Trọng Sinh Thập Niên 70: Trước Khi Xuống Nông Thôn, Ta Dọn Sạch Cả Nhà - Chương 62: Món quà — thuốc lá

Cập nhật lúc: 2025-10-26 14:16:28
Lượt xem: 53

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chu Thụy Lan từ trong phòng , dụi mắt, rõ ràng là một bộ dạng mới ngủ dậy.

 

Cô ngáp một cái : “Chị Tiểu Thư, chị đến . Mau , ở cửa gì.”

 

Vừa chạy , giúp Tần Hàn Thư phủi tuyết .

 

“Đứng ngây đó gì, giúp một tay .” Chu Thụy Lan trách Chu Duy Quang.

 

Chu Duy Quang sửng sốt, đây là bảo cũng giúp phủi tuyết ? Như thích hợp ?? Anh đưa tay , chút do dự hướng về phía Tần Hàn Thư.

 

Chu Thụy Lan quát: “Anh ?? Em bảo giúp cầm đồ mà.”

 

Chu Duy Quang lúc mới phản ứng , vội vàng nhận lấy đồ trong tay Tần Hàn Thư, khuôn mặt đen đỏ lộ vẻ hổ.

 

Vóc cao lớn đó, ngốc nghếch như một con gấu lớn.

 

Chu Thụy Lan lẩm bẩm: “Hôm nay cảm giác đầu óc ngốc nghếch thế nhỉ...”

 

Tần Hàn Thư và Chu Thụy Lan hợp sức phủi sạch tuyết , đồng thời Tần Hàn Thư cũng rõ mục đích đến.

 

“Nhúng lẩu dê ?” Chu Thụy Lan tiếc nuối : “Bố em công xã ...”

 

Chu Duy Quang vội ngắt lời: “Bố ở nhà, chúng cũng ăn cơm chứ.”

 

Chu Thụy Lan nghĩ một lúc, cảm thấy cũng , hơn nữa chị Tiểu Thư đến , thể để về tay .

 

Chu Thụy Lan : “Món lẩu nhúng thế nào? Em .”

 

Tần Hàn Thư : “Để chị chuẩn !”

 

Thấy Chu Thụy Lan còn gì đó, Tần Hàn Thư vội thêm: “Nếu em coi chị là ngoài, thì lời chị.”

 

“...Vậy !” Chu Thụy Lan hì hì , “Em phụ chị một tay.”

 

Chuẩn ăn lẩu phức tạp, nhưng cũng tốn chút công sức.

 

Thái thịt dê thành lát mỏng, cắt thêm một ít cải thảo và củ cải của nhà họ Chu.

 

Mùa đông vật tư khan hiếm, rau củ cũng chỉ thể chuẩn bấy nhiêu.

 

Sau đó là pha nước chấm, sốt mè cộng thêm sốt hoa hẹ, chao đỏ, và tương ớt sa tế mới ép, thơm nức mũi.

 

Nhà họ Chu một cái nồi nhôm nhỏ quai, thể dùng để nhúng thịt. bếp lò thực sự khó xử một lúc.

 

Tần Hàn Thư vốn định là, nếu tìm bếp lò thì nhúng tại chỗ nữa, nấu sẵn trong bếp bưng lên bàn cũng .

 

, Chu Duy Quang từ nhà ai mượn về một cái lò than dùng để sưởi ấm, cọ sạch vỏ ngoài, đặt lên bàn giường đất, độ cao vặn.

 

Ngoài trời tuyết rơi, qua cửa sổ cũng cảm thấy lạnh thấu xương.

 

Trong phòng ấm áp như mùa xuân.

 

Cởi giày lên giường đất, Chu Thụy Lan trong, Tần Hàn Thư gần cô, sát mép giường, Chu Duy Quang đối diện.

 

Chu Duy Quang tự rót rượu uống, Chu Thụy Lan thấy , hứng chí cũng uống.

 

Chu Duy Quang ngăn cản, thật sự tìm một cái ly rót cho cô.

 

Chu Thụy Lan còn hỏi Tần Hàn Thư: “Chị Tiểu Thư, chị thử một chút ?”

 

Tần Hàn Thư vội lắc đầu: “ hứng thú với thứ .”

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Khi còn nhỏ vì tò mò, cô trộm dùng đũa chấm rượu trắng từ ly của lớn, cái vị cay nồng khó chịu đó ấn tượng sâu sắc, cô bao giờ nếm thứ hai.

 

Chu Thụy Lan nhấp một ngụm, tức thì ngũ quan nhíu .

 

Tần Hàn Thư hỏi: “Ngon ?”

 

Một lúc , Chu Thụy Lan mới thở , ngờ uống thêm một ngụm nữa, lúc vẻ mặt giãn nhiều.

 

Chép miệng : “Cũng , uống thêm hai ngụm còn thấy thơm.”

 

Tần Hàn Thư: “...”

 

Chu Duy Quang : “Người nhà chúng , ai cũng uống rượu.”

 

Mắt liếc sang Chu Duy Quang đối diện, Tần Hàn Thư nhớ một câu chuyện thú vị mà Chu Thụy Lan kể cho cô .

 

Nói là khi Chu Duy Quang mới bảy tám tuổi, trong một bữa tiệc trộm uống rượu của lớn, lúc đó say bí tỉ, lên cơn say, chạy đến chuồng lợn, cưỡi một con lợn chạy loạn khắp nơi.

 

Miệng còn la hét cưỡi lợn sang Triều Tiên, b.ắ.n hạ máy bay của giặc Mỹ.

 

Sang Triều Tiên thì , nhưng đổ hai bàn tiệc của .

 

Cuối cùng còn cách nào khác, Chu Trường An rút thắt lưng bên hông quất cho tỉnh rượu.

 

Chuyện xảy khi Chu Thụy Lan còn gì, nhưng cô thể kể sinh động như thật, thể thấy chuyện trở thành một lịch sử đen tối của Chu Duy Quang, ở nhà họ Chu mỗi năm đều ôn một .

 

Nhìn Chu Duy Quang bây giờ, giường đất cũng nghiêm chỉnh khoanh chân, mày mắt nghiêm nghị, một bộ dạng quân nhân cứng rắn.

 

Lại trong đầu phác họa một hình ảnh đứa trẻ nghịch ngợm cưỡi lợn tự sướng...

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-truoc-khi-xuong-nong-thon-ta-don-sach-ca-nha-iuoa/chuong-62-mon-qua-thuoc-la.html.]

Tần Hàn Thư khỏi mím môi.

 

Phát hiện Chu Duy Quang qua, cô vội cúi đầu, nhưng khóe miệng kìm mà cong lên.

 

Chu Duy Quang hiểu hoảng hốt, cúi đầu , phát hiện .

 

Tần Hàn Thư chủ động tìm đề tài: “Anh Tư, quan hệ giữa trai ? Anh thứ đều chứ?”

 

Chu Duy Quang tạm thời gác nghi vấn, trả lời câu hỏi của Tần Hàn Thư.

 

“Anh thứ đều .”

 

Một lúc , thấy Chu Duy Quang ý định nhiều, Tần Hàn Thư hỏi: “Các ngày thường huấn luyện vất vả ? Dinh dưỡng chắc là đều theo kịp chứ?”

 

Chu Duy Quang : “Không vất vả. Đều theo kịp.”

 

“Ách...” Tần Hàn Thư Chu Duy Quang, ngạc nhiên : “Anh Tư, nóng ? Anh đổ mồ hôi kìa.”

 

Chu Duy Quang là đổ mồ hôi bình thường, mà là mồ hôi như mưa, những giọt mồ hôi to như hạt đậu lăn xuống cằm.

 

Tần Hàn Thư chuyện đồng thời, vốn định bảo Chu Thụy Lan tìm giấy cho Chu Duy Quang lau mồ hôi, phát hiện Chu Thụy Lan từ khi nào lảo đảo.

 

Tần Hàn Thư liền lấy chiếc khăn tay mang theo bên đưa qua.

 

“Anh lau mồ hôi .”

 

Đó là một chiếc khăn tay cotton màu trắng, hoa văn, chỉ viền một đường màu xanh nhạt, gấp thành một hình vuông nhỏ ngay ngắn.

 

Mắt Chu Duy Quang chằm chằm chiếc khăn, nhưng động đậy.

 

Tần Hàn Thư còn định đỡ Chu Thụy Lan đang say rượu, thấy Chu Duy Quang động, cô rảnh tay, liền thúc giục: “Mau cầm lấy , lát nữa mồ hôi rơi bát đấy.”

 

Chu Duy Quang từ từ đưa tay .

 

Chờ đến khi khăn đưa , Tần Hàn Thư đỡ Chu Thụy Lan xuống giường đất, để cô nghỉ ngơi một lúc.

 

Nếu lát nữa còn tỉnh, thì nhờ Chu Duy Quang cõng cô về phòng ngủ.

 

Tiếp theo, Tần Hàn Thư điều chỉnh nhỏ cửa gió của bếp than, lửa cũng nhỏ , lát nữa nhiệt độ giường đất sẽ giảm xuống.

 

Làm tất cả những việc , cô đều quen thuộc, như thể đang ở nhà .

 

Chủ yếu là cô đến nhiều , tự nhiên thành thạo.

 

Tim Chu Duy Quang bỗng nhiên đập thình thịch, căng đến độ sắp vọt khỏi cổ họng, khiến hét lớn một tiếng để giải tỏa sự hưng phấn khó hiểu .

 

Nhìn chiếc khăn đang cầm trong tay, Chu Duy Quang cũng dùng để lau mồ hôi. khăn tay nắm qua, cũng tiện trả như .

 

Hay là giặt sạch trả cho cô .

 

Chu Duy Quang cất chiếc khăn túi áo , trân trọng vỗ vỗ, trong lòng chút tình cảm bí ẩn khó giải thích.

 

Sau đó dùng tay áo quệt một cái, mồ hôi mặt lau sạch.

 

Tần Hàn Thư xuống giường đất, hỏi: “Đỡ hơn chút nào ? Còn nóng ?”

 

Chu Duy Quang lắc đầu.

 

Tuy mới ăn lưng lửng , nhưng Chu Thụy Lan say, Chu Duy Quang trầm mặc ít , nếu tiếp tục chuyện, cô cũng tìm đề tài gì.

 

Thế là, Tần Hàn Thư định cáo từ.

 

Chu Duy Quang ngẩn , ?

 

Tần Hàn Thư bộ xuống giường đất: “Anh Tư, trông chừng Thụy Lan một chút, là cõng cô về phòng, cho cô ngủ một giấc ngon.”

 

Chu Thụy Lan nhắm mắt , phát tiếng ngáy nhỏ.

 

Tửu phẩm của cô cũng , say , im lặng ngủ .

 

Ít nhất, còn hơn Chu Duy Quang cưỡi lợn nhiều.

 

Nghĩ đến đây, Tần Hàn Thư nhịn , để che giấu, cô vội vàng mặc áo khoác, chuẩn ngoài.

 

Chu Duy Quang lúc mới phản ứng , theo xuống giường đất, thở hổn hển một lúc, nên gì.

 

Cuối cùng, bảo Tần Hàn Thư đợi một lát, lục tung tìm kiếm.

 

Đây là phòng ngủ của Chu Trường An và Triệu Xuân Miêu, tìm gì ?

 

Cuối cùng, Chu Duy Quang cầm một thứ gì đó tới mặt Tần Hàn Thư.

 

“Đây là bố bảo cho em.”

 

Mắt Tần Hàn Thư từ từ chuyển sang tay .

 

Đây là... một bao t.h.u.ố.c lá?

 

Vẫn là t.h.u.ố.c lá Trung Hoa!

 

Tặng cô t.h.u.ố.c lá gì?!

 

 

Loading...