Trọng Sinh Thập Niên 70: Trước Khi Xuống Nông Thôn, Ta Dọn Sạch Cả Nhà - Chương 181: Chó ăn phân heo —— tốt xấu chẳng phân biệt

Cập nhật lúc: 2025-10-30 01:34:44
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hôm , Tần Hàn Thư đau eo, bò dậy nổi, giường ngủ nướng.

 

Chu Trì học nhà trẻ 9 giờ sáng mới lớp, nhưng ngày nào bé cũng dậy gần như cùng lúc với Chu Duy Quang, dậy thì đấy xem truyện tranh, chờ ăn sáng.

 

Đến giờ ăn, Chu Trì thấy , thắc mắc hỏi một câu.

 

Chu Duy Quang mặt đỏ, tim đập mà : “Mẹ tối qua ham chơi, ngủ muộn, nên hôm nay dậy nổi.”

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Chu Trì ngạc nhiên, “Mẹ lớn thế mà còn ham chơi ạ?”

 

Chu Duy Quang gật đầu, “Ai .”

 

Tần Hàn Thư ở trong phòng đoạn đối thoại của hai bố con, nghiến chặt răng. Cái tên Chu Duy Quang !

 

Thấy Tần Hàn Thư đột nhiên xuất hiện ở cửa, Chu Duy Quang lập tức toe toét , “Vợ ơi, đây ăn sáng.”

 

Tần Hàn Thư hừ lạnh một tiếng, chậm rì rì lê bước qua.

 

Chu Duy Quang nịnh nọt múc cháo cho cô, lấy bánh bao cho cô, còn tiện tay kéo đĩa dưa muối từ mặt Chu Trì sang mặt cô.

 

Chu Trì: “...”

 

Cơm ăn một nửa, bên ngoài liền vọng đến tiếng gọi lanh lảnh của bé gái.

 

“Em Tiểu Trì ơi —— học thôi ——”

 

Giọng đầy nội lực. Là Bội Nhi nhà Lưu Nhị Thúy.

 

Tần Hàn Thư dậy mở cửa, : “Bội Nhi, học sớm thế cháu?”

 

Bội Nhi vốn tròn trịa khỏe mạnh, Lưu Nhị Thúy còn cắt cho cô bé quả đầu dưa hấu, trông càng tròn xoe. mà trẻ con, tròn trịa mới đáng yêu.

 

Tần Hàn Thư né sang một bên, Bội Nhi liền tót một cái chui phòng.

 

Cô bé chạy bình bịch đến bên cạnh Chu Trì, mắt chớp Chu Trì ăn cơm.

 

Chu Trì đến mất tự nhiên, “Cậu cái gì đấy?”

 

Bội Nhi nghiêm túc: “Tớ thích nhất là xem ăn cơm, trông ăn mắt lắm.”

 

Tần Hàn Thư mà bật , “Bội Nhi, cháu thấy em Tiểu Trì ăn cơm , là em vốn dĩ trai ?”

 

Bội Nhi buột miệng : “Ăn cơm , mà cũng , còn hơn con gái nữa!”

 

Tần Hàn Thư Bội Nhi con trai .

 

Chu Trì trông nhỏ con, thư sinh, còn Bội Nhi thì đô con gần gấp đôi bé. là trông giống con gái hơn cả Bội Nhi thật.

 

Chịu thôi, Chu Trì thật dinh dưỡng , cũng kén ăn, nhưng ăn chẳng thấy thịt . Tần Hàn Thư còn dùng hoa quả trong gian nhiều hoa quả sấy, mứt quả, thỉnh thoảng còn đổi nước trong gian bếp nhà .

 

Tần Hàn Thư cũng quá để ý, chỉ cần con bình thường là , chắc là đến tuổi dậy thì sẽ tự nhiên phát triển thôi.

 

Chu Trì vui khi Bội Nhi giống con gái, cau mày nhấn mạnh, “Tớ là con trai.”

 

Bội Nhi gật đầu: “Tớ mà, tớ là con gái , tớ chỉ giống con gái thôi.”

 

Logic chặt chẽ, chê .

 

Chu Trì: “...”

 

Thấy con trai á khẩu, Tần Hàn Thư suýt nữa thì phá lên.

 

Chu Trì oan ức liếc một cái.

 

Tần Hàn Thư ho khan một tiếng, : “Bội Nhi , chờ em Tiểu Trì ăn cơm xong, hai đứa ở nhà chơi một lúc hẵng đến nhà trẻ nhé.”

 

Nhà trẻ 9 giờ mới học, bây giờ mới hơn 7 giờ. Bọn trẻ ngoài sớm thế , chừng chạy nghịch.

 

Quả nhiên, Bội Nhi : “ mà Thiết Đản Nhi bọn họ còn đang ở lầu chờ chúng cơ.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-truoc-khi-xuong-nong-thon-ta-don-sach-ca-nha-iuoa/chuong-181-cho-an-phan-heo-tot-xau-chang-phan-biet.html.]

 

Tần Hàn Thư hỏi: “Các cháu định chơi?”

 

Bội Nhi hưng phấn : “Đến sườn núi nhỏ nhà trẻ đào con ‘sa ngưu’ ạ!”

 

‘Sa ngưu’ là một loại bọ nhỏ sống trong đất, bề ngoài trông giống con rận. Tần Hàn Thư sợ nhất chính là loại bọ , tên thôi là cô thấy nổi da gà.

 

Chu Trì : “Tớ đào bọ, tớ ở nhà xem truyện tranh, đến giờ thì đến thẳng lớp học.”

 

Bội Nhi lập tức : “Thế tớ cũng nữa, tớ ở nhà xem truyện tranh cùng !”

 

Chu Trì liếc Bội Nhi một cái, “Thiết Đản Nhi đang đợi ?”

 

Bội Nhi hai lời, hai cái chân ngắn cũn chạy nhanh ban công, hét xuống : “Thiết Đản Nhi —— Cậu ——”

 

Thiết Đản Nhi hình như oán giận vài câu, nhưng Bội Nhi mặc kệ, trở bên cạnh Chu Trì, ngoan ngoãn chống cằm, tiếp tục nghiêm túc xem bé ăn cơm.

 

Tần Hàn Thư hỏi Bội Nhi: “Mẹ cháu ở nhà gì thế? Mấy hôm xuống tìm dì chuyện.”

 

Bội Nhi đáp: “Đang ở nhà giận dỗi ạ.”

 

Tần Hàn Thư hỏi: “Giận cái gì thế?”

 

Bội Nhi chỉ Lưu Nhị Thúy đang giận, chứ đáp là giận vì cái gì.

 

“Anh đây,” Chu Duy Quang ăn xong, với Tần Hàn Thư: “Lát em dọn bàn nhé.”

 

Tần Hàn Thư vội : “Anh , cứ giao cho em.”

 

Tần Hàn Thư bây giờ đều bộ qua núi để thành phố, lâu dần, tốc độ ngày càng nhanh, hiện tại cơ bản chỉ mất hơn nửa tiếng là đến đơn vị, mỗi ngày 8 giờ 20 khỏi cửa là , thời gian tương đối thong thả.

 

Chu Duy Quang , Chu Trì cũng ăn no, dắt Bội Nhi phòng xem truyện tranh.

 

Tần Hàn Thư chậm rãi thu dọn bát đũa, đầu óc nghĩ đến chuyện nhà lầu.

 

Cô đoán Lư Nhị Thúy giận vì cái gì , đơn giản là chuyện liên quan đến Nguyệt Nhi.

 

Hồi tháng 9 khai giảng, Lưu Nhị Thúy đề nghị cho Nguyệt Nhi học tiểu học. Học tiểu học ở nội trú, Nguyệt Nhi chắc là sợ, liền lóc cầu xin Lưu Nhị Thúy đừng đuổi nó khỏi nhà.

 

Đứa trẻ bảy tuổi sợ ở nội trú, xét về tình thì cũng thể hiểu , nhưng nó cầu xin như , khiến Lưu Nhị Thúy bỗng dưng đặt vị trí , cứ như thể Lưu Nhị Thúy cố ý mượn cớ học để đuổi nó khỏi nhà.

 

Hơn nữa, chuyện còn xảy lúc đóng cửa bảo , mà là lúc đang hóng mát ở lầu.

 

Lưu Nhị Thúy mấy năm nay quan hệ với lên nhiều, nhưng cũng thiếu kiểu tính tình thích gây sự, cố ý chạy đến mặt Trương Lỗi bóng gió, bảo nhà họ Trương thiên vị con gái ruột, đối xử với con gái nuôi linh tinh.

 

Trương Lỗi lúc xong liền nổi nóng, về nhà hỏi han gì cãi với Lưu Nhị Thúy.

 

Tần Hàn Thư tiếng loảng xoảng lầu hai ngày, đó Lưu Nhị Thúy liền xuống chỗ cô mắng Trương Lỗi.

 

“Cái thói khốn nạn! Cứ hễ đụng đến chuyện của Nguyệt Nhi là như đồ ch.ó ăn phân heo —— gì cả!”

 

“Có bản lĩnh thì ông tự mà đón con bé về mỗi ngày tan tầm .”

 

“Ba thằng con trai của đều ở nội trú, , cứ đến lượt Nguyệt Nhi là ? Ừ, nó là con gái thì yểu điệu hơn, nhưng con gái nhà cũng thế cả mà!”

 

“Ông còn từ lúc sinh Bội Nhi là đối với Nguyệt Nhi nữa, oan c.h.ế.t ! Trong nhà hai chị em mua cái gì mà mua hai phần? Thiếu cái gì của nó?! Ngược là Nguyệt Nhi, ông ngấm ngầm trợ cấp cho nó bao nhiêu tưởng ?”

 

“Thôi, cũng nghĩ thông , chuyện Nguyệt Nhi học mặc kệ, nó thích gì thì .”

 

Vốn tưởng Lưu Nhị Thúy trút giận xong một trận, quản chuyện Nguyệt Nhi học nữa, thì việc sẽ qua.

 

từ hôm đó về , Lưu Nhị Thúy bao giờ xuống tìm Tần Hàn Thư nữa.

 

Không chỉ là tìm Tần Hàn Thư, Phạm Hồng Hà , Lưu Nhị Thúy dạo ngoài hợp tác xã mua đồ ăn , thì gần như khỏi cửa.

 

Xem chuyện đó căn bản qua, mà chừng còn xảy chuyện gì khác nữa.

 

Tần Hàn Thư lo cho Lưu Nhị Thúy, hôm đó tan về, cô liền lên lầu. Lưu Nhị Thúy với vẻ mặt tiều tụy mở cửa cho cô.

 

 

Loading...