Trọng Sinh Thập Niên 70: Trước Khi Xuống Nông Thôn, Ta Dọn Sạch Cả Nhà - Chương 168: “Cầu xin bà cố nội của tôi ơi”
Cập nhật lúc: 2025-10-28 07:52:51
Lượt xem: 23
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Phạm Hồng Hà và Lưu Nhị Thúy cũng đến thăm Tần Hàn Thư, mỗi còn mang theo một giỏ trứng gà. Phạm Hồng Hà chuyện dăm ba câu về nhà giám sát con cái học bài. Bà , Lưu Nhị Thúy liền thoải mái hơn hẳn.
“Mẹ chồng cô chuyên từ quê nhà Tây Bắc đến chăm cô ở cữ ?” Lưu Nhị Thúy chậc chậc mấy tiếng: “Mẹ chồng cô thật đấy.” Tần Hàn Thư : “Không chị cũng hai đứa đầu đều là chồng chăm ở cữ .”
Lưu Nhị Thúy gật đầu: “Ừ, chồng cũng , chỉ là tư tưởng quá phong kiến, trọng nam khinh nữ. Thấy sinh đứa thứ ba là con gái nên bà thèm đến chăm.” Nói , Lưu Nhị Thúy bĩu môi, nựng nịu cô con gái trong lòng: “Con Bội Nhi nhà chúng ngoan ngoãn hiểu chuyện bao, đáng yêu hơn lũ tiểu tử thối nhiều.”
Tần Hàn Thư chìa tay : “Chị Nhị Thúy, em bế Bội Nhi một lát.” Lưu Nhị Thúy đặt đứa bé lòng Tần Hàn Thư, miệng ríu rít kể mấy chuyện thú vị của con gái. “Tên ở nhà của Bội Nhi là gì?” Tần Hàn Thư hỏi.
Lưu Nhị Thúy đáp: “Gọi luôn là Trương Bội Nhi. Chị nó tên Lâm Nguyệt Nhi , ông nhà liền đặt tên nó là Trương Bội Nhi, là dù cũng vẻ chị em.” Tần Hàn Thư: “Nguyệt Nhi họ Lâm ? Anh chị nhận nuôi mà đổi họ cho con bé ?”
Lưu Nhị Thúy gật đầu: “Trương Lỗi , thể để Nguyệt Nhi quên mất cha ruột, nên đổi họ.” Về chuyện nhà họ Trương nhận nuôi Nguyệt Nhi, Tần Hàn Thư sớm cảm giác gì đó kỳ lạ, nhưng rõ . Dù đây cũng là chuyện nhà , cô cũng tiện vô cớ xen .
Tần Hàn Thư cúi đầu ngắm Bội Nhi trong lòng, cô bé lớn hơn Chu Trì ba tháng, làn da nhăn nheo căng mọng, trắng trẻo mũm mĩm trông đáng yêu. Hơn nữa Bội Nhi , chỉ cần trêu một chút là cô bé khúc khích. “Con bé thú vị thật.”
“Nó dễ nuôi lắm, cực kỳ đỡ đần!” Lưu Nhị Thúy hễ nhắc đến con gái là thể hết chuyện: “Ăn ngủ , về cơ bản chỉ cần đói ị, là sẽ .” “Khuyết điểm duy nhất là con bé dữ lắm, hôm nọ chị Hồng Hà bế nó, nó chịu, mắt trợn tròn xoe, miệng hừ hừ ha ha, cứ như đang c.h.ử.i .”
Lưu Nhị Thúy xong tự cũng rộ lên: “Ai cũng bảo nó cái tính giống , nhà chồng nào dám rước .” Tần Hàn Thư đùa: “Không ai thì , gả cho thằng Trì nhà vợ.”
Lưu Nhị Thúy ha hả: “Làm thông gia với nhà cô thì vớ bở ! Này, nhớ kỹ câu đấy nhé, cô đừng hòng nuốt lời.” Nói đến đây, liền thấy Bội Nhi trong lòng Tần Hàn Thư cứ rướn ngoài, hình như là nhoài về phía Chu Trì. Miệng còn ê ê a a.
Lưu Nhị Thúy vỗ m.ô.n.g con gái một cái: “Xem con gái nhà , đúng là e lệ gì cả, mới thế sà lòng !” Không vì Tần Hàn Thư cũng , mà cô cảm thấy nhiều chuyện để với Lưu Nhị Thúy hơn. Hai ở trong phòng chuyện cả buổi chiều mà hề thấy gượng gạo.
Đến giờ cơm tối, Triệu Xuân Miêu và Tần Hàn Thư đều giữ Lưu Nhị Thúy ở ăn cơm, nhưng chị gì cũng chịu, bế Bội Nhi chạy vội về. Triệu Xuân Miêu thở dài: “Nhị Thúy , mấy tháng lúc nó sinh Bội Nhi là tự ở cữ, chậc chậc, nhà chồng nó cũng chẳng ai đến đỡ đần một tay.”
Nói , Triệu Xuân Miêu liền cầm thìa định đút cơm cho Tần Hàn Thư. Tần Hàn Thư vội vàng thẳng dậy, nhận lấy bát cơm: “Mẹ, con tự ăn .”
Triệu Xuân Miêu đưa bát cho cô, tiếp tục chuyện của Lưu Nhị Thúy: “Cảm giác chồng nó đối xử với nó cũng lắm, hôm qua thấy nó lẽo đẽo theo chồng lên cầu thang, đang huấn cái gì, cứ như huấn cháu con .” Tuy tiếp xúc nhiều, nhưng Triệu Xuân Miêu khá thích Lưu Nhị Thúy, cảm thấy chị tuy lúc ồn ào, nhưng tâm địa thật thà.
Tần Hàn Thư : “Chị với Doanh trưởng Trương giờ vẫn sống ồn ào như thế mà, còn chuyện ...” “Chị tự , Doanh trưởng Trương từ đầu năm nay đối xử với chị dịu dàng hơn nhiều, lúc ở cữ chỉ cần ở nhà, đều sẽ bưng cơm rót nước cho chị .”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-truoc-khi-xuong-nong-thon-ta-don-sach-ca-nha-iuoa/chuong-168-cau-xin-ba-co-noi-cua-toi-oi.html.]
“Đấy là chuyện đương nhiên , con là sinh cho nhà họ Trương chúng nó...” Triệu Xuân Miêu bĩu môi, tiếp tục chủ đề nữa, mà sang hỏi: “Thư , nước sôi bếp lúc nãy con dùng để gì nhỉ? Mẹ rõ.” Tần Hàn Thư : “Con bảo con tắm với gội đầu.”
“Không !” Triệu Xuân Miêu vội lắc đầu: “Ở cữ là kiêng gió kiêng nước! Mẹ con ưa sạch sẽ, lát nữa lấy khăn nóng lau cho con là .” Tần Hàn Thư : “Trong nhà máy sấy tóc, gội xong là sấy khô ngay, .”
Triệu Xuân Miêu vẫn lắc đầu: “Chuyện khác thể chiều con, nhưng chuyện thì . Nghe , ráng nhịn một chút!” Thái độ của Triệu Xuân Miêu kiên quyết, Tần Hàn Thư cũng gì thêm. Cô nghĩ bụng, lát nữa sẽ tìm cơ hội gian tắm gội. Tóc bết hết cả, gội chịu .
Ai ngờ, lúc cô trong lòng Chu Duy Quang, phát hiện. “Em gội đầu ? Không cho em gội ?” Tần Hàn Thư giật thót tim, Chu Duy Quang đừng mách Triệu Xuân Miêu đấy nhé, vì cả ngày hôm nay cô hề khỏi phòng, căn bản cơ hội gội đầu.
Nếu Chu Duy Quang chuyện với Triệu Xuân Miêu, bà chắc chắn sẽ thấy kỳ lạ. Tuy đến mức phát hiện chuyện gian, nhưng cô cũng sẽ mất công che giấu. Tần Hàn Thư dịu giọng nũng nịu: “Em gội trộm đấy, đừng cho nhé.”
Chu Duy Quang bình thường đều chiều cô, ai ngờ lúc tỏ cứng rắn. “Không , với một tiếng, bảo trông chừng em cẩn thận. Kinh nghiệm của truyền là lý, chúng vẫn nên theo.”
Tần Hàn Thư tiếp tục năn nỉ: “Em chỉ gội thôi, em sẽ ngoan, giấu giúp em mà, ?” Tần Hàn Thư bao giờ cầu xin như ? Chu Duy Quang đúng là cứng lòng nổi. “Vậy em hứa với , trong thời gian ở cữ trộm gội đầu nữa.”
Tần Hàn Thư gật đầu lia lịa. Lần gội kín đáo hơn, để Chu Duy Quang phát hiện là .
Chu Duy Quang cảm nhận vợ đang cọ tới cọ lui trong lồng n.g.ự.c để lấy lòng, lòng rung động thôi. Thời gian cô m.a.n.g t.h.a.i dài như , hai vợ chồng cũng chỉ đôi ba , đều là nhẹ nhàng, cẩn thận. Sau bụng càng lúc càng lớn, Chu Duy Quang thật sự dám, đành cố nén nhịn, tính cũng “ăn chay” mấy tháng .
mà Tần Hàn Thư mới sinh xong, cũng thể cầm thú đến mức đó. Anh chỉ đành siết chặt vợ lòng, vùi mũi cổ cô hít hà thật sâu mấy . Cuối cùng nhịn , khẽ c.ắ.n một cái. Chậc, da thịt của vợ còn hấp dẫn hơn cả món thịt kho tàu ngon nhất!
Tần Hàn Thư cảm nhận sự kìm nén của , khẽ : “Anh cầu em , em sẽ giúp .” Chu Duy Quang ngơ ngác: “Em giúp thế nào?”
Tần Hàn Thư thoáng chốc thấy mất tự nhiên, gã đàn ông là ngốc thật giả vờ ngốc? Sao vẻ còn ngây thơ hơn cả ? “Khụ, cứ cầu sẽ .”
Chu Duy Quang ngập ngừng, chủ yếu là từng những lời bao giờ, dù là với vợ , cũng mở miệng thế nào. Do dự một hồi lâu, cuối cùng sự tò mò vẫn chiếm thượng phong, bèn ngượng ngùng .
Tần Hàn Thư thích thú ngắm vẻ bối rối của Chu Duy Quang, cô mỉm , chậm rãi đưa tay lưng . Đêm hôm đó, Chu Duy Quang luyện câu “Cầu xin bà cố nội của ơi” đến mức thuần thục điêu luyện.