Trọng Sinh Thập Niên 70: Trước Khi Xuống Nông Thôn, Ta Dọn Sạch Cả Nhà - Chương 12: Lò gạch động

Cập nhật lúc: 2025-10-26 10:01:44
Lượt xem: 96

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cơm nước xong xuôi, Tần Hàn Thư quanh vẫy tay với Mã Triều Dương. Thấy Tần Hàn Thư nở nụ ôn hòa thiện, Mã Triều Dương lon ton chạy tới: “Chuyện gì thế?” Tần Hàn Thư : “Cũng gì, chỉ là hỏi một chút, về vấn đề chỗ ở của chúng , đội tính toán thế nào ?” Mã Triều Dương gãi gãi đầu: “Cái thì , bí thư chi bộ ngày mai họp mới tuyên bố ?” Tần Hàn Thư thở dài: “Hai gian nhà hầm của đội bộ rõ ràng là đủ ở, chẳng lẽ phân chúng đến ở nhà dân ? Tính sinh hoạt chút thói quen kiểu cách, lỡ may hòa hợp, khác khó chịu, mà cũng thoải mái.” “Ai, lo thật đấy...”

 

Mã Triều Dương nghiêm túc suy nghĩ một hồi: “Nếu thì còn thế nào nữa? Chẳng lẽ...” Mã Triều Dương khựng , Tần Hàn Thư, chắc chắn hỏi: “Đội sẽ xây ký túc xá mới cho chúng ?” Tần Hàn Thư : “Nếu là xây ký túc xá mới, khẳng định cũng là mấy ở chung một chỗ, khác gì ở nhà dân là mấy.” Mã Triều Dương xoa xoa cằm, chút phiền muộn: “Cô cũng nghĩ tới chuyện . từ nhỏ ở một một phòng, nghĩ đến việc ở chung lâu dài với khác... Kể cả là Lâm Chi Hằng cũng lắm, quá mất tự nhiên!” Ở cái thời đại mà từ nhỏ ở phòng riêng, gia đình Mã Triều Dương quả nhiên điều kiện . Tần Hàn Thư Lâm Chi Hằng xuất tồi, chỉ là giai đoạn bố đều học tập cải tạo, mới về đây cắm đội. Mã Triều Dương thì nàng vốn quen, nhưng đó qua chuyện và Lâm Chi Hằng đều ở cùng một khu tập thể quân đội.

 

Tần Hàn Thư tiếp: “Mã Triều Dương, là hai thử xin đội, tự bỏ tiền xây một cái nhà hầm riêng để ở, thấy thế nào?” Mã Triều Dương mắt sáng lên, nhưng do dự: “Tốt thì thật, nhưng đội đồng ý ?” Tần Hàn Thư nghĩ ngợi: “Chắc là sẽ đồng ý thôi, chúng ảnh hưởng đến khác, mà còn tiết kiệm tiền cho đội nữa.” “Được!” Mã Triều Dương sảng khoái đồng ý: “Ngày mai hai chúng liền tìm Chu bí thư chi bộ.”

 

Sáng hôm , tất cả thanh niên trí thức đều tập trung tại sân phơi của đội bộ. Chu bí thư chi bộ quả nhiên đến chuyện xây ký túc xá. “...Về việc xây ký túc xá, đội sẽ phụ trách bộ, các cháu bỏ cái gì, nhưng các cháu cử hai đồng chí nữ nấu cơm cho nhóm thợ xây.” “Yên tâm, lương thực cũng do đội xuất.” Nói xong, Chu bí thư chi bộ về phía một nam thanh niên trí thức: “Tiết thanh niên trí thức, chuyện sắp xếp nấu cơm giao cho .” Tiết Tân Duệ tuy mới đến năm ngoái, nhưng ở ngay tại đội bộ, đội chuyện gì đều nhờ truyền đạt cho thanh niên trí thức. Lâu dần, dứt khoát liền cho cái chức đội trưởng thanh niên trí thức. Tiết Tân Duệ lập tức đáp: “Vâng, cháu nhất định sẽ sắp xếp thỏa.”

 

Chờ đến khi tan họp, Mã Triều Dương đưa mắt hiệu cho Tần Hàn Thư. Hai ăn ý về phía văn phòng đội bộ. Chu bí thư chi bộ đang một trong nhà hầm, lách gì đó, thấy hai liền ngẩng đầu hỏi: “Có chuyện gì?” Tần Hàn Thư và Mã Triều Dương liếc , rõ ý định. Chu bí thư chi bộ xong, nhíu mày, nhưng gì. Tần Hàn Thư : “Bí thư chi bộ, ngài yên tâm về các chi phí liên quan, chúng cháu sẽ tự gánh vác, chỉ phiền đội giúp đỡ sắp xếp thợ xây hầm. Đương nhiên, cơm nước của thợ chúng cháu cũng sẽ lo.”

 

Chu bí thư chi bộ lắc đầu: “Ta lo là hai cháu ở riêng một cái hầm, các thanh niên trí thức khác sẽ ý kiến.” Thấy Tần Hàn Thư định , Chu bí thư chi bộ giơ tay lên: “Kể cả là các cháu tự bỏ tiền, cũng khó tránh khỏi khác ghen tị, sợ các cháu khó xử với những khác.” Tần Hàn Thư : “Sống ở đời, thể hòa thuận với tất cả ? Huống chi, thể ghen tị với khác, đủ thấy bản là kẻ hẹp hòi. Biết chỉ vì một chuyện gì đó cũng khiến họ nảy sinh lòng ghen ghét, chẳng lẽ vì e dè khác mà cháu sống nữa ?” Mã Triều Dương Tần Hàn Thư, đó vội gật đầu: “ cũng nghĩ như !” Tần Hàn Thư : “Bí thư chi bộ, cảm ơn ngài lo nghĩ cho chúng cháu. chuyện gì cũng nặng nhẹ, đối với cháu, việc ở một quan trọng hơn những thứ khác.” Mã Triều Dương gật đầu theo: “ cũng !”

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Chu bí thư chi bộ trầm ngâm một lát : “Vậy , tùy các cháu quyết định.” Thái độ của đại đội đối với thanh niên trí thức nay đều là thả lỏng, can thiệp quá nhiều —— miễn là gây thêm phiền phức cho đội. Chu Trường An chỉ những hậu quả thể xảy khi ở riêng, như tâm lắm .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-truoc-khi-xuong-nong-thon-ta-don-sach-ca-nha-iuoa/chuong-12-lo-gach-dong.html.]

 

Tần Hàn Thư khi trở về, Triệu Như liền lập tức sáp : “Hàn Thư, chờ ký túc xá sửa xong, chúng ở chung một hầm nhé, ?” Triệu Như ở cùng Tần Hàn Thư, chỉ vì quen hơn, mà quan trọng hơn là cô phát hiện Tần Hàn Thư tuy trông yếu ớt, nhưng thực tế mạnh mẽ hơn cô nhiều. Trong sinh hoạt khó tránh khỏi việc nặng, một xoay xở nổi? Mà Trương Kháng Mỹ dễ chung đụng. Trương Dao trông cũng tháo vát, nhưng cảm giác điều kiện lắm, ở chung một chỗ khả năng sẽ chiếm tiện nghi. Tính tới tính lui, chỉ Tần Hàn Thư là thích hợp nhất.

 

Ai ngờ, Tần Hàn Thư : “Tớ chuyện với bí thư chi bộ , tớ tự bỏ tiền xây một cái hầm riêng, ở một .” Lời của Tần Hàn Thư khiến cả Trương Kháng Mỹ và Trương Dao đang dở việc cũng dừng tay . Tần Hàn Thư tiếp: “Không chỉ riêng tớ, còn Mã Triều Dương nữa.” Trương Kháng Mỹ nhíu mày: “Cho các xuống nông thôn là để hỗ trợ xây dựng nông thôn, chứ đến để hưởng phúc. Các thì , còn trò đặc biệt.” Tần Hàn Thư coi như thấy. Trương Dao đăm chiêu, gì.

 

Triệu Như là thất vọng nhất: “A... Vậy tớ bây giờ? Cậu cứ thế bỏ mặc tớ ?” Một đường tới, tác phong hành xử của Triệu Như, Tần Hàn Thư cũng hiểu cơ bản. Đó chính là một luôn cảm thấy yếu đuối, cái gì cũng dựa dẫm khác. Cái tâm tư nhỏ ở chung với , đều lồ lộ hết cả mặt. Tần Hàn Thư nhíu mày: “Cái gì gọi là bỏ mặc ? Tớ .” Trương Kháng Mỹ cũng nghiêm túc xen : “ thế, cô , dùng từ đúng đấy!” Trương Dao nhịn mím khóe miệng, nhưng nhanh . Triệu Như cứng họng, vẻ mặt đáng thương nặn lập tức đơ , trông chút vặn vẹo. Chút ý tứ cận với Tần Hàn Thư trong lòng cô nháy mắt liền tan biến.

 

Nhà hầm (diêu động) phân nhiều loại. Xét theo cách thức xây dựng thì ba loại: một là đào động trực tiếp vách đá; một là dùng gạch mộc xây nền đất bằng; còn thể đào sâu xuống lòng đất. Xây cho nhóm thanh niên trí thức, khẳng định là loại chi phí thấp nhất: đào động vách đá, cũng chính là cái mà dân gian gọi là "lò gạch động". Gần như quá nửa hộ gia đình ở thôn Hảo Loan đều ở "lò gạch động". "Lò gạch động" tuy đông ấm hè mát, nhưng khuyết điểm cũng rõ ràng, ví dụ như thông gió, ánh sáng , mùa hè cực kỳ ẩm thấp, dễ sinh bọ chét và các loại côn trùng nhỏ. Quan trọng hơn là, "lò gạch động" nguy cơ sụp lở, đây từng xảy chuyện sập hầm c.h.ế.t . Chỉ cần nhà điều kiện hơn một chút, đều sẽ chọn xây nhà hầm nền đất bằng. Điều kiện hơn nữa thì xây nhà ngói. Ví dụ như nhà Chu bí thư chi bộ, ở trong năm gian nhà ngói rộng rãi sáng sủa. bộ Đại đội Thôn Hảo Loan gần hai trăm hộ dân, nhà ở nổi nhà ngói chỉ đếm đầu ngón tay.

 

Tần Hàn Thư và Mã Triều Dương bàn bạc một chút, quyết định vẫn là nên quá phô trương, xây "lò gạch động" giống như ký túc xá của thanh niên trí thức là . Trong lúc chờ ký túc xá xây, nhóm thanh niên trí thức mới đến cũng thể , nhanh tham gia lao động nông nghiệp. lúc đang là thời điểm nông nhàn vụ thu hoạch mùa thu, việc đồng áng tương đối ít, mỗi ngày năm, sáu tiếng đồng hồ là . Công việc phân cho thanh niên trí thức mới cũng đều là việc nhẹ nhàng, vẫn thể ứng phó.

 

Mà ở nông trường Quang Minh, cách Đại đội Thôn Hảo Loan sáu mươi dặm đường, cuộc sống của nhóm thanh niên trí thức mới đến trong binh đoàn dễ chịu như . So với thanh niên trí thức cắm đội, thanh niên trí thức trong binh đoàn tuy mỗi tháng 31 đồng tiền lương, cần lo lắng vấn đề công điểm, nhưng cường độ lao động là điều mà thanh niên trí thức cắm đội thể so bì kịp. Binh đoàn quản lý nghiêm khắc, tồn tại hành vi lười biếng, trốn tránh lao động. Hai ngày , một nhóm thanh niên trí thức mới từ thủ đô đến, mới trải qua gần hai ngày lao động ba say nắng ngã gục. Một trong đó chính là Hồ Văn Văn. Tại phòng y tế, nửa giờ, Hồ Văn Văn rốt cuộc từ từ tỉnh . Đầu tiên, cô hoảng hốt và mờ mịt quanh một lượt. Tiếp theo, sắc mặt bỗng trở nên vui mừng khôn xiết.

 

 

Loading...