỉ là bèo dạt mây trôi, dù bạc triệu gia tài cũng chỉ là một miếng mồi ngon khiến thèm thuồng.
Trong xã hội nông thôn xưa, phụ nữ quyền thừa kế tài sản, tư cách gánh vác gia đình, nếu cũng chẳng cái gọi là tuyệt tự.
Mẹ của Dương Ái Trinh, thật cũng sai.
Chỉ là Dương Ái Trinh lớn lên trong tư tưởng đó, quên mất bước một xã hội mới, còn quá đề cao đàn ông lên vị trí thần thánh, thứ khác đều gạt sang một bên.
suy cho cùng, nàng cũng chỉ vì bản .
Đàn ông là trời, nàng dựa trời để sinh tồn.
Khi Hồ Đại Dũng, bầu trời của nàng sụp đổ, một thoáng bi thương ngắn ngủi, phản ứng đầu tiên của nàng là tìm cho một bầu trời khác để dựa dẫm.
Dương Ái Trinh giường đất, trán đắp khăn lông, trông như một c.h.ế.t tâm, nhưng thực trong lòng bắt đầu toan tính.
bà cụ Hồ thấy yên tâm hơn nhiều.
Bà cụ Hồ còn tính toán cho bản sớm hơn cả Dương Ái Trinh. Gần như ngay khi Hồ Đại Dũng kết án, bà suy nghĩ đến chuyện .
Bà chỉ một con trai là Hồ Đại Dũng, cháu trai Hồ Binh Binh là một kẻ ngốc, trông cậy , cũng thể hầu hạ bà .
Nghĩ nghĩ , chỉ thể dựa con dâu Dương Ái Trinh .
Bà lập tức đổi thái độ với Dương Ái Trinh.
Từ khi Dương Ái Trinh ngã bệnh giường đất, bà bưng rót nước hầu hạ, chuyện cũng ôn tồn từng .
Bà cụ Hồ luộc hai quả trứng gà, mang đến đút cho Dương Ái Trinh.
Dương Ái Trinh chiều mà sợ, gắng gượng dậy: “Mẹ, để con tự ạ.”
Bà cụ Hồ : “Con khỏe, để hầu hạ con.”
Dương Ái Trinh thể từ chối, đành để bà cụ Hồ đút cho ăn hai quả trứng gà.
Bà cụ Hồ cầm chiếc bát tay, hỏi han Dương Ái Trinh vài câu thở dài: “Con , con định thế nào?”
Dương Ái Trinh giật , lẽ nào bà cụ Hồ ý định tái giá của nàng?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-truoc-khi-xuong-nong-thon-ta-don-sach-ca-nha-iuoa/chuong-82-nhung-ngay-co-cuc-cua-nang-chi-vua-moi-bat-dau.html.]
“Con…” Dương Ái Trinh chút đỏ mặt, chuyện tái giá dù cũng vẻ vang gì.
Bà cụ Hồ thấy, liền nhíu mày, lẽ nào con đàn bà tái giá?
Đại Dũng nhà bà mới c.h.ế.t mà tính chuyện tái giá! là đồ lẳng lơ!
Trong lòng mắng thì mắng, nhưng mặt bà cụ Hồ hề tỏ chút gì.
“Ai…” Sắc mặt bà cụ Hồ sầu não: “Vừa nãy ở đồn công an đến, và Binh Binh hộ khẩu, là dân lang thang, chúng mau chóng về quê.”
Ở đây lâu như ai họ là dân lang thang, Hồ Đại Dũng c.h.ế.t họ là dân lang thang, họ về quê, chắc chắn là do một kẻ thất đức nào đó báo cáo!
bà cụ Hồ cũng phản đối việc về quê.
Dù con trai c.h.ế.t, ở thành phố cũng chẳng phúc gì để hưởng, bằng về quê, dựa công điểm mà sống, còn khá hơn.
, lôi cả Dương Ái Trinh về quê hầu hạ bà mới !
Dương Ái Trinh bà cụ Hồ về nông thôn, trong lòng mừng thầm, nhưng lời tiếp theo của bà khiến nàng nặng trĩu.
“Chúng , con ở một . Ta thấy sân sân ít đàn ông, con tuy tuổi còn nhỏ nhưng trông vẫn còn ưa , lo con quấy rầy.”
Bà cụ Hồ liếc biểu cảm của Dương Ái Trinh, tiếp tục: “Quan trọng hơn là, cái thành phần của con… và Binh Binh che chở, lỡ tìm con gây sự thì ?”
Đồng tử Dương Ái Trinh co .
Không thể , bà cụ Hồ nắm chắc điểm yếu của Dương Ái Trinh – điều dĩ nhiên là học từ Hồ Đại Dũng.
Lòng Dương Ái Trinh rối như tơ vò.
Nàng về quê cùng bà cụ Hồ, nhưng lời của bà cũng lý.
Nàng sợ nhất chính là vấn đề thành phần của . Muốn tái giá cũng nhanh như .
Nàng gả hai , tuổi cũng còn nhỏ, thời gian moi phân khiến nàng tiều tụy nhiều, cũng tiền.
Muốn tìm một phù hợp, dễ dàng như .
Bà cụ Hồ sự do dự của Dương Ái Trinh, tiếp tục dụ dỗ.
“Ái Trinh, con là một con dâu . Trước đây Đại Dũng luôn bênh vực con, trong lòng ghen tị nên mới đối xử hà khắc với con một chút.”
“Bây giờ khác , Đại Dũng còn, hai con nương tựa . Cũng may Binh Binh, nó tuy đầu óc lắm, nhưng chỉ cần cái sức lực đó, bình thường cũng dám chọc chúng .”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
“Ta cũng loại bảo thủ, cho con dâu tái giá.”
“Thế , con cứ về quê với chúng ở một hai năm, cũng coi như giữ tiết, trọn vẹn tình nghĩa vợ chồng với Đại Dũng. Đến lúc đó Binh Binh cũng thành gia, con tự tái giá, sẽ chuẩn cho con một phần của hồi môn!”
Dương Ái Trinh bà cụ Hồ, thấy thần sắc bà vô cùng tha thiết, trong lòng mềm hai phần.
Dương Ái Trinh ngốc, dĩ nhiên bà cụ Hồ là một bà chồng .
bà cụ Hồ một câu lý, từ xưa đến nay mâu thuẫn chồng nàng dâu đều là từ đàn ông mà .
Đàn ông còn, hai chồng nàng dâu còn gì để tranh giành?
Về nông thôn ở hai năm cũng , với cái tính ngang ngược của bà cụ Hồ và Hồ Binh Binh, ở nông thôn là thể dùng , chắc chắn ai dám bắt nạt nàng.
Bà cụ Hồ cũng sẽ trói tay trói chân nàng, đến lúc đó nàng , dĩ nhiên cũng thể .
Lúc , Hồ Binh Binh bước , gọi: “Mẹ, cứ về với chúng con , con sẽ hiếu thuận với , cho ai bắt nạt .”
Lời , là do bà cụ Hồ dạy Hồ Binh Binh .
Dương Ái Trinh , cảm động đến rơi nước mắt.
Đối với Hồ Binh Binh, Dương Ái Trinh từng thật sự dành cho tình thương của một .
Nàng đây mơ cũng sinh một đứa con trai, nhưng trời chiều lòng , chỉ sinh một cô con gái Tần Hàn Thư.
Bây giờ tuổi ngày càng lớn, tái sinh cũng còn khả năng.
Trong lòng nàng luôn cảm giác an , sợ về già ai chăm sóc.
Hồ Binh Binh thể những lời như , chứng tỏ tâm huyết đây của nàng uổng phí.
Dương Ái Trinh cân nhắc lợi hại, nghĩ xong đường lui, cuối cùng gật đầu đồng ý về quê cùng bà cụ Hồ.
Chỉ là nàng , bà cụ Hồ còn lợi hại hơn cả Hồ Đại Dũng, chiêu trò để trị nàng nhiều kể xiết.
Những ngày cơ cực của nàng, chỉ mới bắt đầu.