Trọng Sinh Thập Niên 70: Trước Khi Xuống Nông Thôn, Ta Dọn Sạch Cả Nhà - Chương 112: Kẻ say rượu làm sao động phòng?
Cập nhật lúc: 2025-10-27 06:30:55
Lượt xem: 28
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Ồ, nhanh tìm cách ?”
Tào Tĩnh nhíu mày đàn ông mặt, đàn ông cao gầy, dựa tường, , miệng ngậm một cọng cỏ đuôi chó.
Khuôn mặt coi như tuấn, nhưng gò má một vết sẹo dài cả tấc, trông vài phần hung dữ. Cộng thêm vẻ mặt bỡn cợt của đàn ông, ai thấy cũng đường vòng.
Người chính là kẻ theo đuổi nữ chính cuồng nhiệt nhất, là ông trùm kinh doanh, Hoắc Chấn Đạc.
Tào Tĩnh lùi hai bước, cách xa Hoắc Chấn Đạc một chút.
“Hôm nay đến tìm , là tìm bà nội .”
Hoắc Chấn Đạc nheo mắt: “Tìm bà nội gì?”
Nhà Hoắc Chấn Đạc nào khác, chỉ hai bà cháu sống nương tựa , ở trong khu nhà cấp bốn giáp ranh thành thị và nông thôn .
Bà nội Hoắc là một bà lão mù, nhưng khi Tào Tĩnh tìm đến nhà họ Hoắc, bà lẩm bẩm một câu — “Không nơi đây, sớm muộn cũng rời .”
Lúc đó Tào Tĩnh chột , sợ hãi, cảm thấy bà lão lai lịch của .
bây giờ nghĩ , bà lão thể lai lịch của cô, chứng tỏ bà bình thường!
Sớm muộn cũng rời … chính là ứng với những chuyện xảy cô gần đây!
Nếu để linh hồn của nguyên chủ chiếm lĩnh cơ thể, cô chẳng sớm muộn cũng rời !
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Nghĩ nghĩ , chỉ bà nội Hoắc mới thể giúp cô.
Tào Tĩnh với Hoắc Chấn Đạc: “Chuyện vận chuyển hàng tạm gác , bây giờ vấn đề khác cần giải quyết.”
Hoắc Chấn Đạc lạnh: “Lúc là ai cầu xin hợp tác? Bây giờ cô lỡ thời gian của , gác là gác ?”
Tào Tĩnh đuối lý, mềm giọng : “Tổn thất của , sẽ bồi thường.”
Hoắc Chấn Đạc nhổ cọng cỏ trong miệng, thẳng dậy, về phía Tào Tĩnh vài bước, thở nguy hiểm.
“Con đàn bà thối, đùa giỡn với lão tử ?”
Tào Tĩnh sợ hãi lắc đầu: “ …”
Hoắc Chấn Đạc ánh mắt sắc bén chằm chằm cô một lúc lâu, : “Cho cô thêm hai ngày nữa, nếu … hậu quả tự gánh.”
Tào Tĩnh co rúm .
Trong sách bóng gió nhắc đến, quá khứ của Hoắc Chấn Đạc trong sạch, chuyện gì cũng .
Bây giờ Tào Tĩnh bắt đầu hối hận vì tìm Hoắc Chấn Đạc, đây chẳng khác nào đùa với hổ?!
Hoắc Chấn Đạc đổi bộ mặt, bụng đưa ý kiến: “ đoán, chắc chắn là rể cô đồng ý? Đầu óc chúng linh hoạt một chút, rể cô đồng ý, thể tìm khác mà, đồng nghiệp của cô quen ai ? Chỉ cần cho đủ tiền, tin chắc sẽ chịu …”
Đây cũng là một cách, Tào Tĩnh nhớ , nguyên chủ quan hệ với gia đình chị rể, thường xuyên đến khu tập thể của cục đường sắt, đúng là quen một tài xế tàu hỏa chuyện .
“Biết , sẽ thử !” Tào Tĩnh đồng hồ, “ tìm bà nội Hoắc , chuyện vận chuyển hàng sẽ cố gắng.”
Hoắc Chấn Đạc bóng lưng Tào Tĩnh : “Cố gắng , .”
Bóng lưng Tào Tĩnh khựng , mới bước tiếp.
Hoắc Chấn Đạc vui vẻ.
Cũng từ chui một con đàn bà ngốc, hợp tác với .
Hoắc Chấn Đạc vốn cảnh giác, nhưng bà nội , phụ nữ thể lợi dụng.
Vậy thì khách sáo.
Dạo tình hình căng thẳng, cách ăn cũ của tạm thời dùng .
Tào Tĩnh ngốc tham, nếu xảy chuyện gì ngoài ý , đẩy cô vật tế thần là thích hợp nhất.
Tào Tĩnh ở nhà họ Hoắc nửa tiếng mới , lúc về, vẻ mặt nhẹ nhõm.
Tần Hàn Thư dẫn ba nhà Triệu Xuân Miêu chơi ba ngày, Chu Duy Quang chỉ cùng một ngày.
Trong lúc đó, Tần Hàn Thư cũng chú ý đến Tào Tĩnh, cô xin nghỉ bệnh ở đoàn ca múa.
Cô vẻ gì là bệnh tật, rõ ràng là dành thời gian để quậy phá.
Tần Hàn Thư tạm thời sức lực để quản, chỉ gọi một cuộc điện thoại nặc danh đến đoàn ca múa, tố cáo Tào Tĩnh giả bệnh. Đoàn ca múa khi xác minh, khiển trách cô một trận, hủy bỏ ngày nghỉ bệnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-truoc-khi-xuong-nong-thon-ta-don-sach-ca-nha-iuoa/chuong-112-ke-say-ruou-lam-sao-dong-phong.html.]
Tần Hàn Thư mới yên tâm bắt đầu chuẩn cho hôn lễ.
Hôn lễ giản dị là phong tục thời bấy giờ.
Hôn lễ của Tần Hàn Thư và Chu Duy Quang, khác gì của Tần Phi Dương, vì đều do tổ chức lo liệu.
Chỉ là Chu Duy Quang còn mời thêm một chiến hữu ở quân khu đến, đông hơn, nên địa điểm đổi sang nhà ăn lớn của khu cảnh vệ.
Tần Hàn Thư mặc bộ quần áo mới do Triệu Xuân Miêu may, đeo đóa hoa đỏ thắm, tóc dài búi gáy, để lộ vầng trán mịn màng, đầy đặn.
Cô vốn dĩ môi hồng răng trắng, sự tôn lên của màu đỏ, khuôn mặt càng thêm rạng rỡ.
Có lẽ là gặp chuyện vui tinh thần sảng khoái, dù trang điểm đặc biệt, Tần Hàn Thư trông vẫn động lòng hơn thường ngày.
Chu Duy Quang Tần Hàn Thư, mắt dán chặt, rời .
Các chiến hữu của trêu đùa:
“Nhìn cái vẻ dính như keo kìa! Trước đây chỉ thấy nó sa bàn như thôi.”
“Haizz, chúng thông cảm cho nó, dù chịu để ý đến nó cũng dễ dàng!”
“Cũng ! Với cái vẻ hung hăng, lãng mạn của nó, cứ tưởng nó sẽ ở cả đời chứ!”
“Lão Chu, dứt khoát móc mắt , dùng keo dán lên vợ !”
Họ dường như cảm thấy lời ý tứ, xong liền ha hả.
Không khí cũng đẩy lên một cao trào nhỏ.
Lần khi Tần Phi Dương kết hôn một vị thủ trưởng đến, hôm nay cũng đến, lưng còn một đoàn .
Vị thủ trưởng ở lâu hơn , còn phát biểu vài phút.
Tần Hàn Thư lặng lẽ hỏi mới , đây là tư lệnh khu cảnh vệ, lãnh đạo lớn nhất ở đây.
Nói xong, tư lệnh còn hòa ái chuyện với Tần Hàn Thư vài câu, cuối cùng vỗ vai Chu Duy Quang, ánh mắt đầy vẻ an ủi.
Lúc , là một đoàn .
Tần Hàn Thư mời rượu, Triệu Xuân Miêu kéo cô đến một bàn ăn.
“Không cần câu nệ nhiều như , con từ sáng sớm ăn gì, chắc chắn đói bụng , ăn no .”
Chu Thụy Lan xới cơm, đặt mặt Tần Hàn Thư.
Tần Hàn Thư về phía Chu Duy Quang, chút lo lắng.
Những đó chuốc rượu như sống, như thể nhất định chuốc cho Chu Duy Quang say bất tỉnh nhân sự mới thôi.
Chỉ một lúc, Chu Duy Quang loạng choạng.
Triệu Xuân Miêu cũng chút lo lắng.
Tần Hàn Thư vẫy tay với Tần Phi Dương, Tần Phi Dương gần, cô ghé tai thì thầm vài câu.
Tần Phi Dương lẩm bẩm: “Trước đây em bảo uống ít rượu, hôm nay bảo đỡ rượu cho nó…”
Tần Hàn Thư : “Hôm nay đặc biệt , là vợ, bảo vệ nó chứ.”
Tần Phi Dương Tần Hàn Thư, đột nhiên : “Ai, cô bé nhà thật sự lớn , là vợ … Được, trai giải cứu em rể đây!”
Dù Tần Phi Dương giúp đỡ, Chu Duy Quang cũng say nhẹ, đường đều loạng choạng.
Chu Trường An và Triệu Xuân Miêu hợp lực dìu con trai về, đặt lên giường.
Giường gấp bên ngoài thu , hôm nay Chu Trường An định dẫn Triệu Xuân Miêu và Chu Thụy Lan đến nhà khách ở.
Đây là lúc sáng, Triệu Xuân Miêu với Tần Hàn Thư.
Nhà cửa cách âm, phòng chuyện lớn một chút, phòng là thể thấy.
Tần Hàn Thư nhớ lời Triệu Xuân Miêu “Chúng , các con cũng thể thoải mái hơn một chút”, liền nhịn đỏ mặt.
Quay đầu Chu Duy Quang giường, cô thở dài.
Một kẻ say rượu thì động phòng?