Trọng Sinh Thập Niên 70: Trước Khi Xuống Nông Thôn, Ta Dọn Sạch Cả Nhà - Chương 67: “Tôi bỗng phát hiện vở kịch này, cũng hay phết”
Cập nhật lúc: 2025-10-26 14:16:33
Lượt xem: 52
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Cảm ơn Tư, cũng em cảm ơn dì Triệu.” Tần Hàn Thư nhận lấy cái xửng, : “Em lấy đồ trong xửng , phiền đợi một lát.”
Chu Duy Quang gật đầu.
Tần Hàn Thư hầm, tiên đặt bánh chẻo chỗ, đó lấy một ít bánh gạo và thịt viên tứ hỷ hôm qua , xem như quà đáp lễ.
Bánh gạo và thịt viên tứ hỷ đều chín, chỉ cần hâm nóng là thể ăn .
“Anh Tư, đây ạ.”
Chu Duy Quang thấy, từ từ đưa tay nhận lấy đồ, im nhúc nhích.
Tần Hàn Thư nghi hoặc qua.
Còn việc gì ?
Chu Duy Quang ho khẽ một tiếng, : “Vậy, .”
“Tạm biệt Tư.”
Chu Duy Quang về đến nhà, thấy Triệu Xuân Miêu đang hỏi Chu Thụy Lan: “Cái xửng bánh chẻo của ? Con trộm nấu ăn ?”
Chu Thụy Lan: “...Nhiều như , con ăn hết ?”
Triệu Xuân Miêu lẩm bẩm: “Anh con ăn sáng ?”
Chu Duy Quang ăn khỏe, buổi sáng thể ăn đến hai cân thịt dê, nếu ăn hết bánh chẻo, cũng hợp lý.
“Ai,” Triệu Xuân Miêu thở dài, “Mẹ vốn định mang cho chị Tiểu Thư của con mà.”
Nghe thấy , Chu Duy Quang mới : “Con mang .”
Triệu Xuân Miêu thấy Chu Duy Quang từ bên ngoài , ngạc nhiên : “Sáng sớm ngoài ?”
Chu Duy Quang mặt đỏ, tim đập : “Tối qua dặn con, bảo con sáng nay mang bánh chẻo cho đồng chí Tần Hàn Thư.”
Triệu Xuân Miêu sửng sốt một lúc, chắc chắn hỏi: “Mẹ ?”
Bà đúng là nghĩ , nhưng nếu dặn thì cũng là dặn Chu Thụy Lan , chứ bảo Chu Duy Quang .
hôm qua ăn cơm uống chút rượu, choáng váng, bà thật sự nhớ rõ câu đó .
Chu Duy Quang khẳng định gật đầu: “Nói ạ.”
Lại về phía Chu Thụy Lan: “Thụy Lan cũng thấy.”
Chu Thụy Lan vẻ mặt ngơ ngác, cô cũng là cứ uống rượu là ngất, nào nhớ Triệu Xuân Miêu gì.
Ba cũng dối, cũng cần dối chuyện , thế là cô gật đầu, chắc chắn : “ là .”
Triệu Xuân Miêu vẫn còn mơ hồ, nhưng con trai con gái đều , chắc là .
Sự chú ý của bà nhanh chóng thu hút bởi đồ Chu Duy Quang mang về.
Nhìn thấy bánh gạo và thịt viên tứ hỷ, miệng liên tục khen: “Tiểu Thư tay nghề khéo thật, sắp bằng đầu bếp ... Đợi ngày mai các con từ nhà về, tìm một ngày gọi nó qua ăn một bữa...”
Chu Duy Quang bình tĩnh như thường phòng.
Cửa phòng phía đông kẹt một tiếng mở , một phụ nữ trẻ 27-28 tuổi , mặc một chiếc áo khoác chỉnh tề, tóc chải chuốt gọn gàng.
Ngũ quan phụ nữ bình thường, khuôn mặt trắng nõn, toát một vẻ thanh cao, chút khí chất cao thể với tới.
Chu Thụy Lan gọi một tiếng: “Chị Hai.”
Người phụ nữ chính là vợ của Chu Duy Lễ, Chu Cảnh Tố.
Bố của Chu Cảnh Tố nghỉ hưu ở vị trí phó huyện, cô ở huyện , cũng thể coi là một tiểu thư khuê các. Gả nhà họ Chu, đúng là gả thấp.
Ban đầu, Triệu Xuân Miêu và Chu Thụy Lan thấy cô đối với nhà họ Chu đều lạnh lùng, cho rằng cưới một cô con dâu nhà giàu, coi thường nhà chồng.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Sau phát hiện tính cách cô vốn , đối với ai cũng giống , từng thấy cô nhiệt tình với ai.
Chu Cảnh Tố ngoài tính cách chút xa cách , những mặt khác cũng gì.
— Triệu Xuân Miêu tuy thích con gái xinh hơn, nhưng Chu Cảnh Tố và Chu Duy Lễ là tự do yêu đương, bà chắc chắn sẽ dùng tiêu chuẩn đó để đ.á.n.h giá Chu Cảnh Tố.
Triệu Xuân Miêu cũng dùng thái độ đối đãi với con dâu để đối đãi với cô, mà coi cô như khách quý, mỗi về đều lịch sự, chu đáo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-truoc-khi-xuong-nong-thon-ta-don-sach-ca-nha-iuoa/chuong-67-toi-bong-phat-hien-vo-kich-nay-cung-hay-phet.html.]
Như , ngược sống chung hòa bình, từng xảy mâu thuẫn chồng nàng dâu nào.
Chu Thụy Lan tiếp nối thái độ của Triệu Xuân Miêu, đối với Chu Cảnh Tố cũng .
Cô cung kính gọi một tiếng “Chị Hai” chuẩn .
Ai ngờ Chu Cảnh Tố hỏi: “Tiểu Thư là ai ?”
Chu Thụy Lan vẫn ngay ngắn trả lời: “Chị Tiểu Thư là thanh niên trí thức đến làng chúng em cắm đội, trai chị và Ba là đồng đội, Ba liền dặn chúng em chăm sóc chị .”
“Ồ...” Chu Cảnh Tố gật đầu.
Chu Thụy Lan thấy cô gì hỏi nữa, mới rời .
Chu Cảnh Tố tại chỗ, như đang suy nghĩ điều gì.
Cô mới ở trong phòng hết cuộc đối thoại bên ngoài.
Đêm qua cô uống rượu, vẫn luôn tỉnh táo, nhưng hề thấy chồng bảo Chu Duy Quang mang bánh chẻo cho ai.
Chu Duy Quang bất thường.
Chu Cảnh Tố khẽ cụp mắt xuống.
Xem , cô em gái bên nhà đẻ của cô thể thôi ý định .
Tháng Giêng, đoàn văn nghệ của công xã sẽ lưu diễn ở các đại đội, coi như là để thêm chút hoạt động giải trí cho những nông dân vất vả cả năm.
Là nhà giàu nộp lương thực, gặp chuyện , làng Hảo Loan về cơ bản đều xếp hàng đầu.
Mùng bốn, đoàn văn nghệ đến.
Một ngày , Chu Thụy Lan với Chu Duy Quang: “Anh Ba, ngày mai em xem đoàn văn nghệ biểu diễn, cùng em nhé.”
Các buổi biểu diễn đều là hát các vở kịch mẫu, loanh quanh cũng chỉ mấy vở đó, Chu Duy Quang thật sự hứng thú.
Liền lắc đầu: “Sáng sớm giữ chỗ cho em, nhưng xem cùng em .”
Chu Thụy Lan tuy thất vọng, nhưng cũng gì.
Cô sẽ tìm khác cùng!
Buổi biểu diễn diễn buổi sáng, trời sáng giữ chỗ.
Vào mùa nông nhàn, dậy sớm như thật sự khó.
Chu Duy Quang hình thành thói quen ở quân đội, mỗi ngày 5 giờ sáng đều đặn thức dậy, mang vật nặng chạy bộ rèn luyện.
Khi đến sân phơi, trong sân chỉ lác đác hai ba .
Đợi đến hừng đông, mới bắt đầu đông lên.
Đến tám giờ, sân phơi ồn ào tiếng .
Chu Thụy Lan chính là lúc đến.
Bên cạnh còn Tần Hàn Thư, hai nắm tay .
Tức khắc, trái tim Chu Duy Quang thắt .
Chu Duy Quang giữ chỗ bằng một chiếc ghế dài, nhiều nhất chỉ thể hai , nhường cho Chu Thụy Lan và Tần Hàn Thư xong, liền còn chỗ .
Cứ thẳng tắp ở đó.
Chu Thụy Lan ngạc nhiên : “Anh còn ?”
Tần Hàn Thư cũng qua, một đôi mắt trong veo như nước .
Chu Duy Quang đột nhiên nên lời.
Cổ họng khô khốc, miệng như nhét một nắm cát, khô rát chịu nổi.
“Anh...”
Một lúc lâu , mới tìm giọng của .
“Anh bỗng phát hiện vở kịch ... cũng phết.”