Trọng Sinh Thập Niên 70: Trước Khi Xuống Nông Thôn, Ta Dọn Sạch Cả Nhà - Chương 121: Nuôi dưỡng bằng máu tươi

Cập nhật lúc: 2025-10-27 08:25:47
Lượt xem: 31

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Con nhà bà bà dạy dỗ cho , còn hổ chạy đến cửa nhà mà mắng! Sợ khác bà là mụ đàn bà quê mùa ?”

 

“Lão nương đây chính là đàn bà quê mùa thì ? Cãi với đàn bà quê mùa thì bà là cái gì? Đừng tưởng thành phố thì ghê gớm, thành phố cũng hơn chúng một cái mặt!”

 

“Bà… Cút! Dắt theo thằng con mất dạy của bà cút cho !”

 

c.h.ử.i cả bà ngoại nhà bà! Mắng ai là thằng mất dạy? Bà mắng một câu xem…”

 

Tần Hàn Thư xuất hiện từ cầu thang, tạm thời cắt ngang cuộc cãi vã của hai .

 

“Ồ, hai chị dâu, đây là ?”

 

Hai phụ nữ cãi , một là Tào Tĩnh, một là gương mặt lạ, phụ nữ lạ còn dắt theo một bé sáu bảy tuổi.

 

Tào Tĩnh tức giận đến mặt đỏ bừng, thở hổn hển trừng mắt, gì.

 

Người phụ nữ lạ thấy Tần Hàn Thư, mấy thiện hỏi: “Cô là ai?”

 

Tần Hàn Thư chỉ cửa nhà : “ ở đây, chồng là doanh trưởng doanh hai, Chu Duy Quang.”

 

Nghe thấy tên Chu Duy Quang, sắc mặt phụ nữ rõ ràng hơn nhiều.

 

“Cô họ Tần đúng ? Ngày cô kết hôn xuống chào hỏi, nhưng gặp cô, chỉ chuyện với nhà chồng cô mấy câu.”

 

“À, tên Lưu Nhị Thúy, chồng là doanh trưởng doanh một.”

 

“Chào chị dâu,” Tần Hàn Thư tươi, quan tâm hỏi: “Đây là cãi vì chuyện gì ạ?”

 

Nhắc đến chuyện , Lưu Nhị Thúy liền tức giận lườm con trai một cái.

 

“Đều tại thằng nhóc nhà gây họa, ở chơi ná, vỡ kính nhà cô Tào, nhưng mà…”

 

Nói đến đây, Lưu Nhị Thúy trợn mắt Tào Tĩnh.

 

tính tình cô Tào cũng lớn quá, dẫn Cẩu Đản đến xin , còn nhỏ nhẹ đền tiền, ai ngờ cô mở miệng là mắng một trận như tát nước mặt!”

 

“Vốn định dù cũng là chúng sai , mắng thì mắng , ai ngờ cô bảo cút khỏi tòa nhà , là một mụ đàn bà quê mùa một chữ, xứng ở trong tòa nhà !”

 

Lưu Nhị Thúy nhắc đến chuyện là tức.

 

Bà thừa nhận đanh đá, ở quê cãi với khác, lời lẽ bẩn thỉu nào cũng qua, bà căn bản quan tâm khác mắng . bà chỉ chịu nổi Tào Tĩnh xứng ở trong tòa nhà .

 

Tần Hàn Thư xong lời liền nguyên nhân.

 

Tuy cô mới cưới bao lâu, nhưng việc gì liền hỏi Chu Duy Quang về những sống ở lầu lầu .

 

Doanh trưởng doanh một lớn tuổi hơn Chu Duy Quang ít, cũng xuất từ lính nông thôn, Lưu Nhị Thúy là hôn thê hứa gả từ nhỏ, hẹn ước chờ doanh trưởng doanh một hết hạn phục vụ trở về sẽ kết hôn.

 

ai ngờ, doanh trưởng doanh một phát triển khá , ở quân đội.

 

Người lên cao, tầm mắt tự nhiên cũng theo đó mà cao lên.

 

Doanh trưởng doanh một qua với một bác sĩ ở phòng y tế, còn chuyên môn về quê một chuyến, hủy bỏ hôn ước.

 

đó xảy chuyện gì, lúc doanh trưởng doanh một trở về, phía Lưu Nhị Thúy theo, hai tổ chức tiệc cưới ở quê.

 

Lưu Nhị Thúy dọn tòa nhà, vị bác sĩ điều nơi khác.

 

Người ngoài cũng rốt cuộc sự tình thế nào, nhưng lúc vị bác sĩ công khai qua với doanh trưởng doanh một, nhà cửa cũng xin , cũng quen , chỉ chờ doanh trưởng doanh một từ quê trở về là dọn tòa nhà .

 

Cuối cùng dọn , là Lưu Nhị Thúy.

 

Mấy năm nay, cuộc sống của Lưu Nhị Thúy và doanh trưởng doanh một cũng , ba ngày hai bữa cãi vã ầm ĩ.

 

Cho nên, ngầm so sánh Lưu Nhị Thúy với vị bác sĩ , nhiều còn khá đồng tình với doanh trưởng doanh một, nếu lúc cưới vị bác sĩ , cuộc sống chắc chắn sẽ gà bay ch.ó sủa như .

 

Những lời truyền đến tai Lưu Nhị Thúy, bà còn vì thế mà cãi với khác.

 

Tào Tĩnh Lưu Nhị Thúy xứng ở trong khu tập thể, mặc kệ ý so sánh bà với vị bác sĩ , bà cũng khỏi nghĩ đến phương diện .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-truoc-khi-xuong-nong-thon-ta-don-sach-ca-nha-iuoa/chuong-121-nuoi-duong-bang-mau-tuoi.html.]

 

“Chị dâu,” Tần Hàn Thư về phía Tào Tĩnh, “Kính vỡ thế nào ? Tìm đến .”

 

Tào Tĩnh hừ lạnh một tiếng: “Em hòa giải ? Em mới là chị dâu ruột của em, em bênh ngoài bênh em?”

 

Ngay cả Lưu Nhị Thúy cũng nổi nữa: “Cô Tần mới hỏi một câu, cô nó bênh ? Có chị dâu vô lý như cô, cô Tần đúng là xui xẻo!”

 

Tần Hàn Thư mặt về phía Tào Tĩnh, nghiêm mặt : “Trong tòa nhà chỉ hai nhà các chị, các chị ở đây cãi ầm ĩ, lầu một cũng thể thấy. Chị mở miệng ngậm miệng đều là tố chất, mắng khác là đàn bà quê mùa, xin hỏi hành vi thiếu đạo đức công cộng của chính chị, tính là thiếu tố chất ?”

 

Tào Tĩnh mặt đỏ bừng: “Em…”

 

Tần Hàn Thư sâu Tào Tĩnh một cái: “Chị tự lo liệu .”

 

Tào Tĩnh tim đập thình thịch, cô luôn cảm thấy câu “Tự lo liệu là đang chuyện khác.

 

về phía Tần Hàn Thư, phát hiện sắc mặt cô gì đặc biệt.

 

Tào Tĩnh bình tĩnh .

 

Bây giờ cô cứ động một chút là buồn ngủ, thể ngủ bất cứ lúc nào, bất cứ nơi . Bà nội Hoắc , đây là cơ thể đang bài xích linh hồn của cô.

 

Nói cách khác, chính là nguyên chủ đang tranh giành cơ thể với cô.

 

Chỉ cần qua thời gian , cô thể sở hữu cơ thể .

 

mà… bà nội Hoắc còn , cơ thể sở dĩ bài xích cô, là vì ngoại lực can thiệp.

 

ngoại lực rốt cuộc là gì, bà nội Hoắc chịu .

 

Vừa trong phòng, khi cô đến gần mép giường, dường như một linh cảm lóe lên trong đầu cô, kéo cô một động tác nào đó.

 

Chỉ là còn kịp suy nghĩ kỹ, tiếng kính vỡ cho tan biến.

 

Sau đó, cô thể nào nắm bắt ý nghĩ chợt lóe lên đó nữa.

 

Cô trực giác, đó chính là liên quan đến cái gọi là ngoại lực.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Cho nên, Tào Tĩnh mới tức giận như , túm lấy Lưu Nhị Thúy đến xin mà mắng một trận.

 

Bây giờ mắng xong , cô cũng thể , hơn nữa Tần Hàn Thư mắng cô một trận, cô chỉ thể nuốt giận, “Rầm” một tiếng đóng cửa .

 

Lưu Nhị Thúy nhổ một bãi nước bọt về phía cánh cửa đóng chặt, đầu Tần Hàn Thư, một bộ mặt tươi .

 

“Cô Tần, cô là lý lẽ, giống như doanh trưởng Chu nhà cô , trong tòa nhà , chỉ vợ chồng cô là nhất.”

 

Chân thành khen ngợi vài câu, Lưu Nhị Thúy liền dắt con trai lên lầu.

 

Tần Hàn Thư cũng trở về nhà.

 

Nhân lúc Chu Duy Quang còn về, cô mang con hổ gian.

 

Vừa , Trọng Minh Điểu liền bay tới, tự giác vươn cánh.

 

Tần Hàn Thư vô cùng áy náy ôm lấy Trọng Minh Điểu, dùng con d.a.o nhỏ rạch một đường cánh nó, con hổ ngửi thấy mùi m.á.u tươi chảy , liền đến liếm.

 

Con hổ cho uống m.á.u Trọng Minh Điểu vài ngày.

 

Ban đầu Tần Hàn Thư còn vô cùng nỡ, may mà Trọng Minh Điểu tỏ , vết thương cũng sẽ lành trong vòng vài phút, cô mới nhẫn tâm.

 

Sau khi cho uống xong, Trọng Minh Điểu còn dùng cánh nhẹ nhàng vỗ vỗ con hổ, tỏa một vầng hào quang của một đang nuôi nấng con non.

 

Còn con hổ, khi nuôi dưỡng, bề ngoài thoáng đổi, nhưng Tần Hàn Thư , nó còn là con hổ đây.

 

Trước đây con hổ chỉ là một con mèo, dù linh tính một chút, cũng vẫn là một con mèo bình thường, khi gian, các linh thú trong gian sẽ chơi cùng nó.

 

Bây giờ giống nữa, đám linh thú đó chịu l.i.ế.m lông cho con hổ!

 

Chờ đến khi báo thù Vương Thiên Phúc, con ma lang thang sẽ thể cút khỏi cơ thể Tào Tĩnh.

 

 

Loading...