Trọng Sinh Thập Niên 70: Trước Khi Xuống Nông Thôn, Ta Dọn Sạch Cả Nhà - Chương 125: Người tốt Hoắc Chấn Đạc

Cập nhật lúc: 2025-10-27 08:25:51
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Như Mai để ý lắm, cô bên lề đường, định ở đây đợi Tào Tĩnh.

 

Trời tuy tối, đèn đường cũng mờ, nhưng môi trường xung quanh quen thuộc, Như Mai cảm thấy sợ hãi.

 

Cô buồn chán đếm những chiếc xe đạp thỉnh thoảng qua đường, đếm đến chiếc thứ năm thì mãi thấy chiếc thứ sáu.

 

Cô thở dài, đến cột đèn đường định xem giờ.

 

Bỗng nhiên, cô cảm thấy lưng một luồng thở ấm áp.

 

.

 

cô còn kịp , một bàn tay to bịt miệng cô.

 

Đôi mắt Như Mai lập tức lộ vẻ hoảng sợ, cô sức giãy giụa.

 

Sức lực của nam và nữ chênh lệch quá lớn, dù Như Mai giãy giụa đến mồ hôi đầm đìa, sức mạnh kìm kẹp cô cũng hề lỏng , nhẹ nhàng kéo cô về phía bờ sông.

 

Công viên nhỏ dựa sông, độ dốc thoai thoải, phía kéo càng dễ dàng.

 

Lúc , ngoài sợ hãi và tuyệt vọng, Như Mai còn cảm xúc nào khác.

 

“Tĩnh Tĩnh, thật thích em từ lâu , vẫn luôn nhớ em, yêu em Tĩnh Tĩnh , thật sự nhịn nữa, hôm nay em hãy cho , nhé.”

 

“Anh em thương, em đừng phản kháng, đảm bảo sẽ em sung sướng, ?”

 

Giọng dồn dập phía , thở nóng hổi ướt át Như Mai nổi da gà.

 

Tĩnh Tĩnh? Đây là nhận nhầm cô thành Tào Tĩnh ?

 

Thân hình cô đẫy đà hơn Tào Tĩnh một chút, nhưng bây giờ trời lạnh mặc dày, cũng .

 

Trong lòng Như Mai lóe lên một tia hy vọng, cô định mở miệng Tào Tĩnh, như sẽ thoát một kiếp ?

 

Bàn tay bịt miệng tạm thời rời một chút, càng Như Mai mừng rỡ.

 

Chỉ là, cô mới mở miệng hai chữ, một thứ gì đó giống như khăn mặt nhét .

 

Như Mai cưỡng ép đẩy ngã xuống đất, ngay đó, một đàn ông đè lên , hai tay cô giữ chặt đầu.

 

“Ư ư ư…”

 

Như Mai sức dùng đầu gối thúc lên, đàn ông kịp thời né sang một bên, trúng chỗ hiểm, nhưng vẫn khiến chút đau.

 

cũng vì thế mà chọc giận .

 

Hắn giơ tay tát hai cái mặt Như Mai.

 

Như Mai chỉ cảm thấy mặt tê dại, đầu ong ong, ngay cả giãy giụa cũng quên mất.

 

Bạo lực phụ nữ im lặng , Vương Thiên Phúc trong lòng vui vẻ, bắt đầu dịu dàng dỗ dành: “Thế mới đúng, ngoan ngoãn lời, chỉ lợi cho em thôi.”

 

“Tĩnh Tĩnh, ngày hôm nay em là của , lương của một nửa sẽ giao cho em, em tiêu thế nào thì tiêu.”

 

“Còn cả hai nghìn đồng , cũng sẽ đưa cho em.”

 

“Anh thật sự thích em, mơ cũng mơ thấy em…”

 

Vương Thiên Phúc cuối cùng cũng kìm nén , nhanh chóng hành sự.

 

Chỉ cần thành công, Tào Tĩnh sẽ bao giờ thoát khỏi lòng bàn tay .

 

Tính cách của Tào Tĩnh hiểu, nội tâm, nhút nhát, mất cũng dám .

 

Hắn ngược thể dùng điều để uy h.i.ế.p cô, chiếm hữu cô lâu dài.

 

Dù gần đây Tào Tĩnh chút khác thường, nhưng tin rằng, tính cách từ nhỏ, thể dễ dàng đổi trong một sớm một chiều?

 

Vương Thiên Phúc kích động đến mức đang định đưa tay cởi quần thì thấy giọng của Tào Tĩnh từ phía truyền đến.

 

“Như Mai, cô ở ?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-truoc-khi-xuong-nong-thon-ta-don-sach-ca-nha-iuoa/chuong-125-nguoi-tot-hoac-chan-dac.html.]

?

 

Vương Thiên Phúc cẩn thận , xác định là giọng của Tào Tĩnh.

 

Vậy phụ nữ là ai?

 

Vương Thiên Phúc còn phản ứng , một đám từ trong lùm cây xông xuống.

 

“Anh Hoắc, thằng khốn ở đây!”

 

“C.h.ế.t tiệt! Cầm thú! Định cưỡng h.i.ế.p phụ nữ!”

 

Vương Thiên Phúc cảm thấy xách lên, tiếp theo là một trận đ.ấ.m đá túi bụi.

 

“Trói thằng khốn .”

 

Giọng lạnh như băng xa lạ, Vương Thiên Phúc kinh hãi hỏi: “Các là ai?”

 

Những rõ ràng công an, mà là quen .

 

“Bịt miệng nó .”

 

“Vâng, Hoắc.”

 

Hai xông lên kìm kẹp Vương Thiên Phúc, cũng trải nghiệm cảm giác bất lực do chênh lệch sức mạnh.

 

Một tia đèn pin chiếu mặt Như Mai, cô nheo mắt .

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Ánh đèn pin ngay đó di chuyển.

 

Quần áo cô tuy lộn xộn, nhưng vẫn còn nguyên vẹn, mái tóc rối bời che nửa khuôn mặt, miệng khăn mặt bịt , phát tiếng nức nở yếu ớt.

 

Thảm hại và đáng thương.

 

“Cô an , đừng la.” Ngay đó, một bàn tay lấy khăn mặt miệng cô .

 

Không khí trong lành tràn phổi, Như Mai hít thở sâu vài cái, như để giải tỏa nỗi sợ hãi, miệng méo xệch, sắp thành tiếng.

 

“Không !” Tiếng quát trầm thấp cổ họng cô nghẹn .

 

Ánh đèn pin di chuyển khỏi mặt Như Mai.

 

“Anh Hoắc, chúng rút thôi.”

 

“Ừm.” Hoắc Chấn Đạc đá một cú Vương Thiên Phúc đang quỳ đất: “Trói chặt , đừng để nửa đường nó trốn thoát.”

 

“Ư ư ư!” Vương Thiên Phúc trừng lớn mắt, đây là định trói ? Anh Hoắc là ai? Hắn đắc tội với họ Hoắc khi nào??

 

Đột nhiên, Vương Thiên Phúc trong lòng kinh hãi, chống lưng của Tào Tĩnh hình như chính là họ Hoắc!

 

Không lẽ là vì lô hàng đó đến tìm gây phiền phức!

 

Tào Tĩnh giải thích tình hình ?

 

Vương Thiên Phúc giãy giụa càng thêm dữ dội, chuyện! Cho đến khi một cú đá trúng thận , đau đến mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, mới im lặng động đậy.

 

“Còn ? Đợi đến cưỡng h.i.ế.p cô ?” Hoắc Chấn Đạc hai tay đút túi, liếc phụ nữ còn đang ngây ngốc trong bụi cỏ.

 

Như Mai phản ứng , vội vàng bò dậy, run rẩy chỉnh quần áo.

 

Người đàn ông mắt tuy lời khó , nhưng Như Mai bản năng cảm thấy sợ.

 

Anh cứu cô, chắc là .

 

“Cảm ơn, cảm ơn .” Như Mai hỏi: “Anh tên gì? Đơn vị nào ? cảm ơn , gửi một lá cờ thưởng đến đơn vị .”

 

Hoắc Chấn Đạc nhạt một tiếng, gì, về phía lề đường.

 

Như Mai vội theo: “Đồng chí…”

 

Chưa hai bước, trong đêm tối truyền đến một tiếng hét thất thanh.

 

Là tiếng hét của Tào Tĩnh.

Loading...