Trọng Sinh Thập Niên 70: Trước Khi Xuống Nông Thôn, Ta Dọn Sạch Cả Nhà - Chương 128: Tư hình

Cập nhật lúc: 2025-10-27 10:16:14
Lượt xem: 28

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Hoắc ca, thằng khốn miệng cứng lắm, chịu thừa nhận là nó thư tố cáo chúng .”

 

Hoắc Chấn Đạc chậm rãi châm một điếu thuốc, rít hai , mới xoay nhà kho.

 

Vương Thiên Phúc quỳ mặt đất, mặt mũi bầm tím, thấy liền lóc t.h.ả.m thiết cầu xin, hướng về phía thanh niên rõ ràng trẻ hơn nhiều mà gào kêu ca.

 

“Hoắc ca, thật sự thư tố cáo, mới từ thủ đô về bao lâu, thời gian thư tố cáo !”

 

“Với , giúp vận chuyển hàng hóa, chúng cùng một thuyền, tố cáo thì lợi lộc gì chứ?”

 

“Quan trọng nhất là! còn chẳng quen , tố cáo kiểu gì!”

 

Nói đến chỗ kích động, Vương Thiên Phúc bắt đầu gục đầu rống lên, như thể oan ức lắm.

 

Hoắc Chấn Đạc nhận lấy ống thép từ tay bên cạnh, dùng ống thép gõ gõ đầu Vương Thiên Phúc, bảo ngẩng lên.

 

Vương Thiên Phúc nhốt ở đây từ hôm qua, một ngày một đêm ăn gì, uống một ngụm nước, ý chí tâm lý sớm đè bẹp.

 

Lúc , điều duy nhất lời, mắt bảo gì, liền nấy.

 

Thời buổi dám , thể những chuyện phi pháp, thể gan độc ác hơn thường gấp trăm ?

 

Gã họ Hoắc tuy còn trẻ, nhưng điều đó càng chứng tỏ là một kẻ tàn nhẫn.

 

Vương Thiên Phúc ngẩng khuôn mặt đầy dầu mỡ nước mắt nước mũi lên, nặn một nụ lấy lòng.

 

“Hoắc ca.”

 

Hoắc Chấn Đạc xổm xuống, ánh mắt bình tĩnh Vương Thiên Phúc đang quỳ, ngón tay kẹp điếu t.h.u.ố.c rít một thật sâu, gương mặt hóp khẽ động vết sẹo gò má.

 

Nụ của Vương Thiên Phúc còn kịp nở , một làn khói đặc phả thẳng mặt, kịp đề phòng, sặc đến ho sặc sụa.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

“Trần Tố Phân, y tá bệnh viện Ba, là gì của mày?”

 

Vương Thiên Phúc sửng sốt, đáp: “Là vợ .”

 

Vừa đáp xong, Vương Thiên Phúc liền thấy trong lòng chùng xuống.

 

Hắn công tác về, thấy Trần Tố Phân ở nhà.

 

Trần Tố Phân để cho một mảnh giấy, chủ động xin tham gia hoạt động về nông thôn khám bệnh, nửa tháng mới về, con cái cũng gửi về nhà đẻ.

 

Hoạt động về nông thôn khám bệnh của bệnh viện năm nào cũng , Trần Tố Phân bao giờ thích tham gia, tránh là tránh. Trước khi Vương Thiên Phúc , Trần Tố Phân còn than vãn mặt .

 

Sao mới mấy ngày công phu mà chủ động xin tham gia?

 

Vương Thiên Phúc kinh hãi về phía Hoắc Chấn Đạc, lẽ nào tố cáo Hoắc Chấn Đạc liên quan đến mụ vợ già nhà ?

 

cũng đúng! Trần Tố Phân ngay cả chuyện giúp khác vận chuyển hàng hóa cũng , lai lịch của Hoắc Chấn Đạc mà còn tố cáo!

 

Vương Thiên Phúc mồ hôi lạnh vã , ngừng lắc đầu, “Không, , nhất định là hại !”

 

Một trẻ tuổi bên cạnh Hoắc Chấn Đạc, co chân đá Vương Thiên Phúc, mắng: “Còn dám già mồm! Tao hỏi mày, tiền vận chuyển hàng ? Định im ỉm nuốt riêng ?”

 

Vương Thiên Phúc vội : “Hàng mất ! về một cái là tìm Tào A ngay...”

 

Lời còn hết, Vương Thiên Phúc hét lên một tiếng t.h.ả.m thiết.

 

Nửa điếu t.h.u.ố.c lá trong tay Hoắc Chấn Đạc mu bàn tay .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-truoc-khi-xuong-nong-thon-ta-don-sach-ca-nha-iuoa/chuong-128-tu-hinh.html.]

 

Rất nhanh, trong khí phiêu đãng mùi da thịt cháy khét nhàn nhạt.

 

Vương Thiên Phúc đè chặt, giãy giụa , Hoắc Chấn Đạc với ánh mắt tràn ngập sợ hãi.

 

“Hoắc ca, hàng mất thể đền, đền gấp đôi cũng ! Xin ngài tha cho ......”

 

Vương Thiên Phúc đúng là , nhưng cho cùng, hiện tại cũng chỉ là một tài xế xe tải, từng gặp trận thế bao giờ.

 

Hoắc Chấn Đạc vứt mẩu t.h.u.ố.c lá tắt xuống đất, lên, từ cao xuống Vương Thiên Phúc.

 

“Lão Tam.” Hoắc Chấn Đạc hất cằm về phía Vương Thiên Phúc, thản nhiên : “Mang ‘vui vẻ’ .”

 

Một gã đàn ông cao lớn tráng kiện ngoài 30 tuổi dậy, hề hề : “Cảm ơn Hoắc ca.”

 

Xung quanh lập tức vang lên một tràng ồ.

 

Vương Thiên Phúc hồn bay phách lạc, ý gì?

 

A Kiệt vỗ vỗ mặt Vương Thiên Phúc, hì hì: “Thằng nhóc mày phúc thật, Tam gia của bọn tao nhiều trò lắm đấy.”

 

Vương Thiên Phúc sợ đến vỡ mật.

 

Đây là dùng tư hình với ? Ghế cọp?? Đốt thiên đăng???

 

“Các , các dám! Còn vương pháp ?!” Vương Thiên Phúc trơ mắt mấy xúm treo lên, nỗi sợ hãi trong lòng như phá tung lồng ngực.

 

“Hoắc ca, sai , thật sự sai , nên tố cáo , nên......” Vương Thiên Phúc nước mắt, nó đây chẳng là ép cung ?!

 

thừa nhận thì đối với Hoắc Chấn Đạc cũng chẳng tác dụng gì.

 

Mục đích Hoắc Chấn Đạc bắt tới là để trừng phạt, chứ một câu nhận tội.

 

Hắn nhận , căn bản quan trọng.

 

Ý thức điểm , Vương Thiên Phúc chút tuyệt vọng.

 

ngờ rằng, điều tuyệt vọng hơn vẫn còn ở phía .

 

Gã tên Lão Tam, tướng mạo cao, còn cao hơn vận động viên bóng rổ trong đơn vị bọn họ, còn vạm vỡ.

 

Trông như một tòa tháp sắt.

 

Lão Tam , để lộ hàm răng đen xì vì khói thuốc, trông chút dâm uế khó hiểu, Vương Thiên Phúc tài nào lý giải nổi.

 

“Hôm qua mày còn oai phong lắm mà, định cưỡng bức nữ đồng chí nhà cơ mà?” A Kiệt lạnh : “Hôm nay đến lượt mày hưởng thụ.”

 

Đồng tử Vương Thiên Phúc co rút dữ dội.

 

Trên đời một loại , sở thích khác hẳn thường.

 

Lão Tam, chính là loại .

 

Nếu , ghế cọp loại hình tra tấn chỉ thể xác đau đớn, thì những gì Vương Thiên Phúc sắp trải qua, nỗi đau thể xác trở thành thứ yếu.

 

Đả kích tinh thần mới là chí mạng.

 

Thậm chí đổi cả cuộc đời .

 

 

Loading...