Trọng Sinh Thập Niên 70: Trước Khi Xuống Nông Thôn, Ta Dọn Sạch Cả Nhà - Chương 197: Kẻ điên này, không lẽ nào lại là Hồ Văn Văn?
Cập nhật lúc: 2025-10-30 01:35:02
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tần Hàn Thư tin, cô lật tã lót lên thứ vô .
Ừm, đúng là thừa một "linh kiện".
Vì chứ? Cô sinh một thằng con trai , theo lý thì nên sinh con gái ?
Không để ý, Tần Hàn Thư lỡ lời .
Chu Duy Quang thấy buồn , “Theo đạo lý? Đạo lý gì? Ai đảm bảo với em là đứa thứ hai sẽ sinh con gái?”
Tuy Chu Duy Quang cũng con gái, nhưng khả năng chấp nhận của tương đối mạnh, chấp nhận phận.
Tần Hàn Thư đầu, tìm thấy Lão Hổ đang ngủ gật bậu cửa sổ.
Cảm nhận ánh mắt của cô, Lão Hổ lười biếng nhấc mí mắt, "Meo ô" một tiếng.
Như thể đang —— “Tao chỉ ‘meo ô’ một tiếng, là tự mày suy diễn quá đà.”
Tần Hàn Thư: ...
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Cũng , con mèo nhà gì .
Tần Hàn Thư thở dài, đ.á.n.h giá nhóc con thứ hai nhăn nhúm một hồi, lẩm bẩm: “Hai thằng nhóc con...”
Chu Duy Quang hỏi: “Dù cũng đặt tên cho thằng hai chứ?”
Tần Hàn Thư buồn bã: “Lười nghĩ, gọi là Chu Sanh .”
Chu Sanh vốn là cái tên chuẩn cho con gái, nhưng tên cũng trung tính, dùng cho thằng hai cũng .
Đối với sự xuất hiện của Chu Sanh, vui nhất chính là Chu Trì.
Lúc Tần Hàn Thư còn đang mang bầu, bé lải nhải em trai, thể cùng tắm, kỳ lưng cho .
Từ lúc ba tuổi, Chu Trì ý thức về giới tính, cho Tần Hàn Thư tắm cho . tay bố đầy vết chai, mỗi kỳ lưng cho là y như rằng tróc cả một lớp da.
Chuyện tắm rửa kỳ lưng, lẽ là chuyện phiền não nhất trong cái đầu nhỏ của Chu Trì ở giai đoạn .
Có em trai là .
Chu Trì ngày nào cũng chạy tới, ghé tai em trai lẩm bẩm một câu “Mau lớn lên nhé”.
Hết cữ xong, Tần Hàn Thư liền trường học.
Qua một thời gian quan sát, cô cũng hiểu Cố Yến phần nào, thể yên tâm giao việc nhà cho cô bé.
Lương cũng tăng lên 35 đồng như hứa.
Lúc Cố Yến nhận tháng lương đầu tiên hai mươi đồng, cô kích động đến mức .
Theo lời cô bé, từ nhỏ đến lớn đây là đầu tiên cô bé thấy nhiều tiền như .
Quan trọng nhất là, nhiều tiền như đều do chính kiếm .
Lao động chính trong nhà cô bé cày công điểm, cả năm trời cũng dành dụm nhiều tiền thế.
Hai mươi đồng tiền đó ở trong túi Cố Yến qua một đêm, ngày hôm cô bé gửi hết về nhà.
Bản chỉ giữ hai đồng, là để phòng khi ngoài cần xe.
Tần Hàn Thư cũng định khuyên vài câu, nhà họ Cố rõ ràng là gia đình trọng nam khinh nữ, Cố Yến là con gái, tự giữ chút vốn, lỡ lúc cần tiền, đừng hòng nhà sẽ cho cô bé một đồng.
dù Cố Yến cũng mới đến, giao tình sâu, vài lời cô chắc cũng vô dụng.
Thôi thì cứ để xem .
Trong kỳ thi đại học thứ hai tháng 7, Hoắc Chấn Đạc cuối cùng đỗ Đại học Giang Thành như ý nguyện, trở thành bạn học cùng trường với Tần Hàn Thư.
Hai tuy nhập học chỉ cách nửa năm, nhưng thành hai khóa khác .
Lứa sinh viên đầu tiên khi khôi phục thi đại học của Tần Hàn Thư là lứa đặc biệt nhất, nhập học mùa xuân năm 78, nhưng tính là khóa 77.
Để chúc mừng Hoắc Chấn Đạc thi đỗ đại học, Như Mai còn mời hai bàn bạn bè thích ăn cơm ở Quảng Đức Lâu.
Lúc đó Tần Hàn Thư đang chờ sinh nên , Tào Tĩnh , lúc đến gặp Tần Hàn Thư kể tình hình.
Hai bàn khách cơ bản đều là bạn bè thích bên nhà Như Mai, tinh mắt đều thể ý tứ, đơn giản là nhà họ Như đang khoe khoang.
Lúc khi hai bàn chuyện cưới hỏi, Hoắc Chấn Đạc tuy là công nhân, nhưng so với nhà họ Như vẫn chênh lệch chỉ một chút.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-truoc-khi-xuong-nong-thon-ta-don-sach-ca-nha-iuoa/chuong-197-ke-dien-nay-khong-le-nao-lai-la-ho-van-van.html.]
Bố Như Mai thật ngăn cản quá nhiều, nhanh chấp nhận Hoắc Chấn Đạc.
đám họ hàng bạn bè của nhà họ Như, thì ít lời châm chọc mỉa mai.
Dù Như Mai từ nhỏ xuất sắc, đến tuổi chọn đối tượng, vì kén chọn, từ chối ít trai do họ hàng giới thiệu.
Cuối cùng đám họ hàng thấy Như Mai tìm một công nhân bình thường như , liền lập tức nắm lấy cơ hội châm chọc một phen.
Bố Như Mai ngoài miệng , nhưng trong lòng cũng thoải mái.
Bây giờ Hoắc Chấn Đạc là sinh viên đại học, đủ để nhà họ Như nở mày nở mặt.
Bất quá, khi nở mày nở mặt, Như Mai sinh chút cảm giác khủng hoảng, thường xuyên đến trường tìm Hoắc Chấn Đạc.
Ngay cả Tần Hàn Thư cũng cảm nhận sự bất an tột độ trong lòng cô .
Dưới sự gặng hỏi của Tần Hàn Thư, Như Mai cũng thổ lộ lòng .
“Hoắc Chấn Đạc thành sinh viên , nhất định sẽ gặp nhiều nữ đồng chí ưu tú hơn em, so sánh , ghét bỏ em ?”
“Chị xem em , sinh con gái xong vẫn gầy , thành một bà béo .”
“Em bây giờ thể lên sân khấu múa, còn hơn , em lo lắng thật sự...”
“Xấu?” Tần Hàn Thư : “Em mà nữa thì đời ai .”
Như Mai ngượng ngùng mím môi, “Chị khoa trương quá.”
Tần Hàn Thư nghiêm túc lắc đầu: “Chị khoa trương chút nào, thật đấy. Em béo thì béo, nhưng eo eo, m.ô.n.g mông, da dẻ còn căng bóng mịn màng, chẳng dính dáng gì đến chữ cả.”
Như Mai hoảng hốt xung quanh, nhỏ: “Chị đừng thẳng thắn quá, thấy ngại lắm.”
Hai chuyện phiếm trong quán cà phê của Giang Đại. Quán cà phê từ những năm 50, đóng cửa mười năm, gần đây mới mở , tuy chỉ tiếp đãi cán bộ công nhân viên và sinh viên trong trường, nhưng cũng đông .
Tần Hàn Thư hạ giọng xuống: “Chị thật đấy, em cần tự ti về ngoại hình. Chị cảm thấy khi sinh con xong, tâm lý em nhạy cảm quá, chắc là liên quan đến việc em rời sân khấu.”
“Phụ nữ một khi sự nghiệp của riêng , bộ tâm trí đều đặt gia đình, sẽ trở nên đặc biệt để ý đến đàn ông.”
Như Mai trầm tư một lát, gật gật đầu.
Tần Hàn Thư : “Điểm , em nên học hỏi chị dâu chị. Đừng chị trông yếu đuối, thật nội tâm mạnh mẽ lắm. Em thể tìm thời gian chuyện với chị nhiều hơn.”
“Trải nghiệm của hai cũng tương tự, chị hẳn là thể cho em nhiều sự trợ giúp.”
Như Mai : “Em cũng lâu lắm gặp chị .”
Tào Tĩnh tuy rời sân khấu, nhưng vẫn việc ở đoàn ca múa, còn Như Mai thì xin nghỉ việc luôn khi mang thai.
Việc Như Mai nghỉ việc, chủ yếu là do bố cô tác động, chủ yếu là thấy con gái m.a.n.g t.h.a.i vất vả, nỡ để cô nữa.
Tần Hàn Thư: “Chờ con lớn hơn chút, em thể tìm việc gì đó , liên quan đến kiếm tiền , mấu chốt là tạo giá trị thông qua công việc, nếu với tính cách của em, e là sẽ càng ngày càng tự ti và cảm giác an .”
Tuy Tần Hàn Thư thấy, Như Mai căn bản cần tự ti lo lắng.
Hoắc Chấn Đạc những mặt khác , nhưng về mặt tình cảm, Tần Hàn Thư cảm thấy hẳn sẽ gây vấn đề gì.
Hai chuyện nửa tiếng, Hoắc Chấn Đạc tới.
Như Mai vui vẻ dịch sang bên cạnh, nhường chỗ cho .
“Gặp điên ở cổng trường, nên chậm một lúc.” Hoắc Chấn Đạc giải thích.
Như Mai hoảng sợ, “Người điên sẽ đ.á.n.h , đ.á.n.h chứ?”
Hoắc Chấn Đạc nắm lấy tay Như Mai từ bàn, : “Không , là phụ nữ, chỉ là...”
“Chỉ là bà gọi tên của , còn khá nhiều chuyện của .” Hoắc Chấn Đạc cảm thấy vô cùng kỳ quái.
Hơn nữa điên còn nhiều lời điên khùng, sợ Như Mai nghĩ nhiều, nên kể .
Như Mai hỏi: “Có khi nào là quen, gặp khó khăn gì ?”
Hoắc Chấn Đạc nhíu mày suy nghĩ hồi lâu, lắc đầu.
Anh chắc chắn, quen điên đó.
Tần Hàn Thư đối diện , trong đầu lóe lên một cái tên.
Người điên , lẽ nào là Hồ Văn Văn?