Trọng Sinh Thập Niên 70: Trước Khi Xuống Nông Thôn, Ta Dọn Sạch Cả Nhà - Chương 123: Tố cáo

Cập nhật lúc: 2025-10-27 08:25:49
Lượt xem: 25

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khu tập thể của công nhân nhà máy sắt thép là một khu nhà cấp bốn rộng lớn, quy hoạch gọn gàng, nhưng qua vài thập kỷ phát triển, dân mỗi nhà tăng lên, xây thêm nhiều công trình, nên trông vẻ lộn xộn.

 

Người quen thuộc nơi , đều thể vòng vòng mà tìm thấy đường .

 

Tự nhiên, cũng ít ngoài đến đây.

 

Một nhóm thanh niên do Hoắc Chấn Đạc cầm đầu ở nhà máy sắt thép, vốn dĩ theo chính sách xuống nông thôn lao động hai năm , chỉ là tuân thủ quy củ, bao lâu tự chạy về.

 

Chạy về cũng việc , suốt ngày lêu lổng, thỉnh thoảng tụ tập ở nhà Hoắc Chấn Đạc đ.á.n.h bài.

 

Nhà Hoắc Chấn Đạc bây giờ chỉ một và bà nội mù, ở trong ba gian nhà, rộng rãi.

 

Chỉ cần Hoắc Chấn Đạc hàng tháng đưa tiền đúng hẹn, bà nội Hoắc cũng sẽ quản bất cứ chuyện gì của .

 

Dù cho tiếng đùa của một đám , sắp tốc nóc nhà.

 

“C.h.ế.t tiệt! Hôm nay vận may đen quá, quần lót cũng thua hết !” Một thanh niên bộ mặt chuột tai khỉ than thở, đưa hai hạt đậu phộng cuối cùng.

 

Trên bàn bài tuy là đậu phộng, nhưng đây chỉ là con chip mà thôi.

 

“Anh Hoắc vận may , tối nay mời khách nhé!”

 

Hoắc Chấn Đạc lười biếng xào bài, miệng ngậm điếu thuốc, giọng chút lúng búng: “Được thôi, bia bao đủ.”

 

Mọi một trận hoan hô.

 

Hoắc, và A Kiệt tên Trần đầu trọc mai phục ?”

 

A Kiệt bên cạnh Hoắc Chấn Đạc giành trả lời: “Không , chúng trả thù , tên Trần đầu trọc mất m.á.u nhiều đấy! ai bảo gây sự, đáng đời!”

 

“Thằng đó âm hiểm, chỉ chơi trò đ.á.n.h lén! Có bản lĩnh thì đấu tay đôi quang minh chính đại !”

 

“Còn là vì cái mối ăn trong tay Hoắc , thèm đến chảy nước miếng mà giành , nên mới dùng những thủ đoạn bẩn thỉu.”

 

Hoắc Chấn Đạc tay cầm bài, nhàn nhạt : “Người của Trần đầu trọc, thấy một xử một .”

 

Mọi lời phụ họa.

 

“A Kiệt,” Hoắc Chấn Đạc từ trong túi móc một phiếu mua xe đạp, đưa cho trai bên cạnh: “Mua cho chị một chiếc mới.”

 

A Kiệt vui mừng nhận lấy: “Em đang lo phiếu đây!”

 

lúc đang vui vẻ, một ở cửa đột nhiên hét lên: “Mẹ ơi, công an đến ??”

 

Mọi còn kịp dọn dẹp bàn bài, công an xông .

 

“Chúng nhận tố cáo đích danh, ở đây tiến hành giao dịch phi pháp.”

 

Một đám của Hoắc Chấn Đạc , kinh ngạc bất định.

 

Giao dịch phi pháp thì họ , nhưng cũng chọn ở nhà .

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Mấy công an cảnh tượng mắt, cũng chút hoài nghi.

 

Một đám thanh niên tụ tập đ.á.n.h bài, là đ.á.n.h bạc cũng sai, nhưng giao dịch phi pháp ở ?

 

họ nhận là tố cáo đích danh, tên và đơn vị của tố cáo đều giả, giống như một trò đùa.

 

Công an tìm kiếm hiện trường một , vẫn tìm thấy bằng chứng giao dịch phi pháp.

 

“Chắc chắn là hãm hại chúng , yêu cầu điều tra nghiêm ngặt!”

 

“Không sai, chắc chắn là tên Trần đầu trọc! Thằng khốn đó chỉ dùng những chiêu trò bẩn thỉu !”

 

“Chúng giao dịch phi pháp, chúng chỉ là chán quá nên tụ tập đ.á.n.h bài thôi, ngay cả tiền cũng đ.á.n.h cược! Anh xem bàn chúng chỉ đậu phộng!”

 

Hoắc Chấn Đạc , hỏi: “Đồng chí, chúng thật sự gì phạm pháp, thể là nhầm lẫn ?”

 

Mấy công an vài , một trong đó : “Trước tiên hãy theo chúng một chuyến.”

 

Đã đến , thể về . Một đám hạng lành gì, mang về điều tra chắc chắn cũng sẽ chuyện gì đó.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-truoc-khi-xuong-nong-thon-ta-don-sach-ca-nha-iuoa/chuong-123-to-cao.html.]

 

Ý tưởng quả thật sai.

 

Những hoạt động mà đám Hoắc Chấn Đạc , tuy để bằng chứng, nhưng bản phận của họ chính là trốn về phi pháp.

 

Công an những đều là thanh niên trí thức trốn về từ nông thôn, liền lập tức liên hệ với phòng thanh niên trí thức địa phương, định đưa những về .

 

mà, đám Hoắc Chấn Đạc căn bản quan tâm, lơ đãng công an bận rộn.

 

cũng đầu tiên, qua một thời gian chạy về là .

 

A Kiệt Hoắc Chấn Đạc, nhỏ nhẹ hỏi công an: “Đồng chí, rốt cuộc là ai tố cáo chúng , thể cho ?”

 

Đối phương mặt sắt tình : “Không thể.”

 

A Kiệt rụt đầu , ghé tai Hoắc Chấn Đạc : “Chắc chắn là tên Trần đầu trọc.”

 

Hoắc Chấn Đạc vắt chéo chân, mắt cụp xuống, thấy rõ cảm xúc, một lúc lâu mới : “Rốt cuộc là ai, sẽ .”

 

Vương Thiên Phúc khi từ thủ đô trở về, về nhà, mà tìm Tào Tĩnh , giải thích chuyện mất hàng.

 

“Mất?” Tào Tĩnh kinh ngạc, mắng: “Anh là heo ? Chút chuyện cũng xong!”

 

Vương Thiên Phúc hề tức giận, : “Tĩnh Tĩnh, em đừng sợ, trách nhiệm sẽ gánh, đền bao nhiêu tiền, đền!”

 

Tào Tĩnh trợn mắt: “Vốn dĩ là gánh!”

 

thèm vẻ của Tào Tĩnh, Vương Thiên Phúc lời cũng chút bực bội.

 

Con bé đúng là vô lý!

 

Là nó cầu xin giúp, bây giờ mất hàng cũng .

 

Nếu quan tâm, xem nó giải thích thế nào với chống lưng của nó! Vương Thiên Phúc tham lam gương mặt Tào Tĩnh vài , mới gượng : “Là là là, sẽ gánh, em hỏi xem đền bao nhiêu tiền.”

 

Tào Tĩnh nhăn mặt: “Để em hỏi, đợi tin tức .”

 

mà, Tào Tĩnh tìm Hoắc Chấn Đạc. Nghe bà nội Hoắc , đưa về nông thôn lao động.

 

Tào Tĩnh kinh ngạc nhiều, càng thêm nhiều may mắn vì vận may của , ông trời cũng đang giúp cô.

 

mà, cô chuyện với Vương Thiên Phúc, ngược vẫn đòi Vương Thiên Phúc hai nghìn đồng.

 

Vương Thiên Phúc ước tính tiền cũng chỉ một nghìn đồng, đột nhiên tăng gấp đôi, liền quá .

 

Không thể nào vì Tào Tĩnh, mà hiến hết gia sản chứ?

 

Vương Thiên Phúc do dự một phen, chằm chằm Tào Tĩnh : “Không thành vấn đề, nhưng, đưa cho em thế nào?”

 

Tào Tĩnh nhíu mày: “Đưa thế nào? Dùng phong bì đựng, trực tiếp đưa cho em là .”

 

Vương Thiên Phúc hiền hậu: “Tĩnh Tĩnh, hai nghìn đồng nhỏ, cứ thế đưa cho em ? Em nên cho một tờ giấy nợ ? Hoặc là, để chống lưng của em cũng ở đây, trực tiếp giao cho ?”

 

Tào Tĩnh đòi Vương Thiên Phúc hai nghìn đồng, thực tham lam hai nghìn , mà là sợ Hoắc Chấn Đạc trở về tìm cô gây phiền phức, để đề phòng.

 

Hàng là do Vương Thiên Phúc mất, đương nhiên chịu trách nhiệm đến cùng. thời gian dài, ai còn chịu nhận .

 

“Người chống lưng của em sẽ gặp .” Tào Tĩnh nghĩ một lát, : “Em cho một tờ giấy nợ .”

 

Vương Thiên Phúc gật đầu: “Cũng . , đây nhờ em giúp, em cũng nên thực hiện cho ?”

 

“Chuyện con gái ?” Tào Tĩnh gật đầu: “Anh đưa nó đến đoàn ca múa , em xem giúp .”

 

Vương Thiên Phúc suy tư một chút, : “Hay là thế , ngay ngày mai, mang con gái và tiền đến tìm em. nơi thể ở đơn vị của em , tìm một nơi ai.”

 

Tào Tĩnh nghĩ cũng , đơn vị nhiều nhiều mắt, một câu thấy là phiền phức.

 

“Đối diện đường cái của đoàn ca múa một công viên nhỏ ? Gần sông, qua 6 giờ chiều là cơ bản ai, chúng gặp ở đó .”

 

Vương Thiên Phúc gật đầu: “Được.”

 

 

Loading...