Trọng Sinh Thập Niên 70: Trước Khi Xuống Nông Thôn, Ta Dọn Sạch Cả Nhà - Chương 170: Duyên phận trên đời, ba phần do trời định, bảy phần do người tạo

Cập nhật lúc: 2025-10-28 07:52:53
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Cậu tiếp xúc với ai?” Tào Tĩnh từ cửa bước , tò mò hỏi. Cô chỉ câu cuối cùng của Như Mai, đoạn . Như Mai liền kể từ đầu cho Tào Tĩnh .

 

Tào Tĩnh xong, lập tức đưa kiến nghị: “Nếu thích thì chủ động, nếu lỡ khác cướp mất thì hối hận kịp. mà, thể để đồng chí nam cảm thấy là đang chủ động.” Như Mai đầu đầy dấu chấm hỏi: “Rốt cuộc tớ thế nào?”

 

Tào Tĩnh nghĩ nghĩ : “Không cứu mạng cứu chân ? Cậu dưỡng bệnh xong thì cũng nên cảm ơn chứ? Ừm... Cứ lấy danh nghĩa cảm tạ ân nhân mà đến nhà thăm hỏi.” “Lúc nhớ mang nhiều quà một chút, thái độ thật đắn, tuyệt đối e thẹn, kẻo ý đồ riêng.”

 

“Lúc đến, ‘vô tình’ để quên một món đồ cá nhân, thể là dây buộc tóc mấy thứ rẻ tiền, là thứ giá trị một chút. Ví dụ như hộp kem dưỡng da mang theo trong túi là .” “Sau đó phát hiện , chắc chắn sẽ mang đến trả . Như thể lấy cớ cảm ơn mà mời ăn cơm. Cứ thế qua , chẳng các sẽ tự nhiên qua nhiều hơn ?”

 

Như Mai xong suy nghĩ nửa ngày, đó bừng tỉnh ngộ: “Ý là, mỗi gặp mặt tớ đều để một cái ‘móc’, để tạo tiền đề cho gặp mặt tiếp theo!” Tào Tĩnh gật đầu: “Không tồi, cũng ngộ tính đấy chứ. Quan trọng nhất là duy trì việc gặp mặt thường xuyên. Lâu ngày, nếu ý với , chắc chắn sẽ hành động.”

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

Như Mai vỗ tay : “Cách đấy.” Tần Hàn Thư thì đăm chiêu suy nghĩ. Không Như Mai hiện tại vẫn luôn gặp gỡ Hoắc Chấn Đạc ? Đôi khi thể là trùng hợp, nhưng... nào cũng là trùng hợp ư?

 

Tần Hàn Thư sang Tào Tĩnh. Tào Tĩnh bề ngoài trông văn tĩnh, ngờ cũng “cao tay” phết. Cô đột nhiên nhớ Tần Phi Dương từng kể trong thư, rằng đầu tiên gặp Tào Tĩnh, thực ý định phát triển thêm, vì Tào Tĩnh trông quá yếu đuối, điệu đà, sợ rằng hợp vợ quân nhân. Là tiếp xúc nhiều mới dần dần thích Tào Tĩnh.

 

Nếu đầu gặp ý gì, tại những gặp tiếp theo? Chẳng lẽ Tào Tĩnh dùng chính cái cách dạy Như Mai để tán đổ Tần Phi Dương? Bất chợt, Tào Tĩnh cũng về phía Tần Hàn Thư, hai chạm mắt . Tào Tĩnh như đoán Tần Hàn Thư đang nghĩ gì, nháy mắt với cô một cái.

 

Xem đúng là như thật. Tần Hàn Thư cũng “phụt” một tiếng bật . Tần Phi Dương giờ vẫn luôn khoe khoang rằng, tốn nhiều công sức mới cưa đổ Tào Tĩnh bạn gái. Cho đến tận bây giờ, vẫn luôn nghĩ như .

 

Như Mai trò chuyện lâu với Tần Hàn Thư và Tào Tĩnh về vấn đề tình cảm, nựng nịu Chu Trì một lúc mới cáo từ về. Cô bộ thị trấn để đón xe. Đi nửa đường, cô bất giác về phía chợ đen. Cô từng gặp Hoắc Chấn Đạc ở chợ đen, liệu thể gặp thứ hai . ngay đó cô nghĩ, chợ đen ngày nào cũng họp.

 

Như Mai tự nhạo suy nghĩ viển vông của , giây tiếp theo thấy giọng của Hoắc Chấn Đạc đang gọi cô. Cô còn tưởng là ảo giác, cho đến khi vai vỗ một cái. Quay đầu , đúng là Hoắc Chấn Đạc thật. Như Mai kinh ngạc đến há hốc miệng. “Anh, ... Sao ở đây?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-truoc-khi-xuong-nong-thon-ta-don-sach-ca-nha-iuoa/chuong-170-duyen-phan-tren-doi-ba-phan-do-troi-dinh-bay-phan-do-nguoi-tao.html.]

Hoắc Chấn Đạc đang cưỡi một chiếc xe ba gác, xe chở hai cái tủ cũ. Hoắc Chấn Đạc trả lời, chỉ hỏi cô: “Ngồi xe về thành phố ?” Như Mai gật đầu.

 

Hoắc Chấn Đạc hất đầu về phía thùng xe đằng : “Lên , chở cô một đoạn.” Tim Như Mai nhảy lên rộn rã, niềm vui hiện rõ mặt, nhưng cô đột nhiên nhớ lời Tào Tĩnh dặn, bất cứ lúc nào, thái độ cũng đàng hoàng, để đối phương tâm tư của . Cô vội vàng nén biểu cảm, khách khí : “Có phiền quá ?”

 

Hoắc Chấn Đạc thu hết sự đổi biểu cảm của cô gái nhỏ mắt, khóe miệng nhếch lên một nụ nhàn nhạt. “Không phiền, lên .” “Vâng ạ!” Như Mai vội vàng trèo lên xe, cứ như thể chậm một giây là Hoắc Chấn Đạc sẽ mất .

 

Hoắc Chấn Đạc đạp chân, chiếc xe ba gác chậm rãi tiến về phía . Lúc Như Mai đến, ngay khi cô xuống xe là thấy . Anh đợi suốt bốn tiếng đồng hồ, cô mới từ khu nhà ở của bộ đội . Duyên phận đời, ba phần do trời định, bảy phần do tạo. Luôn cần một dụng tâm sắp đặt nỗ lực, thì duyên phận trời định mới thể nở thành những đóa hoa xinh .

 

Từ quê nhà Tây Bắc gửi điện báo đến, Chu Thụy Lan xảy chuyện ngoài ý , viện. Cụ thể là chuyện gì, cái thai trong bụng Chu Thụy Lan , điện báo đều rõ. Chỉ giục Triệu Xuân Miêu mau chóng trở về.

 

Triệu Xuân Miêu Tần Hàn Thư hết thời gian nghỉ sinh, sắp , nên vốn định ở đây lâu dài. Không còn cách nào khác, cháu trai ai trông. Đứa bé mới đầy tháng, thể rời ? Bà tính toán cả , sẽ ở đây trông cháu đến một tuổi, lúc nào thể gửi nhà trẻ thì bà về. Còn chuyện ở cữ của Chu Thụy Lan, nếu nữa thì đành để nhà chồng con bé lo liệu.

 

nhận bức điện báo , Triệu Xuân Miêu thể yên nữa. Bà sốt ruột : “Rốt cuộc là chuyện gì? Lúc , Hoa Lan vẫn còn khỏe mạnh mà, viện? Còn sớm mới đến ngày nó sinh cơ mà.” Tần Hàn Thư đoán, bản Chu Thụy Lan sức khỏe luôn , chắc là cái thai vấn đề gì . Cũng là do nguyên nhân tự , yếu tố bên ngoài tác động.

 

Tần Hàn Thư an ủi: “Mẹ đừng lo, Duy Quang đặt vé tàu hỏa sáng mai cho , mai là thể về.” Triệu Xuân Miêu cau mày thật sâu: “Thế còn cháu trai bé bỏng của thì ? Hai vợ chồng con đều , đứa bé nhỏ thế sắp xếp thế nào?”

 

Tần Hàn Thư kể chuyện bàn bạc với Lưu Nhị Thúy đó. “Mẹ cũng đấy, chị Nhị Thúy là , giao A Trì cho chị con yên tâm.” Chu Duy Quang cũng : “Con ở gần, chuyện gì đều thể chạy về kịp thời.”

 

Triệu Xuân Miêu thực sự lo lắng cho tình hình của con gái, cũng còn cách nào khác, đành chịu thiệt bên cháu trai . “Bên chỗ Nhị Thúy, các con để chịu thiệt. Mẹ tính, cầu lợi lộc gì, nhưng các con nên đền đáp thì vẫn đền đáp.” Tần Hàn Thư gật đầu: “Việc bọn con mà.”

 

Triệu Xuân Miêu thở dài gật đầu, cả một đêm ngủ ngon giấc. Vì Triệu Xuân Miêu quá gấp, Tần Hàn Thư cũng kịp chuẩn thứ gì. Chỉ đành thu dọn một ít đồ sẵn trong nhà, dễ mang vác dễ gửi, để Triệu Xuân Miêu mang về. Sáng sớm hôm , Chu Duy Quang đưa Triệu Xuân Miêu ga tàu hỏa.

 

 

Loading...