Trọng Sinh Thập Niên 70: Trước Khi Xuống Nông Thôn, Ta Dọn Sạch Cả Nhà - Chương 139: “Lão công, chúng ta có tiểu bảo bảo.”
Cập nhật lúc: 2025-10-28 00:53:45
Lượt xem: 34
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Giờ phút Tần Phi Dương , vô cùng cào cho Chu Duy Quang một phát.
còn cách nào, Chu Duy Quang dù cũng là lãnh đạo trong công việc của , cái oai của ông vợ đúng là thể lấy dùng .
“Khoan ! Tiểu Thư nửa đêm ăn mì tương trộn? Tại ??”
“Sao lắm lời thế?” Chu Duy Quang kéo thẳng Tần Phi Dương sang nhà .
Tần Hàn Thư thấy động tĩnh, cũng Chu Duy Quang tìm Tần Phi Dương, cô định ngăn cản, nhưng chậm một bước.
Tần Hàn Thư áy náy : “Anh, là Duy Quang hiểu chuyện, đ.á.n.h thức . Anh về ngủ , em ăn mì tương trộn nữa.”
Tần Phi Dương bực bội : “Em ăn tối ít mà, nửa đêm đói?”
Chu Duy Quang : “Nôn hết .”
Tần Phi Dương sững sờ, “Nôn hết? Ngộ độc thức ăn??”
Tần Hàn Thư: “......” Sao óc hai giống thế?
Chu Duy Quang kể nguyên nhân đầu đuôi.
Tần Phi Dương xong, há hốc miệng, “Đệt.......”
Chu Duy Quang thấy biểu cảm của Tần Phi Dương liền đang nghĩ gì, đơn giản là cảm thấy vượt mặt .
“Thật với Tiểu Thư định con sớm thế, nhưng còn cách nào, cô cứ thai.” Chu Duy Quang giọng điệu nhẹ bẫng, nhưng khó vẻ đắc ý ngầm.
Hắn quá lợi hại.
Tần Hàn Thư thể rõ: “Vẫn chắc chắn , thứ chờ kết quả kiểm tra ngày mai.”
Chu Duy Quang nhảm với Tần Phi Dương nữa, kéo bếp, “Cậu dạy , học xong, sẽ cần đến nữa.”
Tần Phi Dương nhạo: “Kể cả học , chắc đúng vị của .”
Chu Duy Quang phục, hừ lạnh: “Chắc chắn ngon hơn .”
Một lát , Tần Phi Dương : “Nhà thịt ? Lấy gì tương?”
Chu Duy Quang : “Nhà ? Mượn tạm .”
Nhà đúng là , Tào Tĩnh tan về mua thịt, kết quả bữa tối ăn bên nhà Tần Hàn Thư nên dùng đến.
Tần Phi Dương về nhà , vẻ mặt ghét bỏ: “Em gái theo , mà sống cuộc sống thanh bần thế .”
Tần Hàn Thư dở dở , “Nhà ai mà trữ nhiều thịt trong nhà? Không sợ hỏng ?”
Tần Phi Dương tự nhiên đạo lý , chỉ là tâm trạng bực bội, kiếm cớ gây sự với Chu Duy Quang thôi.
Mì tương trộn xong, thấy Tần Hàn Thư ăn ngon lành, hai gã đàn ông cũng thèm, luộc thêm một nồi mì nữa.
Chờ ăn xong, gần hai giờ sáng.
Ăn no xong Tần Hàn Thư liền bắt đầu ngáp, cơn buồn ngủ ập đến nhanh mạnh, cô bảo Chu Duy Quang dọn dẹp bếp, còn thì ngã lên giường ngủ luôn.
Ngày hôm sáu giờ tỉnh vẫn còn mệt rũ rượi, nhưng nghĩ kiểm tra mới , cô đành cố gượng dậy.
Chu Duy Quang xót vợ: “Hôm nay xin nghỉ , đừng nữa, ngủ no hẵng dậy.”
Tần Hàn Thư lắc đầu.
Cô đơn vị theo diện quan hệ, còn là nhân viên mới, thể khiêm tốn thì cứ khiêm tốn.
Trước khi cửa, cô mang theo con cá vàng mua giúp Ngô Ánh Hà và chậu lan quân tử của , tính toán kiểm tra ở phòng y tế xong sẽ thị trấn bắt xe thành phố luôn.
Chu Duy Quang cùng cô đến phòng y tế, xách hộ bể cá và chậu lan.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-truoc-khi-xuong-nong-thon-ta-don-sach-ca-nha-iuoa/chuong-139-lao-cong-chung-ta-co-tieu-bao-bao.html.]
Trong lòng Tần Hàn Thư thực tin chắc mang thai, nhưng khi thấy dấu cộng tờ giấy khám thai, tâm trạng vẫn chút phức tạp.
Chu Duy Quang nghển cổ qua xem, “Dấu cộng? Là ?”
Bác sĩ giải thích: “Là thai , chúc mừng hai đồng chí nhé.”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
“Thật sự thai ?” Chu Duy Quang cũng giống Tần Hàn Thư, trong lòng là vui , thì hình như cũng hẳn, mà cũng vui, chỉ là... Tóm là cứ lâng lâng, đầu óc đáp xuống đất .
Bác sĩ dặn dò một điều cần chú ý, Chu Duy Quang ép tỉnh táo , lắng lời bác sĩ dặn.
“...... Ba tháng đầu vẫn định, nhất là nên chung phòng.” Thấy đây rõ ràng là cặp vợ chồng mới cưới, bác sĩ cố ý dặn điều .
Chu Duy Quang vốn đang nghiêm túc, đến câu cuối thì vành tai đỏ lên.
Cũng may bác sĩ nhanh chóng dặn dò xong, họ thể .
Tần Hàn Thư dậy, nhưng tại chỗ một lúc lâu, cất bước nổi.
Cô mờ mịt hỏi: “Anh xem, em nên bước chân nào đây?”
Bác sĩ phía sững sờ, bước chân nào thì liên quan gì?
Chu Duy Quang hiểu ý Tần Hàn Thư, nghiêm túc suy nghĩ một hồi, chắc chắn đề nghị: “Hay là, bước chân trái ?”
Nói còn định đưa tay đỡ Tần Hàn Thư, phát hiện một tay bể cá một tay chậu lan, hai tay đều chiếm, thế là chìa khuỷu tay .
Tần Hàn Thư khoác tay khuỷu tay Chu Duy Quang, nhấc chân trái lên, bước một bước im.
“Chu Duy Quang......” Cô rốt cuộc cũng ỉu xìu, “Em đường nữa......”
Sau khi xác nhận trong bụng một sinh linh bé nhỏ, cô bỗng nhiên cảm thấy cử động thế nào cũng đúng.
“Em cử động mạnh, con thương ? Hay là, nó nhào lộn trong bụng em thì ?”
Chu Duy Quang cũng toát mồ hôi trán, “Cái , cũng kinh nghiệm, là chúng bước nhỏ một chút .”
Bác sĩ cuộc đối thoại của hai vợ chồng: “.......”
Cặp vợ chồng mới cưới nãy trông còn bình thường, giờ biến thành hai đứa ngốc thế .
Bác sĩ là một phụ nữ ngoài bốn mươi, cũng hiểu cho Tần Hàn Thư, bèn gần dịu dàng an ủi: “Không , cô mới thai, đứa bé trong bụng còn thành hình , nhiều nhất cũng chỉ lớn từng .” Bác sĩ giơ đầu ngón tay so.
“Cũng cần quá cẩn thận, cứ sinh hoạt bình thường là , m.a.n.g t.h.a.i cũng yếu ớt như cô tưởng tượng .”
Lời bác sĩ khiến Tần Hàn Thư khôi phục chút lý trí, cô hít sâu một , gật đầu: “Em bác sĩ, cảm ơn bác sĩ.”
Bác sĩ với Chu Duy Quang: “Chờ thai ba tháng, thể tranh thủ đưa cô đến bệnh viện quân khu thành phố kiểm tra, dụng cụ ở đó đầy đủ hơn.”
“Làm kiểm tra?” Chu Duy Quang hoảng hốt, “Có vấn đề gì ?”
Bác sĩ vội : “Không , chỉ là kiểm tra xem các chỉ của t.h.a.i p.h.ụ bình thường , là để phòng ngừa vấn đề thôi.”
Chu Duy Quang yên tâm.
Dưới sự an ủi của bác sĩ, Tần Hàn Thư cũng dần bình thường trở , buông cánh tay Chu Duy Quang , dùng tay xoa bụng ngoài.
Ban đầu tốc độ còn chậm, động tác cũng kỳ quặc, nhưng một lát gần như bình thường, tay xoa bụng cũng thả xuống.
Chu Duy Quang theo bên cạnh, mắt rời khỏi cô.
Đứng ánh mặt trời, Tần Hàn Thư thở phào một , trái tim treo lơ lửng thả lỏng.
Cô đầu , nở một nụ rạng rỡ với Chu Duy Quang.
“Lão công, chúng tiểu bảo bảo.”
Chu Duy Quang ánh mắt nóng rực vợ, yết hầu trượt lên trượt xuống, nặng nề gật đầu một cái, “Ừm.”