Trọng Sinh Thập Niên 70: Trước Khi Xuống Nông Thôn, Ta Dọn Sạch Cả Nhà - Chương 179: Bà nội Hoắc kỳ quái

Cập nhật lúc: 2025-10-30 01:34:42
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chỉ là, Như Mai cũng kiểu con gái trầm gì. Miệng thì cứng thôi, nhưng mấy ngày “giơ cờ trắng đầu hàng”, tay trong tay với Hoắc Chấn Đạc.

 

Từ Như Mai than thở với Tần Hàn Thư và Tào Tĩnh, rằng hai kết thúc, Tần Hàn Thư cứ nghĩ bọn họ cuối cùng vẫn là duyên phận. Không ngờ chẳng bao lâu , thấy Như Mai mặt mày rạng rỡ tuyên bố chính thức hẹn hò với Hoắc Chấn Đạc. Tào Tĩnh chúc mừng, như thể gì bất ngờ.

 

Tần Hàn Thư ngây một lúc lâu mới hỏi: “Vậy còn gia đình thì ? Cũng đồng ý ?” Như Mai : “Tớ còn dẫn về nhà. Anh bảo cứ từ từ, tuy tớ là chờ cái gì... mà cứ .” Tần Hàn Thư gật gật đầu.

 

Bên phía gia đình Như Mai, e là còn giằng co một phen. Hoắc Chấn Đạc là thủ đoạn, nếu thật sự quyết tâm chinh phục bố Như Mai, lẽ cũng chuyện gì quá khó khăn. Quả nhiên, qua Tết bao lâu, liền tin Như Mai và Hoắc Chấn Đạc định ngày cưới. Tần Hàn Thư và Tào Tĩnh đều đến dự tiệc cưới.

 

Tại tiệc cưới, Tần Hàn Thư gặp bà nội của Hoắc Chấn Đạc. Bà lão gầy đến mức chỉ còn da bọc xương, nhưng tinh thần vô cùng minh mẫn, đôi mắt hề chút vẩn đục của tuổi già, mà sáng lên rạng rỡ. Bà cách Tần Hàn Thư xa, nhưng cứ về phía Tần Hàn Thư. Một lát , bà chủ động tới.

 

Bà đ.á.n.h giá Tần Hàn Thư một lượt, tủm tỉm: “Lần đầu tiên gặp một phúc trạch sâu dày như cháu.” Tần Hàn Thư cảm thấy kỳ lạ, chỉ . Tiếp theo, bà sang Tào Tĩnh bên cạnh, : “Chuyện thực xin , nhưng cũng là nhận tiền của để việc, nhắm cháu.”

 

Tào Tĩnh ngơ ngác sang Tần Hàn Thư. Tần Hàn Thư giật , dường như nghĩ điều gì đó. Bà lão tiếp: “Hai đứa bây, đều là những từng trải qua việc vận khí và sinh mệnh tiểu quỷ cướp mất, nhưng cũng bĩ cực thái lai, sẽ luôn bình an.” Tần Hàn Thư : “Cháu cảm ơn lời chúc lành của bà.”

 

Bà nội Hoắc ha hả vài tiếng: “Ta còn cảm ơn cháu đấy. Nếu cháu, thằng cháu xui xẻo của đời e là sống độc cả đời.” Tần Hàn Thư đối diện với ánh mắt của bà nội Hoắc, : “Không cháu thì cũng bà mà. Bà bói toán, lẽ nào cháu dâu của ?” Bà nội Hoắc bật xua tay: “Ta chẳng qua chỉ trộm một chút hướng của nhân sự xung quanh thôi, chứ thần tiên.”

 

Bà nội Hoắc dừng một chút : “Thế giới đang đổi, đang về quỹ đạo vốn của nó. cuộc đời rốt cuộc vẫn kết thúc, vài con quỷ nhỏ sẽ dễ dàng từ bỏ việc quấy phá , cháu tự lo liệu .” Tần Hàn Thư nhướng mày, đây là ý Hồ Văn Văn vẫn sẽ còn quấy phá? điều cũng phù hợp với dự đoán của Tần Hàn Thư. Đợi vài năm nữa xã hội đổi, cái thôn nhỏ ở Tây Bắc e là cầm chân Hồ Văn Văn.

 

Đương nhiên, tất cả tiền đề là tinh thần của Hồ Văn Văn đủ mạnh mẽ, sẽ giày vò đến phát điên trong mấy năm tới. Giờ bà nội Hoắc , thể thấy mức độ ngoan cường của Hồ Văn Văn chắc sẽ vượt qua tưởng tượng của cô. Bà nội Hoắc tiếp tục ha hả: “Đương nhiên, quỷ nhỏ mất năng lượng, quấy phá nữa cũng rung chuyển gốc rễ. Lúc nãy các cháu đều sẽ bình an, là lời dối.”

 

Tần Hàn Thư hồn: “Đa tạ bà nội Hoắc nhắc nhở.” Bà nội Hoắc đến mặt mày rạng rỡ: “Những lời hôm nay, tặng cho cháu, coi như là cảm ơn cháu mang vợ về cho cháu trai , nhà họ Hoắc chúng sắp nối dõi .” Nói xong, bà nội Hoắc xua xua tay, xoay rời . Bước chân nhẹ tênh. Tần Hàn Thư còn mơ hồ thấy miệng bà lẩm bẩm gì đó: Nhân sinh viên mãn...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-truoc-khi-xuong-nong-thon-ta-don-sach-ca-nha-iuoa/chuong-179-ba-noi-hoac-ky-quai.html.]

 

Tần Hàn Thư cảm thấy bà lão kỳ lạ, nhưng cô tin tưởng một cách khó hiểu từng lời bà . “Hai rốt cuộc đang ?” Tào Tĩnh vẫn mơ màng: “Hoắc Chấn Đạc cưới Như Mai, liên quan gì đến ? Trước đây quen Hoắc Chấn Đạc ?” Tần Hàn Thư nghĩ nghĩ, chỉ : “Lần một dạo bất thường ? Chính vì ‘vị đó’ tác yêu tác quái, nên Hoắc Chấn Đạc mới cơ hội quen Như Mai. Chắc vì mà bà lão cảm ơn chúng .”

 

“À...” Nhắc đến thời gian đó, Tào Tĩnh vẫn thể hiểu hết , nhưng điều đó ngăn việc cô thấy rợn cả da gà, thế là cô hỏi thêm gì nữa. Về đến nhà, Tần Hàn Thư vẫn còn suy nghĩ về bà lão họ Hoắc. Bà lão , thế giới đang về quỹ đạo vốn của nó. Thế giới vốn là gì? Chẳng lẽ đời cũng là thế giới vốn , mà là một thế giới đổi? Lẽ nên c.h.ế.t? Lẽ cô nên sống một cuộc sống an hạnh phúc như bây giờ? Nếu thật sự là , thì đời , chính là thế giới Hồ Văn Văn đổi. đổi nó như thế nào? Ả lấy bản lĩnh lớn như ?

 

Hay là, thế giới đời , cũng giống như trong cuốn tiểu thuyết xuyên về thời Tiên Tần , là do con sáng tạo ? Vậy sáng tạo là ai? Thế giới mà cô đang sống hiện tại, liệu cũng là một thế giới do khác sáng tạo ? Biết , một độc giả nào đó giờ phút đang bàng quan cuộc đời cô...

 

Khi Tần Hàn Thư cảm thấy thứ xung quanh đều trở nên hư ảo, chân thực, cô vội vàng ngừng suy nghĩ. Thôi, nghĩ nữa cô sẽ hoài nghi cả thế giới mất. Tần Hàn Thư thấy Chu Duy Quang bước phòng, cô vội vàng chạy đến ôm chầm lấy . “Chồng ơi...”

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Chu Duy Quang vô cùng bất ngờ, bởi vì Tần Hàn Thư trừ những lúc đặc biệt ép gọi “chồng ơi”, thì những lúc khác gần như bao giờ gọi như . “Sao thế?” Chu Duy Quang ôm Tần Hàn Thư, yêu thương hôn lên má cô vài cái: “Muốn ?” Chu Duy Quang cứ nghĩ Tần Hàn Thư sẽ như khi, ngượng ngùng đẩy , tiện thể lườm một cái. Ai ngờ, Tần Hàn Thư thế mà ngoan ngoãn gật đầu, còn chủ động hôn lên.

 

Đêm hôm đó, Tần Hàn Thư đặc biệt quấn , vắt kiệt Chu Duy Quang đến “đạn hết lương khô”. Anh bao giờ thỏa mãn đến thế. Tần Hàn Thư liệt trong lòng Chu Duy Quang, ôm thật chặt, cảm nhận . Không sai, điều quan trọng là hiện tại, là cuộc sống chân thực . Cô chồng, con, thể cảm nhận ấm gia đình, cảm nhận hạnh phúc. Như là đủ . Những vấn đề triết học trừu tượng , cô cần suy nghĩ nhiều.

 

Vốn dĩ, Tần Hàn Thư còn định bớt thời gian tìm bà nội Hoắc chuyện, nhưng giờ cô cũng từ bỏ ý định đó. Chỉ là ngờ, nửa năm , bà nội Hoắc qua đời. Như Mai vẻ mặt buồn bã : “Hoắc Chấn Đạc vẫn luôn thích bà nội, bà từ nhỏ chẳng bao giờ quan tâm đến bọn họ. Chị gái nghiệp sơ trung rõ ràng thi đỗ cao trung, mà bà nội cũng cho học, cứ giục chị kiếm tiền.” “Bây giờ bà nội mất , Hoắc Chấn Đạc tuy bề ngoài bình thản, nhưng tớ tâm trạng thật sự .”

 

Tần Hàn Thư : “Dù cũng là m.á.u mủ duy nhất.” Như Mai gật gật đầu: “Cũng .” Tần Hàn Thư hỏi: “Lúc cưới tớ còn gặp bà nội Hoắc, trông bà vẫn khỏe mạnh lắm mà, mất là mất ?”

 

Như Mai cũng đầy vẻ khó hiểu: “Không nữa. Sức khỏe bà bệnh gì, tối hôm khi mất còn sang sảng mắng Hoắc Chấn Đạc một trận, bản lĩnh, còn tớ... bầu.” “Ai ngờ ngủ một giấc đến hôm thì tỉnh nữa. Nhìn sắc mặt bà an tường, căn bản giống qua đời.” Tóm , đó là một bà lão kỳ lạ. Tần Hàn Thư đời từng về , nên cũng hiểu rõ.

 

Sự xuất hiện của bà nội Hoắc trong cuộc đời Tần Hàn Thư, dường như chỉ là để tăng thêm một chút nghi hoặc cho thế giới quan của cô. Tần Hàn Thư cũng để tâm quá nhiều chuyện đó nữa. Bánh xe thời gian vững vàng tiến về phía , qua một năm nữa, thời gian bước năm 1976.

 

 

Loading...