Trọng Sinh Thập Niên 70: Trước Khi Xuống Nông Thôn, Ta Dọn Sạch Cả Nhà - Chương 196: Đến trường nhập học

Cập nhật lúc: 2025-10-30 01:34:52
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Qua rằm tháng Giêng, liền đến ngày nhập học đại học.

 

Tần Hàn Thư nôn nghén đỡ hơn nhiều, chỉ khi ngửi thấy một vài mùi kỳ lạ mới nôn.

 

Tào Tĩnh qua, : “Em cùng chị.”

 

Tần Hàn Thư: “Chị ?”

 

“Hôm nay xin nghỉ một ngày, giúp bố chị dọn ít đồ, ông bà dọn sang nhà chị gái chị ở.”

 

Tào Tĩnh tiếp tục giải thích:

 

“Bố chị về hưu , chị gái chị sớm đón ông bà qua ở, nhưng sợ chồng vui.”

 

“Năm ngoái chồng chị mất, lúc mới đề cập .”

 

“Bố chị vốn lắm, nhưng chị nghĩ qua đó giúp chị gái, vợ chồng chị đều , từ đến nay nuôi ba đứa con cũng tương đối qua loa, chị qua đó, ít nhất thể nấu cơm cho bọn trẻ ăn.”

 

“Dù nhà rể chị phân cũng vốn rộng, ở thoải mái.”

 

Tần Hàn Thư gật đầu, “Cũng .”

 

Tào Tĩnh đột nhiên khựng , : “Em xin ký túc xá trường ? Chị thấy em cũng đừng xin nữa, đến ở nhà bố chị ?”

 

“A?” Tần Hàn Thư : “Như lắm ?”

 

Tào Tĩnh lườm: “Có gì mà ? Lúc bố chị ở, chị sợ em tự nhiên nên đề cập, giờ nhà bỏ , em thể dọn ở, Giang Đại ngay sát vách nhà chị, tiện cực kỳ!”

 

Nói như , Tần Hàn Thư quả thực động lòng.

 

Cô tính ở ký túc xá trường, là lựa chọn hạ sách, dù ký túc xá đông hỗn tạp, tiện.

 

Tính toán hàng đầu của cô là thuê một căn phòng ở gần trường.

 

thuê nhà xem duyên phận, thuê là ngay.

 

Tần Hàn Thư nghĩ nghĩ, : “Phải hỏi ý kiến bác trai bác gái chứ? Ông bà đồng ý mới .”

 

Tào Tĩnh bật : “Ông bà chắc chắn đồng ý mà.”

 

Tào Tĩnh sai, hai ông bà cụ xong hai lời liền gật đầu.

 

Bà Tào còn kéo tay Tần Hàn Thư : “Cháu , , cháu ở bao lâu thì ở, cứ ngủ ở phòng con Tĩnh .”

 

Tần Hàn Thư : “Bác gái, cháu bác bụng, nhưng cháu thể ở . Cháu tính một tháng gửi bác mười đồng tiền thuê nhà, bác nhất định nhận.”

 

Bà Tào như dọa sợ, “Trời ơi, chúng là thông gia, lấy tiền của cháu, cần cần!”

 

Tào Tĩnh cũng ngờ Tần Hàn Thư sẽ đề nghị trả tiền, : “Tiểu Thư, với chị dâu mà còn khách khí cái gì?”

 

“Chị dâu,” Tần Hàn Thư véo véo tay Tào Tĩnh, “Em đang khách khí với chị.”

 

Nếu căn nhà là của Tào Tĩnh, cô tự nhiên cần khách khí nhiều.

 

nhà là của hai ông bà cụ, hơn nữa nhà họ Lý bên còn một chị gái.

 

Tuy đều , nhưng dù quan hệ cũng cách một tầng, cô chỉ ở vài tháng, mà là ở thường trú bốn năm.

 

Vẫn là trả tiền thuê nhà thì hơn.

 

Tào Tĩnh hiểu ý Tần Hàn Thư, nên gì thêm.

 

hai ông bà cụ vẫn kiên quyết nhận tiền.

 

Cuối cùng Tần Hàn Thư : “Bác nhận tiền, cháu ở cũng thoải mái hơn. Nếu tiền thuê nhà bác nhận, cháu cũng ngại dám dọn ở.”

 

Hết cách, bà Tào mới chịu nhận tiền thuê nhà, nhưng giảm một nửa, chỉ lấy năm đồng.

 

Tần Hàn Thư nghĩ nghĩ, đồng ý.

 

Bà Tào lúc đó liền đưa chìa khóa nhà cho Tần Hàn Thư, còn dắt cô về nhà một vòng, quen một chút, còn dẫn cô chào hỏi hàng xóm.

 

Hai ông bà cụ qua nhà con gái lớn, chỉ mang theo đồ dùng cá nhân, thứ trong nhà đều phủ vải chống bụi.

 

Giờ Tần Hàn Thư dọn , bà Tào lập tức gỡ vải .

 

Tần Hàn Thư còn đến trường nhập học, khi quyết định xong chuyện nhà cửa, liền rời .

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Thời gian nhập học tổng cộng ba ngày, hôm nay là ngày đầu tiên, trong trường cũng là .

 

Không khí yên ắng mười năm của sân trường, giờ phút bừng lên sức sống mới.

 

Chuyên ngành của Tần Hàn Thư là chính trị quốc tế —— trường học còn do cô tự đăng ký, chuyên ngành tự nhiên càng .

 

Chính trị quốc tế, một chuyên ngành nóng lạnh, nhưng chỗ nhập học sát khoa văn học đang cực hot, sự tương phản rõ rệt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-truoc-khi-xuong-nong-thon-ta-don-sach-ca-nha-iuoa/chuong-196-den-truong-nhap-hoc.html.]

 

Lúc nhập học xong ngoài cổng trường, Tần Hàn Thư tình cờ thấy một quen.

 

“Vương Tiểu Cương?” Tần Hàn Thư vỗ vỗ lưng nọ, khi đó , cô : “ thật .”

 

Vương Tiểu Cương toe toét miệng, “Chị dâu!”

 

Tần Hàn Thư hỏi: “Cậu thi đỗ Giang Đại ?”

 

Vương Tiểu Cương gật đầu, “Vâng ạ, khoa văn học. Chị dâu cũng thi đỗ ạ?”

 

Tần Hàn Thư đáp: “Chị học khoa chính trị quốc tế. Hai chuyên ngành nhập học ở cạnh , chắc là đông quá, nãy thấy .”

 

Vương Tiểu Cương giải ngũ năm ngoái, lúc đó Chu Duy Quang còn tiếc, về nhà nhắc mấy ngày liền.

 

Mấy năm nay, Vương Tiểu Cương thỉnh thoảng vẫn qua nhà ăn cơm, giúp đỡ, nên cũng với Tần Hàn Thư.

 

Không ngờ gặp , thi đỗ đại học.

 

Tần Hàn Thư : “Thế thì , về Giang Thành. Có rảnh qua nhà ăn cơm, thăm lão Chu, vẫn nhắc đấy.”

 

Vương Tiểu Cương ngượng ngùng gãi đầu, “Đoàn trưởng lúc giữ em ở , nhưng mà em... ở bộ đội nhiều năm, thèm tự do.”

 

Đối với Tần Hàn Thư cũng như đối với Chu Duy Quang, Vương Tiểu Cương lời khách sáo, mà thật lòng .

 

Tần Hàn Thư tỏ vẻ thấu hiểu, “Xã hội bây giờ đang trong thời kỳ đổi, thi đại học, con đường , thể tự do vùng vẫy.”

 

Vương Tiểu Cương khờ khạo, “Chị dâu vẫn khéo như .”

 

Tần Hàn Thư : “Sau đừng gọi chị là chị dâu nữa, chúng là bạn học , thể gọi chị là bạn học, hoặc là đồng chí.”

 

Vương Tiểu Cương gật đầu: “Vâng!”

 

Tần Hàn Thư mời Vương Tiểu Cương hôm nay qua nhà luôn, nhưng Vương Tiểu Cương chuyện ký túc xá còn sắp xếp xong, chờ sắp xếp xong, ngày mai nhất định sẽ qua.

 

Ngày mai và ngày vẫn là thời gian nhập học, ngày mới chính thức khai giảng.

 

Tần Hàn Thư về nhà liền kể chuyện với Chu Duy Quang.

 

Chu Duy Quang : “Thằng nhóc giờ thông minh, nó thi đỗ đại học cũng gì lạ.”

 

“Ai thi đỗ đại học nữa đấy?” Cửa nhà đang mở, Lưu Nhị Thúy ở cửa hỏi.

 

Tần Hàn Thư : “Là Vương Tiểu Cương, nhân viên công vụ đây của lão Chu nhà em .”

 

Lưu Nhị Thúy “À” một tiếng, hình như chút ấn tượng.

 

Chị cũng để ý chuyện lắm, mà giơ cái rổ trong tay lên, “Chị lên núi đào nhiều rau dại lắm, em ?”

 

Tần Hàn Thư qua, “Có ạ, chị để cho em ít mai sủi cảo.”

 

Vừa mai Vương Tiểu Cương qua chơi.

 

Lưu Nhị Thúy chia cho cô một nửa, còn hỏi Tần Hàn Thư đủ .

 

“Đủ đủ , thế là nhiều lắm !”

 

Lưu Nhị Thúy : “Qua một thời gian nữa, rau xuân cũng mọc , đến lúc đó chị hái về, chiên lên cho em ăn, em thích ăn rau xuân chiên .”

 

Năm ngoái Lưu Nhị Thúy chiên, Tần Hàn Thư khen ngon một câu, ngờ chị vẫn còn nhớ.

 

“Mẹ ơi, con đói ——” Tiếng Bội Nhi gọi vọng ở hành lang.

 

Bọn trẻ con chơi bên ngoài đói bụng, về nhà tìm cơm ăn.

 

Lưu Nhị Thúy vội : “Mẹ về nấu cơm ngay đây.” Sau đó vội vã lên lầu.

 

Tần Hàn Thư Chu Trì lên cùng Bội Nhi, hỏi: “Con đói ?”

 

Chu Trì gật đầu, “Hơi đói ạ.”

 

Tần Hàn Thư cũng xoay bếp, “Tối nay ăn mì nước cà chua.”

 

Chu Trì theo , : “Hôm nay ở bên ngoài khu tập thể, con thấy Lâm Nguyệt Nhi chuyện với một lớn xa lạ.”

 

“Người lớn xa lạ?” Tần Hàn Thư xoay , khó hiểu.

 

Chu Trì : “Một đàn ông, tuổi chắc cũng cỡ bố của Bội Nhi, con thấy ông hỏi xin tiền Lâm Nguyệt Nhi.”

 

Một lớn xin tiền một đứa trẻ con?

 

Tần Hàn Thư theo bản năng nghĩ thể là , nhưng lập tức phủ nhận. Người sẽ chạy đến tận cổng khu tập thể quân đội để chuyện , lính gác cổng để trưng.

 

Vậy, là mà Lâm Nguyệt Nhi quen ?

 

 

Loading...