Trọng Sinh Thập Niên 70: Trước Khi Xuống Nông Thôn, Ta Dọn Sạch Cả Nhà - Chương 143: Thấy đủ

Cập nhật lúc: 2025-10-28 00:53:49
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tần Hàn Thư theo, vặn chạm ánh mắt của Tiết Đa Yến.

 

Tiết Đa Yến vội vàng né , ngay cả cũng xoay sang một bên, bộ dạng vô cùng hoảng hốt.

 

Tần Hàn Thư về phía đó một lúc, đó mới thu tầm mắt , kể cho Tào Tĩnh về khúc mắc giữa và Tiết Đa Yến.

 

Tào Tĩnh lo lắng : “Ánh mắt cô em thù hận, xem lòng hẹp hòi, em nhất định cẩn thận.”

 

Tần Hàn Thư gật đầu đồng ý, trong lòng chút khó hiểu.

 

Giữa cô và Tiết Đa Yến đúng là từng xảy chuyện vui, nhưng việc cũng tính là nghiêm trọng.

 

Một thời gian khi chạm mặt , các cô đều vờ như quen , thể thấy Tiết Đa Yến dù trong lòng khó chịu, cũng giữ thái độ “thêm một chuyện bằng bớt một chuyện”.

 

Vừa Tào Tĩnh đúng, hôm nay ánh mắt Tiết Đa Yến cô mang theo hận thù. Điều rõ ràng là đổi chỉ một đêm.

 

Tại ?

 

Tần Hàn Thư tạm thời nghĩ nguyên nhân, chỉ tự nhủ trong lòng chú ý hơn một chút.

 

Tào Tĩnh lắc đầu: “Người đều bách hóa là nơi béo bở, bên trong đấu đá ghê gớm thật, chị thấy đúng là , em mới mấy ngày mà chọc như thế.”

 

“Có thị phi mà, gặp chuyện liên quan đến đơn vị.” Tần Hàn Thư an ủi: “Chị dâu yên tâm, em với cô công việc nhiều va chạm, cô nhiều nhất cũng chỉ trừng mắt lườm em thôi.”

 

Tần Hàn Thư cũng lý, một ở tầng cao nhất, một là mậu dịch viên, cho dù giao thoa cũng sẽ quá nhiều. Hơn nữa dù gây khó dễ ngáng chân, thì cũng là Tần Hàn Thư chỉnh Tiết Đa Yến, chứ Tiết Đa Yến năng lực đó.

 

Tào Tĩnh cũng yên tâm phần nào.

 

Các đơn vị thông thường đều quy định nghỉ một ngày Chủ nhật, nhưng bách hóa tương đối đặc thù, trừ mùng một Tết thì ngày nào cũng mở cửa, nên công nhân viên chức thực hành chế độ nghỉ luân phiên, một tháng nghỉ bốn ngày.

 

Tần Hàn Thư chọn ngày chợ chim hoa mở bán để nghỉ, ở nhà chờ Như Mai tới tìm.

 

Tào Tĩnh ban đầu định cùng, nhưng sáng sớm việc đột xuất, về nhà chị gái bên đẻ.

 

Trong lúc đó Lưu Nhị Thúy xuống chuyện phiếm với cô, cô lát nữa chợ chim hoa, cũng nổi hứng.

 

“Chị thấy hoa em trồng ngoài ban công quá, chị cũng kiếm hai chậu về trồng!”

 

Kiểu nhà của Lưu Nhị Thúy giống hệt nhà Tần Hàn Thư, cũng hai ban công, nhưng một cái thành nơi nuôi gà và bồ câu, cái còn thì chất đầy đồ lặt vặt.

 

Chồng bà thường xuyên chê bà nuôi gà mái với bồ câu nhà cửa hôi bẩn, chút tình thú cuộc sống nào.

 

Ban đầu Lưu Nhị Thúy còn bất bình, cảm thấy nuôi gà mái bồ câu mới là thu vén. Tình thú cuộc sống là cái quái gì? Ăn ??

 

mà, khi thấy ban công đầy hoa của Tần Hàn Thư, Lưu Nhị Thúy nháy mắt liền hiểu tình thú cuộc sống rốt cuộc là gì.

 

So với ban công nhà bà , ban công Tần Hàn Thư chăm chút, một cái là thấy rực rỡ sắc màu, hít một là hương thơm ngào ngạt, đang bực bội mà thấy cảnh tâm trạng cũng lên!

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

Lưu Nhị Thúy liền ý học theo Tần Hàn Thư. Gà với bồ câu vẫn nuôi, nhưng bên chỗ đồ lặt vặt thể dọn một ít chỗ trống.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-truoc-khi-xuong-nong-thon-ta-don-sach-ca-nha-iuoa/chuong-143-thay-du.html.]

 

nghĩ, nếu cũng cái ban công giống nhà Tần Hàn Thư, chồng bà thấy chắc chắn sẽ thích.

 

Giờ Tần Hàn Thư chợ, bà liền quyết định theo.

 

Như Mai hơn mười giờ mới tới, Tần Hàn Thư mặc một chiếc áo khoác dày dặn, ba cùng cửa.

 

“A, cái áo khoác của em thế, màu vải khó mua lắm.” Như Mai chỉ chiếc áo khoác màu nâu nhạt Tần Hàn Thư.

 

Tần Hàn Thư : “Chờ bên quầy vải hàng, em báo chị .”

 

Như Mai vui vẻ: “ ! Em ở bách hóa mà! Vậy chị cảm ơn em nha~”

 

Tần Hàn Thư cũng với Lưu Nhị Thúy: “Chị dâu, nếu chị mua gì cũng thể với em, em để ý giúp.”

 

Nhìn tác phong thường ngày của Lưu Nhị Thúy, thì sẽ tiêu nhiều tiền cho bản , càng cần đến việc mua loại vải đắt tiền . Cho nên Tần Hàn Thư căn bản đề cập chuyện vải vóc với Lưu Nhị Thúy, mà hỏi bà nhu cầu gì khác .

 

Lưu Nhị Thúy xua tay: “Chị mua.” Dừng một chút bổ sung một câu, “Trong nhà cái gì cũng .”

 

Nói xong, Lưu Nhị Thúy chút hổ, bà nhiều tiền rảnh rỗi mà mua cái cái .

 

Một nửa lương của chồng bà gửi về quê, phần còn còn chia một nửa cho chồng tiền tiêu vặt.

 

Kỳ thực đây Trương Lỗi mỗi tháng trừ tiền t.h.u.ố.c lá thì tiêu gì mấy, cặp song sinh quê nhà hỗ trợ nuôi, một nhà ba tiêu một nửa lương là dư dả.

 

Trương Lỗi , từ tháng bắt đầu, tiền gửi về quê đổi, còn đưa cho một nửa, cần tiền xã giao.

 

Lưu Nhị Thúy hiểu đàn ông xã giao cái gì, chỉ giúp gì cho chồng, thì thể kéo chân của , thế là thống khoái đồng ý.

 

Cứ như , cuộc sống trong nhà trở nên túng quẫn.

 

Lúc theo Tần Hàn Thư và Như Mai, hai họ ríu ríu rít bàn luận mua gì, Lưu Nhị Thúy cảm thấy cùng hội cùng thuyền với họ.

 

, chỉ quần áo , bà thua xa sự tươm tất, sáng sủa của họ .

 

Lưu Nhị Thúy bước chậm , nên chợ cùng Tần Hàn Thư ?

 

Tần Hàn Thư nhận Lưu Nhị Thúy tụt , đầu gọi: “Chị dâu Nhị Thúy mau lên nào, tụt đằng thế.”

 

Như Mai cũng dừng bước Lưu Nhị Thúy, chờ bà .

 

Lưu Nhị Thúy nụ rạng rỡ của Tần Hàn Thư, bỗng nhiên liền thông suốt, cũng cảm thấy hổ mất mặt nữa.

 

Kể cả mua đồ, thì dạo thôi ?

 

Mỗi cuộc sống riêng, so với lúc ở nông thôn, bà hiện tại lắm !

 

Cứ chằm chằm cuộc sống của mà so bì, bà Lưu Nhị Thúy từ khi nào biến thành đủ như ?!

 

 

Loading...