Trọng Sinh Thập Niên 70: Trước Khi Xuống Nông Thôn, Ta Dọn Sạch Cả Nhà - Chương 70: Xem mắt
Cập nhật lúc: 2025-10-26 14:16:36
Lượt xem: 55
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Từ khi bước tháng Giêng, trời bắt đầu ấm lên.
Đến ngày mười bốn tháng Giêng, rằm Nguyên Tiêu, nắng ấm đến mức thể cởi bỏ những chiếc áo bông dày cộm.
Chu Thụy Lan một ngày đến rủ Tần Hàn Thư chơi huyện.
Ở thủ đô, Tết Nguyên Đán tổ chức, tất cả các hoạt động truyền thống trong dịp Tết Nguyên Đán cũng tiến hành, như dán câu đối, đốt pháo.
lẽ vì huyện ở xa xôi, quá căng thẳng, nên ngày rằm Nguyên Tiêu, huyện vẫn tổ chức hội chùa từ bao nhiêu năm.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Một ngày rằm Nguyên Tiêu, Chu Thụy Lan đến rủ Tần Hàn Thư dạo hội chùa.
Tần Hàn Thư vốn định rủ thêm các thanh niên trí thức khác, nhưng Chu Thụy Lan ngượng ngùng kéo kéo tay áo cô.
“Cái ...” Chu Thụy Lan mặt đỏ bừng, giọng lí nhí như muỗi kêu: “Em là xem mắt, chị cùng, giúp em xem xét một chút.”
Tần Hàn Thư giật há to miệng: “Xem mắt? Sao đột ngột ? Trước đây cũng em .”
Chu Thụy Lan vẻ mặt thẹn thùng xoắn b.í.m tóc.
“Cũng tính là đột ngột, em vốn đến tuổi , em sớm bắt đầu lẩm bẩm chuyện .”
Chu Thụy Lan lớn hơn Tần Hàn Thư một tuổi, tháng sáu năm nay là tròn mười chín. Xem mắt cũng là kết hôn ngay, còn tìm hiểu một thời gian. Trong quá trình tìm hiểu lỡ gì hài lòng, chuyện sẽ hỏng, tiếp tục tìm khác.
Nếu thứ thuận lợi, đến khi chính thức kết hôn, cũng ít nhất mất một hai năm.
Đây cũng coi là độ tuổi kết hôn bình thường của con gái địa phương.
Chỉ một gia đình coi trọng con gái, thể sẽ gả con gái sớm hơn, ví dụ như 15-16 tuổi.
Tần Hàn Thư hỏi: “Vậy đối tượng xem mắt là ai giới thiệu cho em? Là như thế nào? Em kể cho chị .”
Chu Thụy Lan : “Mẹ em đây tìm bà mai Hoa ở huyện, định cưới vợ cho Ba em, nhưng Ba em c.h.ế.t sống chịu xem mắt.”
Nghe thấy , mắt Tần Hàn Thư lóe lên một chút.
Chu Thụy Lan tiếp tục:
“Mẹ em liền nghĩ, dù cũng tìm bà mai , là giải quyết luôn vấn đề của em . Bà mai đó hiệu suất cũng cao, hai ngày cầm một xấp ảnh đến cho em.”
“Em và em chọn một , hẹn ngày mai gặp mặt tính.”
Tần Hàn Thư hỏi: “Đối phương nghề gì? Hoàn cảnh gia đình thế nào?”
Chu Thụy Lan đáp: “Nhà ở huyện, bố đều là cán bộ ngành đường sắt, bản cũng nghiệp trường đường sắt, việc trong ngành đường sắt.”
Điều kiện cũng tệ.
Tần Hàn Thư nghĩ một lúc, vẫn hỏi: “Em kết hôn ?”
Chu Thụy Lan mờ mịt một lúc, đó chắc chắn : “Chắc là ? Em từ lâu ảo tưởng sẽ gả cho một chồng trai, đó sinh một đứa con xinh xắn, gia đình ba chúng em hạnh phúc sống bên , chỉ là...”
Chu Thụy Lan im lặng một lúc: “Chỉ là nếu nghĩ đến việc thật sự gả , rời xa bố , đến nhà khác sống, em cảm thấy nỡ, cảm thấy kết hôn cũng .”
“Tâm lý cũng bình thường,” Tần Hàn Thư vỗ vỗ vai Chu Thụy Lan, “Ngày mai xem tính.”
Đến ngày hôm , chỉ Tần Hàn Thư, Chu Duy Quang cũng cùng.
Lúc chuẩn , Triệu Xuân Miêu cẩn thận dặn dò ba , khi xem mắt hỏi rõ những vấn đề .
Chủ yếu là dặn dò Tần Hàn Thư và Chu Duy Quang, vì sợ Chu Thụy Lan thấy là thẹn thùng, đầu óc cuồng.
Chu Duy Quang xe đạp chở Chu Thụy Lan, Tần Hàn Thư tự xe.
Hẹn gặp đối tượng xem mắt ở cửa hội chùa.
Hội chùa thực là một cái chợ lớn hơn.
So với chợ công xã, đông hơn, bán nhiều đồ chơi hơn, còn thêm các hoạt động giải trí như chiếu bóng đèn chiếu, xem khỉ trò.
Ba Tần Hàn Thư đến cổng hội chùa, dừng xe, một phụ nữ trung niên đeo kính đen đón .
Người phụ nữ trung niên đ.á.n.h giá Chu Thụy Lan hai mắt, hỏi: “Cháu là Chu Thụy Lan? Thụy Lan?”
Chu Thụy Lan hiểu tại gật đầu.
Người phụ nữ trung niên , đó vẫy tay về phía .
Một thanh niên văn nhã, tuấn tú, ngượng ngùng tới.
Người phụ nữ trung niên : “ là chị họ của Dương Quang Vũ, cùng nó.”
Chu Thụy Lan tức khắc nghiêm túc lên, gọi: “Chào chị họ.”
Chị họ Dương gật đầu.
Dương Quang Vũ chính là đối tượng xem mắt của Chu Thụy Lan.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-truoc-khi-xuong-nong-thon-ta-don-sach-ca-nha-iuoa/chuong-70-xem-mat.html.]
Chị họ Dương thấy em họ tới, cúi đầu đỏ mặt, lời nào, khỏi chút sốt ruột.
“Quang Vũ, mau chào hỏi .”
Dương Quang Vũ nhanh chóng ngẩng đầu, liếc Chu Thụy Lan, nhỏ giọng : “Đồng chí Chu nhỏ, chào cô.”
Chu Thụy Lan đến vốn còn chút căng thẳng, ngượng ngùng, nhưng thấy Dương Quang Vũ như , sự ngượng ngùng của cô đột nhiên biến mất.
“Đồng chí Dương nhỏ, chào .”
Nam đồng chí cúi đầu, nữ đồng chí dõng dạc.
Chị họ Dương : “Quang Vũ nhà từ nhỏ tính cách đơn giản, tâm địa gì, thấy nữ đồng chí là gì.”
Chỉ gặp vài phút, đương nhiên thể phán định tính cách rốt cuộc thế nào.
Tần Hàn Thư : “Chị họ Dương, là chúng trong hội chùa dạo .”
Thấy vẻ mặt mờ mịt của chị họ Dương, Tần Hàn Thư vội vàng giới thiệu bản và Chu Duy Quang, họ là chị của Chu Thụy Lan.
Chị họ Dương lập tức tươi: “Được, trong dạo.”
Xe đạp chỗ để, chỉ thể dắt.
Đám chen chúc, vai kề vai.
Tần Hàn Thư thỉnh thoảng va .
Tay Chu Duy Quang từ bên cạnh duỗi , nắm lấy tay lái xe của cô: “Để dắt giúp em.”
Tần Hàn Thư còn đồng ý, dùng sức giật lấy chiếc xe.
Mỗi tay dắt một chiếc.
cao lớn, thấy rõ, va ít.
Tần Hàn Thư Chu Duy Quang : “Vậy vất vả cho , Tư.”
“Ừm.” Chu Duy Quang mắt thẳng tới, trầm giọng : “Không vất vả.”
Mắt Tần Hàn Thư cong cong.
Ban đầu, chị họ Dương cùng Chu Thụy Lan, Dương Quang Vũ một phía .
Chị họ Dương chuyện với Chu Thụy Lan vài câu, liền ý thức kéo Dương Quang Vũ lên phía , còn thì lặng lẽ lùi cùng Tần Hàn Thư.
Hai thanh niên xem mắt phía , mấy cùng theo .
Chị họ Dương là chịu cô đơn, liền bắt chuyện với Tần Hàn Thư.
Tần Hàn Thư theo lời cô đáp , thỉnh thoảng đưa một câu hỏi, gián tiếp tìm hiểu tình hình nhà họ Dương.
Chỉ một lúc, Chu Thụy Lan phía đầu hỏi: “Có bán kẹo hồ lô, ?”
Tần Hàn Thư những xiên kẹo hồ lô đỏ rực, : “ một xiên.”
Chị họ Dương thì lắc đầu: “ ăn ngọt, thôi.”
Chu Thụy Lan về phía Chu Duy Quang: “Anh Ba thì ?”
Chu Duy Quang thực thích ăn những món ngọt ngào , nhưng hai tay đều đang bận, liền lắc đầu.
Tần Hàn Thư : “Cho một xiên nữa .”
Chu Thụy Lan tự nhiên cũng sở thích của trai , vui vẻ đồng ý.
Vốn dĩ, Chu Thụy Lan định tự mua, nhưng Dương Quang Vũ bên cạnh sớm ở quầy bán kẹo hồ lô khi cô hỏi .
Chờ đến khi quyết định xong, nhanh chóng với chủ quán: “Cho bốn xiên.”
Lại giành trả tiền.
Làm cho Chu Thụy Lan ngại ngùng.
“Cảm ơn nhé.”
Dương Quang Vũ mặt đỏ bừng lắc đầu, chia kẹo hồ lô cho .
Vốn tưởng mua bốn xiên kẹo hồ lô, là vì một xiên, kết quả chính ăn, cho Chu Thụy Lan hai xiên.
Cuối cùng còn ngượng ngùng giải thích: “Sợ em ăn đủ.”
Chu Thụy Lan cả lâng lâng, mím môi cố nén .
Tần Hàn Thư liếc vẻ mặt của chị họ Dương, phát hiện cô lộ vẻ bất mãn, âm thầm gật đầu.
Kẹo hồ lô tuy đắt, nhưng chừng cảm thấy lợi dụng.
Nhà tiền thì tiền, so đo với bạn , là một chuyện khác.