Mùng hai tháng Giêng, Tần Hàn Thư bắt đầu .
Mọi vẫn còn đắm chìm trong khí Tết, ai gặp mặt cũng đều vui vẻ hớn hở.
“Tiểu Tần, cô qua chỗ Diệp chủ nhiệm lấy tài liệu học tập chính trị về đây .” Một chị lớn tuổi sai Tần Hàn Thư.
Tần Hàn Thư thâm niên còn ít, đơn vị thời gian cũng lâu, tự nhiên là đối tượng sai vặt, mấy việc chạy vặt thiếu.
Lời đồn giữa cô và Diệp Trung Bình sớm lắng xuống, trong thời gian đó cô cũng chạy qua Văn phòng Tổng giám đốc vài , nên vấn đề gì gọi là né tránh.
Nếu cô cố tình lảng tránh, mới khiến khác đoán già đoán non.
“Vâng, em ngay đây.”
Diện tích mỗi tầng của bách hóa đều lớn, lầu bảy đủ để chứa tất cả các văn phòng, văn phòng của tổng giám đốc và thư ký ở cuối hành lang, đối diện .
Văn phòng của Diệp Trung Bình ở ngay bên cạnh tổng giám đốc, đây là văn phòng riêng của , bên trong còn khác, Diệp Trung Bình chỉ chiếm cái bàn việc lớn nhất.
Lúc Tần Hàn Thư đến, cửa đang mở.
Cô gõ cửa, chờ Diệp Trung Bình ngẩng đầu lên, liền : “Diệp chủ nhiệm, em đến lấy tài liệu học tập tuần .”
“Ồ, .” Diệp Trung Bình vội vàng chào đón, “Tiểu Tần cô chờ một chút.”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Tần Hàn Thư : “Không cần ạ, em chờ lát là .”
Diệp Trung Bình , cũng ép.
Không lâu , Diệp Trung Bình ôm một xấp tài liệu đến mặt Tần Hàn Thư.
“Của mấy văn phòng đều ở đây, phiền cô mang về chia giúp nhé.”
“Vâng ạ.” Tần Hàn Thư nhận lấy.
Chờ Tần Hàn Thư , một thanh niên trong văn phòng liền thở dài: “Nữ đồng chí bây giờ, cứ ai xinh là kết hôn sớm thế nhỉ?”
Có : “Hoa thì bắt mắt, bao nhiêu nhòm ngó hái, tự nhiên là hái nhanh .”
“Chà, cũng . Xem vẫn là nhanh tay.”
Diệp Trung Bình gõ gõ bàn hai cái, “Được , giờ việc, bớt tán gẫu .”
Diệp Trung Bình tính tình ôn hòa, nhưng trong công việc, cái gì cần quản lý cũng hề lơi lỏng, trong văn phòng cận nhưng cũng đầy kính sợ .
Diệp Trung Bình bàn, trong đầu tự chủ mà nghĩ đến Tần Hàn Thư .
Cô so với lúc mới đơn vị tròn trịa, đẫy đà hơn một chút.
Diệp Trung Bình nghiêm túc việc, nhưng đôi mắt cặp kính càng lúc càng vẩn đục.
Tần Hàn Thư đem tài liệu học tập giao cho mấy văn phòng khác , đó mới trở về Phòng Tổ chức Cán bộ.
Ngô Ánh Hà : “Tiểu Tần, nếu tài liệu là cô lấy, hôm nay cô giảng giải cho luôn .”
“Đến đây đến đây, tạm dừng công việc tay, bắt đầu học tập chính trị nào.”
Nói là giảng giải, kỳ thực chính là tài liệu một , gì khó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-truoc-khi-xuong-nong-thon-ta-don-sach-ca-nha-iuoa/chuong-152-nghe-len.html.]
Tần Hàn Thư theo.
Đọc đến tờ cuối cùng, Tần Hàn Thư mới phát hiện bên kẹp một tờ báo.
Chắc là lúc Diệp Trung Bình đưa tài liệu cho cô vô ý kẹp .
Tuy chỉ là một tờ báo bình thường, nhưng cũng nên trả .
tiếp đó Tần Hàn Thư bận liên tục, thời gian, chờ đến trưa tan mới rảnh.
Cô lát nữa tính Quảng Đức Lâu ăn mì Dương Xuân, nên cùng Ngô Ánh Hà và .
Chờ trong văn phòng hết, cô mới xong việc, dậy ngoài.
Cô tiện tay mang theo tờ báo, chuẩn đưa về Văn phòng Tổng giám đốc.
Giờ đều ăn cơm, cả lầu bảy chỉ còn lác đác vài .
Tần Hàn Thư liếc xung quanh, thấy cửa Văn phòng Tổng giám đốc hình như đang khép hờ, liền về phía đó.
Vừa đến gần, liền thấy tiếng chuyện bên trong, tuy cố tình đè thấp giọng, nhưng cô tai thính mắt tinh, khác hẳn thường, nên thể rõ.
“ cảnh cáo cô, lên lầu bảy tìm , mau xuống !” Người là Diệp Trung Bình, giọng sự tức giận che giấu .
“Anh mấy hôm đến tìm , nhớ mà.” Giọng nũng nịu là...... Tiết Đa Yến!
Tần Hàn Thư mặt lộ vẻ sững sờ, Tiết Đa Yến đối tượng cô , nhưng Diệp Trung Bình là gia đình, con cũng học tiểu học .
Xem "chống lưng" của Tiết Đa Yến chính là Diệp Trung Bình.
Tần Hàn Thư vốn ý định lén tiếp, nhưng cô định rút lui, liền thấy tên của .
“Anh bây giờ thấy em ngứa mắt như , để ý khác ? Là con Tần Hàn Thư đó ?!”
Diệp Trung Bình tức giận đập bàn một cái, “Nói bậy bạ! với Tiểu Tần chuyện gì cả!”
“Hừ, là còn kịp thì ? Cặp mắt của đảo là em , trong đầu , sợ là lột sạch quần áo con tiện nhân đó !”
“Tiết Đa Yến! Mau cút xuống lầu, nếu tự gánh hậu quả!” Diệp Trung Bình sợ khác thấy, tức giận mà dám phát , như càng khiến bộ mặt trở nên dữ tợn.
Tiết Đa Yến dọa sợ, dám tùy hứng nữa.
Tần Hàn Thư thấy động tĩnh, vội vàng chạy lùi vài bước, thấy văn phòng tài vụ , liền , chào hỏi: “A, chị ăn cơm .”
Người nọ bình thường cũng qua với Tần Hàn Thư, thấy cô cũng thiết: “Chưa em ơi, còn sót chút việc, chị cho xong mới .”
“Vậy lát nữa nhà ăn chắc còn gì ngon .”
“Haiz, , chị tính Quảng Đức Lâu ăn bát hoành thánh.”
“Em cũng đang định Quảng Đức Lâu, em chờ chị cùng nhé.”
“Được đó! Chị nhanh đây!”
Đến chiều , Tần Hàn Thư mới mang tờ báo qua trả Diệp Trung Bình.
Diệp Trung Bình thần sắc như thường, như thể chuyện gì xảy , chắc là cũng phát hiện chuyện Tần Hàn Thư lén ngoài cửa lúc trưa.