Trọng Sinh Thập Niên 70: Trước Khi Xuống Nông Thôn, Ta Dọn Sạch Cả Nhà - Chương 47: "Tôi mời cô ăn bỏng ngô"

Cập nhật lúc: 2025-10-26 12:23:29
Lượt xem: 64

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đồ ăn mua lúc rời thủ đô hết, chỉ còn hai con vịt . Thôi thì rảnh rỗi, Tần Hàn Thư quyết định lên huyện mua thêm đồ ăn chín.

 

Cô tính đợi thêm thời gian, trời lạnh hơn thì ru rú trong hầm, ngoài.

 

Đạp xe đến huyện, cô đến trạm phế liệu như thường lệ.

 

Bác gái trạm phế liệu thấy cô mừng rỡ: "Lâu lắm thấy cô đến."

 

Tần Hàn Thư hỏi: "Dạo gì mới ?"

 

Bác gái tiếc nuối lắc đầu: "Mấy tháng nay , vẫn mấy món đồ sứ cô xem ."

 

Tần Hàn Thư gật đầu: "Được, tìm vài quyển sách."

 

Trạm phế liệu nhiều sách Liên Xô, Tần Hàn Thư định chọn vài quyển mang về.

 

Vừa chọn ba quyển, bác gái đến, còn vui vẻ đưa cho Tần Hàn Thư một nắm hạt dưa.

 

Tần Hàn Thư dừng , nhận lấy: "Cảm ơn bác."

 

Bác gái , nhai hạt dưa chuyện với Tần Hàn Thư.

 

" thấy cô chăm chút, trang phục, vải vóc tươi sáng, còn thơm... Là dầu gội thơm ?"

 

Tần Hàn Thư .

 

Bác gái : " thời buổi , chăm chút cũng khó, cái gì cũng định lượng, tiền phiếu cũng mua ."

 

Tần Hàn Thư giật , cảm thấy hôm nay bác gái chuyện ý gì.

 

" ," Tần Hàn Thư theo lời bác gái, "Ví dụ ăn thêm miếng thịt cũng , đành chờ tháng nhận phiếu thịt."

 

" thế!" Bác gái bỗng hào hứng, bình tĩnh im lặng, liếc xung quanh, thấy ai, mới sát :

 

" chỗ cung cấp nhiều vật tư, cần phiếu... Chỉ đắt thôi!" Bác gái đ.á.n.h giá Tần Hàn Thư, tủm tỉm, " với cô chắc ."

 

Lai lịch Tần Hàn Thư khó đoán, ban đầu giọng tưởng địa phương, thấy giống.

 

bác gái khôn, đoán trong lòng thôi, định dò hỏi kỹ.

 

Chỉ cần đây là tiền, chịu tiêu là .

 

Tần Hàn Thư xong, lập tức bác gái chỗ nào.

 

Hai trao đổi ánh mắt, bác gái gật đầu xác nhận.

 

Quả nhiên là chợ đen.

 

Tần Hàn Thư thành đó đổi ít phiếu thịt ở đội, nhưng nhiều, chỉ phiếu thịt dê một cân.

 

Hảo Loan thôn nuôi nhiều dê, thường thể đổi phiếu thịt dê, phiếu thịt lợn chỉ cuối năm mới đổi .

 

Chợ đen thể mua đồ bằng tiền, khiến cô động lòng, nhưng cũng chỉ , cô định .

 

Quá nguy hiểm.

 

Hiện nay đ.á.n.h chợ đen gắt, lỡ đang bắt thì ?

 

Mua bán đều phạm tội.

 

đáng mạo hiểm.

 

Chỉ là... Tần Hàn Thư bác gái, ngờ bác gái ăn rộng, còn giới thiệu khách cho chợ đen.

 

Tần Hàn Thư lắc đầu: "Đây là chuyện bất đắc dĩ, dân chúng nên tuân thủ pháp luật."

 

Bác gái mừng, thất vọng.

 

Tần Hàn Thư : "Muốn ăn thịt, dùng tiền mặt đổi phiếu thịt với khác ."

 

Tần Hàn Thư như bỗng nảy ý, hỏi: "Bác, mỗi tháng bác bao nhiêu phiếu thịt? thể đổi mười, hai mươi cân ?"

 

Mỗi tháng thịt và dầu chỉ , tích cóp cả năm cũng mười, hai mươi cân, đây là kiến thức thông thường, Tần Hàn Thư thể .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-truoc-khi-xuong-nong-thon-ta-don-sach-ca-nha-iuoa/chuong-47-toi-moi-co-an-bong-ngo.html.]

cô mở miệng đổi mười, hai mươi cân... Bác gái chợt hiểu ý cô, nghĩ nghĩ : "Mười cân thì ... đợi chiều... 8 hào đổi một tờ."

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

"Phiếu thịt lợn thịt dê?"

 

"Đương nhiên thịt lợn, thịt dê 1 tệ 2 một tờ."

 

Tần Hàn Thư nhíu mày.

 

Thịt lợn chỉ 6 hào một cân, thịt dê 1 tệ một cân, phiếu thịt còn đắt hơn thịt.

 

Lý An Quốc chuyển phiếu ở thủ đô, giá phiếu thịt cao nhất bằng 80% thịt.

 

Dĩ nhiên, vùng xa xôi, vật tư khan hiếm, giá phi thị trường thể cao hơn.

 

Tần Hàn Thư trả giá: "Phiếu thịt lợn 6 hào, thịt dê 1 tệ, mỗi loại mười cân. Không thì thôi."

 

Giá phiếu chợ đen địa phương cơ bản ngang giá hàng, Tần Hàn Thư trả giá khá chuẩn.

 

Bác gái đ.á.n.h giá Tần Hàn Thư, ngượng ngùng nghĩ, lẽ điều tra ?

 

"Được! Qua trưa, cô đến trạm phế liệu lấy."

 

Giờ 11 giờ, Tần Hàn Thư quán cơm quốc doanh đối diện ăn trưa.

 

Ăn xong , đợi ở đó, chờ bác gái đến, xác định ai theo .

 

Một lúc , mới .

 

Thịt là hàng khan hiếm, cửa hàng cung cấp chắc chắn bán.

 

Tần Hàn Thư thẳng đến quán cơm quốc doanh.

 

Cô lấy cớ nhà việc, nhờ đầu bếp quán cơm mười cân thịt kho tàu, mười một cân thịt dê hầm.

 

Thịt kho tàu là thịt ba chỉ luộc chín hấp cách thủy. Thịt dê hầm nước, chỉ cho muối và ít gia vị.

 

Dê địa phương là dê núi, thịt ngon, tươi, hôi, ngon hơn thịt dê Tần Hàn Thư ăn ở thủ đô.

 

thử cả hai, thấy ngon nên đặt.

 

Đầu bếp ngạc nhiên cô: "Nhà việc tự mua thịt nấu lời hơn?"

 

Tần Hàn Thư nịnh: "Tay nghề của bác nổi tiếng khắp thành tây, dùng đồ bác nấu mới thể hiện."

 

Đầu bếp vui vẻ: "Được! sẽ dốc sức !"

 

Nói dốc sức, quả thật dốc sức, cuối cùng đầu bếp định cho cả nước hầm thịt dê, tiếc rằng cô mang , đành tặng cô một cân lạc rang.

 

Thịt kho tàu chỉ ướp sơ, cho gia vị riêng, về hấp là ăn .

 

Sau đó đến cửa hàng cung cấp mua ít mứt, Tần Hàn Thư đạp xe về đội.

 

Đến chỗ vắng, cô bỏ hết đồ ăn gian, chỉ mang theo mứt.

 

Đoạn dốc cuối cùng về Hảo Loan thôn dốc, lên dốc dùng sức, nhưng xuống dốc thì kích thích.

 

Xe đạp càng lúc càng nhanh, cảm giác như đu dây đến đỉnh, Tần Hàn Thư thích cảm giác , nào cũng tận hưởng.

 

, khi xe sắp xuống dốc, bỗng lao .

 

Tần Hàn Thư giật , suýt ngã, may giữ tay lái.

 

Cô tức giận : "Liêu Vũ Khiết, cô bệnh ? Cô cố tình mai phục ở đây?"

 

"Không !" Liêu Vũ Khiết lắc đầu như trống: " chờ cô, nhưng cố ý dọa..."

 

Liêu Vũ Khiết mặt tái, xem thật sợ Tần Hàn Thư.

 

Tần Hàn Thư tức giận hỏi: "Chuyện gì?"

 

Liêu Vũ Khiết thấy Tần Hàn Thư truy cứu, thở phào.

 

"Hì hì..." Cô giơ tay lưng, đưa cho Tần Hàn Thư một gói giấy, nịnh nọt: " mời cô ăn bỏng ngô..."

 

 

Loading...