Trọng Sinh Thập Niên 70: Trước Khi Xuống Nông Thôn, Ta Dọn Sạch Cả Nhà - Chương 80: Khi nào hắn buôn lậu vật tư?
Cập nhật lúc: 2025-10-27 03:25:34
Lượt xem: 50
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Ái Trinh, chợ về .” Bà nội Ngô chào Dương Ái Trinh đang xách giỏ rau qua.
Dương Ái Trinh vốn để ý đến bà nội Ngô, nhưng nghĩ đến Tần Hàn Thư, nở một nụ đáp .
Bước chân cũng dừng .
Bà nội Ngô ngạc nhiên, đây là ý chuyện với bà .
Dương Ái Trinh nay luôn coi thường bà, thèm để ý đến bà ?
Dương Ái Trinh hàn huyên vài câu, vấn đề chính: “Hàn Thư nhà , gần đây gửi thư về ạ? Nó gì về việc về nhà thăm ?”
Điện báo gửi lâu , mà một lời hồi âm nào từ Tần Hàn Thư.
Rốt cuộc là nhận , về về, Dương Ái Trinh cũng .
Nàng đang cần tiền gấp, chỉ thể đến hỏi thăm từ bà nội Ngô.
Cũng thật trùng hợp, hôm qua bà nội Ngô mới nhận một lá thư của Tần Hàn Thư.
trong thư vẫn như thường lệ chỉ vài chuyện nhà, câu trả lời mà Dương Ái Trinh .
Dương Ái Trinh thất vọng tột cùng, mũi ngửi thấy mùi thịt bay từ nhà bà nội Ngô.
Bụng nàng lập tức kiểm soát mà réo lên một tiếng lớn.
Bà nội Ngô thấy, ngạc nhiên Dương Ái Trinh, dường như thể tin âm thanh phát từ Dương Ái Trinh.
Đối với Dương Ái Trinh, từ nhỏ sống trong nhung lụa, đây là một việc mất mặt, giáo dưỡng. Nàng hổ đến mức chịu nổi, che mặt bỏ chạy.
Trở về nhà , mấy cây mướp hương và bầu trong giỏ rau, Dương Ái Trinh khỏi đau khổ đến rơi nước mắt.
Nghĩ cuộc sống trong thời gian , chẳng khác gì nhà đẻ ở nông thôn.
An ủi duy nhất còn là, nhà họ Hồ ở đây, nàng cần chịu sự khinh miệt như nhà đẻ, cần chịu đựng nỗi đau do vết nhơ chính trị mang .
Nghĩ đến đây, Dương Ái Trinh lau khô nước mắt, kéo lê hình mệt mỏi nấu cơm cho nhà họ Hồ.
Cơm nấu nửa chừng, Hồ Binh Binh chạy , chìa tay xin tiền Dương Ái Trinh.
“Tao ăn vịt , đưa tiền đây!”
Dương Ái Trinh bất đắc dĩ : “Mẹ chỉ còn hai hào tiền thừa lúc nãy chợ, mà ăn nổi vịt .”
Hồ Binh Binh hiểu những điều , chỉ nhớ đây, mỗi tháng Dương Ái Trinh đều đưa cả nhà ăn vịt ở tiệm.
Đã bao lâu ăn!
Hôm nay ngang qua cửa hàng vịt , khiến thèm thuồng, nên mới chạy về đòi Dương Ái Trinh cho ăn vịt .
Thấy Hồ Binh Binh lộ vẻ hung dữ, Dương Ái Trinh vội : “Đợi lĩnh lương đưa con ăn, hôm nay chúng ăn kẹo hồ lô nhé.”
Nói , liền móc hai hào tiền thừa chợ đưa cho Hồ Binh Binh, dỗ dành: “Ngoan nào, mua kẹo hồ lô , hai hào thể mua mười xiên đấy.”
Kẹo hồ lô chắc chắn bằng vịt , nhưng sức hấp dẫn của mười xiên kẹo hồ lô vẫn lớn.
Hồ Binh Binh suy nghĩ một hồi, quyết định tiên kẹo hồ lô , thế là cầm tiền ngoài.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Dương Ái Trinh thở phào nhẹ nhõm.
một lát , bà cụ Hồ liền đến đòi nàng tiền thừa chợ.
Mua rau gì ở đó, bao nhiêu tiền cũng rành rành, bà cụ Hồ rõ ràng Dương Ái Trinh còn thừa bao nhiêu tiền.
“Đưa tiền đây!” Bà cụ Hồ cụp mắt xuống, khuôn mặt nghiêm nghị đầy uy quyền.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-truoc-khi-xuong-nong-thon-ta-don-sach-ca-nha-iuoa/chuong-80-khi-nao-han-buon-lau-vat-tu.html.]
Dương Ái Trinh sợ đến run rẩy, lắp bắp : “Tiền… đưa cho Binh Binh ạ…”
“Nói láo!” Bà cụ Hồ ở trong phòng thấy Dương Ái Trinh đưa tiền cho Hồ Binh Binh, nhưng bà cứ giả vờ thấy, nhất quyết đòi Dương Ái Trinh hai hào tiền đó.
“Mày cái con ranh con phản phúc, dám giấu tiền riêng, còn lôi cháu trai của tao cớ! Mày cố ý bắt nạt cháu tao đầu óc , đúng !”
Bà cụ Hồ càng càng tức, túm lấy một cây chổi liền đ.á.n.h về phía Dương Ái Trinh.
Dương Ái Trinh hề né tránh, cứ ngây đó, mặc cho bà cụ Hồ đ.á.n.h chửi.
Động tĩnh bên , nhanh chóng thu hút hàng xóm trong sân xem.
Mọi chỉ trỏ Dương Ái Trinh, xì xào bàn tán, mặt đều là vẻ châm biếm.
Các phụ nữ ở đây, đều là những phụ nữ của thời đại mới tư tưởng xã hội mới gột rửa, thể hiểu hành vi “nàng dâu mẫu mực thời cũ” đ.á.n.h trả, mắng cãi của Dương Ái Trinh.
Họ chỉ cảm thấy nàng mềm yếu, nàng ngốc, nàng đầu óc vấn đề mới đưa mặt cho đánh.
Ngay cả con dâu nuôi từ bé như bà nội Ngô, cũng chỉ lắc đầu ngao ngán Dương Ái Trinh.
Chỉ vài đàn ông, khen một câu Dương Ái Trinh “hiếu thuận, đôn hậu”, mắt lộ vẻ đồng tình và chỉ trích hành vi chua ngoa của bà cụ Hồ.
Tuy nhiên, đàn ông khen đó, cũng nhanh chóng vợ véo tai lôi về phòng giáo dục.
Vở kịch diễn nửa chừng, Hồ Đại Dũng liền trở về, sắc mặt đen sầm quát bà cụ Hồ dừng .
Dương Ái Trinh đang trong lòng lóc kể lể phận của , lập tức như thấy cứu tinh mà lên Hồ Đại Dũng.
Bà cụ Hồ sớm bất mãn với việc Hồ Đại Dũng thiên vị vợ, thề nhất định dạy dỗ Dương Ái Trinh một trận, cũng ý định lời con trai.
Sắc mặt Hồ Đại Dũng sắp méo xệch, thấp giọng : “Về phòng, con chuyện .”
Bà cụ Hồ cảm thấy gì đó , hỏi: “Sao ?”
Vào nhà, Hồ Đại Dũng đóng cửa , thần sắc ngưng trọng : “Chủ nhiệm Mã bắt .”
Bà cụ Hồ : “Chính là chủ nhiệm của tổ dân phố đó hả? Không từ lâu ? Hàng xóm láng giềng đều cả .”
Dương Ái Trinh nghĩ một lát, hỏi: “Có liên quan gì đến ?”
“ cũng là đồn, thật giả, là chủ nhiệm Mã một cuốn sổ, bên trong ghi nhiều vụ đút lót nhận hối lộ.” Hồ Đại Dũng dùng sức gãi đầu, bực bội : “Lúc vì nhập hộ khẩu, đưa cho chủ nhiệm Mã 300 đồng.”
Dương Ái Trinh cũng giật : “ , đây còn đưa thêm, may mà …”
Bà cụ Hồ nghi ngờ : “Vậy nếu con thật sự tên trong cuốn sổ đó, sẽ hậu quả gì?”
Dương Ái Trinh cũng thấp thỏm Hồ Đại Dũng.
Hồ Đại Dũng im lặng một hồi, lắc đầu: “Không .”
Bà cụ Hồ suy nghĩ một lát, hung hăng : “Kệ nó! Dù trong sổ , cũng nhận! Đến lúc đó nếu đến bắt con, bà già sẽ che chắn phía , xem ai dám động đến !”
Bà cụ Hồ ở nông thôn cũng từng là một tay bá đạo, chính là nhờ cái tinh thần ngang ngược, sợ c.h.ế.t .
bây giờ là ở thành phố, pháp luật, công an, phạm tội , là chuyện một bà già ngang ngược thể giải quyết .
Hồ Đại Dũng ở nhà lo lắng thấp thỏm mấy ngày, công an quả nhiên vẫn đến cửa.
Hắn vốn tự an ủi , chẳng qua chỉ là chuyện nhập hộ khẩu thôi mà, cùng lắm thì hộ khẩu thành thị nữa, về quê là .
đến lúc, đơn giản như .
Sau khi tội danh của , cả đều choáng váng.
Khi nào buôn lậu vật tư??