Trọng Sinh Thập Niên 70: Trước Khi Xuống Nông Thôn, Ta Dọn Sạch Cả Nhà - Chương 100: “Em muốn giới thiệu đối tượng cho doanh trưởng Chu”

Cập nhật lúc: 2025-10-27 06:30:43
Lượt xem: 37

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi động phòng, là một màn náo nhiệt nữa.

 

Đợi hết, trong nhà yên tĩnh trở , Tần Phi Dương cũng tỉnh rượu.

 

Tiệc rượu tổ chức buổi trưa, lúc mới giữa chiều, vẫn đến giờ động phòng.

 

Tần Phi Dương chút mệt mỏi, xuống mép giường một lát. Nghe tiếng Tào Tĩnh gần, tinh thần mới phấn chấn trở .

 

Hôm nay Tào Tĩnh mặc một bộ trang phục màu đỏ, tóc búi gọn lên, để lộ vầng trán mịn màng. Không là do uống rượu do đ.á.n.h phấn mà hai má cô ửng hồng.

 

Tần Phi Dương mà lòng nóng ran.

 

“Lúc nãy lầu xuống chào hỏi, là một phụ nữ bốn mươi tuổi, mở miệng là gọi em là ‘vợ nhà họ Tần’, thật quê mùa.”

 

Tần Phi Dương giải thích: “Em chắc là vợ của doanh trưởng doanh một. Chị nhiệt tình, còn về cách xưng hô… đó chỉ là cách quen thuộc ở quê chị thôi, ác ý gì .”

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Tào Tĩnh bĩu môi: “Nhìn là dân quê lên, chẳng văn hóa gì cả.”

 

Không hiểu , ngọn lửa nhiệt tình bùng lên trong lòng Tần Phi Dương bỗng như dội một gáo nước lạnh, tắt ngấm.

 

Anh Tào Tĩnh, luôn cảm thấy cô gì đó khác .

 

Từ đưa Tần Hàn Thư ăn cơm cùng Tào Tĩnh, đó hai đều bận việc riêng, mấy khi ở riêng với . Dù gặp cũng chỉ vội vàng vài câu, cũng nghĩ nhiều.

 

Lẽ nào, sự khác thường của Tào Tĩnh là do thích em gái ?

 

“Tĩnh Tĩnh,” Tần Phi Dương ôn tồn hỏi, “Gần đây em áp lực quá, tâm trạng ?”

 

Lấy , cô rời xa mái nhà sống hai mươi năm, đối mặt với một môi trường sống mới. Tần Phi Dương sợ Tào Tĩnh vì điều mà lo lắng, dẫn đến tính cách đổi.

 

Tào Tĩnh lắc đầu: “Đâu , em tâm trạng .”

 

Nói , Tào Tĩnh bước tới, ôm lấy Tần Phi Dương: “Gả cho em vui lắm, áp lực gì cả.”

 

Khoảnh khắc Tào Tĩnh ôm, Tần Phi Dương hiểu cảm thấy vô cùng khó xử.

 

Giống như… giống như một xa lạ ôm !

 

Hai bên lâu như , một cái ôm là chuyện thường tình, tại cảm giác ?

 

Tần Phi Dương sợ Tào Tĩnh tổn thương, một lúc mới nhẹ nhàng đẩy cô : “Anh xem Hàn Thư, hôm nay còn kịp với nó câu nào.”

 

Tào Tĩnh lập tức vui, hôm nay là ngày tân hôn của họ, mà trong lòng Tần Phi Dương chỉ nghĩ đến em gái.

 

Dù trời còn sáng, nhưng thì ? Ai quy định chỉ thể động phòng ban đêm?

 

Tần Phi Dương để ý đến cảm xúc của cô, thật sự ngoài tìm Tần Hàn Thư.

 

Tào Tĩnh cố nén, hít một thật sâu.

 

Một lát , Tào Tĩnh xách theo một hộp điểm tâm khỏi cửa, xuống lầu, gõ cửa nhà chính trị viên.

 

Phạm Hồng Hà thấy là Tào Tĩnh, vội : “Em Tào , việc gì ?”

 

“Chị dâu, cũng việc gì ạ, em chỉ đến thăm hỏi một chút thôi.” Tào Tĩnh tươi đưa hộp điểm tâm .

 

Phạm Hồng Hà vội từ chối: “Thôi …”

 

“Có đáng bao nhiêu tiền chị, hàng xóm láng giềng, chỉ là chút lòng thành thôi ạ.”

 

Phạm Hồng Hà nghĩ một lát nhận lấy hộp điểm tâm, mời Tào Tĩnh nhà , rửa một đĩa nho cho cô ăn.

 

Tào Tĩnh quanh nhà Phạm Hồng Hà, sạch sẽ gọn gàng, nhiều đồ trang trí, liền Phạm Hồng Hà là khiếu thẩm mỹ, điều kiện gia đình chắc cũng tồi.

 

Nghĩ đến việc chính trị viên còn là cấp của Tần Phi Dương, thái độ của Tào Tĩnh với Phạm Hồng Hà càng thêm nhiệt tình, hai nhanh chóng trở nên thiết.

 

Nói qua , Tào Tĩnh nhắc đến Chu Duy Quang: “Doanh trưởng Chu điều kiện thật đấy ạ. Một lính nhà quê mà còn trẻ leo lên vị trí , thể thấy năng lực cá nhân mạnh.”

 

Cái giọng điệu đ.á.n.h giá kẻ cả của Tào Tĩnh khiến Phạm Hồng Hà chút thoải mái, nhưng bà chỉ nghĩ Tào Tĩnh còn trẻ, tính khí bốc đồng nên chấp nhặt.

 

“Cậu , năng lực đúng là .”

 

Tào Tĩnh : “Chị dâu, em giới thiệu đối tượng cho doanh trưởng Chu, là một đồng nghiệp của em ở đoàn ca múa, chị giúp em với một tiếng nhé.”

 

Phạm Hồng Hà thấy kỳ lạ: “Nhà em Phi Dương quan hệ với doanh trưởng Chu mà, để Phi Dương chẳng tiện hơn ?”

 

Tào Tĩnh thầm nghĩ, , cái cô cần mượn chính là phận của Phạm Hồng Hà.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-truoc-khi-xuong-nong-thon-ta-don-sach-ca-nha-iuoa/chuong-100-em-muon-gioi-thieu-doi-tuong-cho-doanh-truong-chu.html.]

 

Còn Chu Duy Quang và Tần Hàn Thư đến bước nào, nếu lôi Tần Phi Dương , nhỡ kế hoạch của cô thành công, chẳng vô cớ gieo mâu thuẫn giữa cô và Tần Phi Dương ?

 

“Đàn ông con trai ai mấy chuyện ?” Tào Tĩnh xua tay, “Chị dâu là chuyên nghiệp, vẫn là để chị thì đáng tin cậy hơn.”

 

Phạm Hồng Hà quả thật mai mối thành công ít cặp, mà cặp nào cũng sống hạnh phúc. Câu nịnh nọt của Tào Tĩnh đúng là gãi đúng chỗ ngứa của bà.

 

“Được, để chị với !” Phạm Hồng Hà do dự, “ doanh trưởng Chu…” Trong lòng , dù thích .

 

“Doanh trưởng Chu ạ?”

 

Phạm Hồng Hà định thần : “Chị chỉ sợ doanh trưởng Chu đồng ý. Trước đây chị cũng từng giới thiệu cho , nào cũng thèm gặp mặt.”

 

Tào Tĩnh suy nghĩ một lát : “Chị dâu, là thế . Chúng hẹn ở nhà chị, chị mời doanh trưởng Chu đến, em gọi đồng nghiệp của em tới, tạo cho họ một cuộc gặp gỡ tình cờ.”

 

Phạm Hồng Hà: “Ý em là, tiên là xem mắt, cứ để họ gặp ?”

 

Tào Tĩnh gật đầu: “Đồng nghiệp của em là hoa khôi của đoàn đấy, đảm bảo doanh trưởng Chu gặp một quên .”

 

Phạm Hồng Hà gật đầu, bà vốn cũng ý định hỏi thăm bên đoàn văn công.

 

Đoàn ca múa của Tào Tĩnh tuy là đoàn địa phương, nhưng đều là vũ công, mà con gái học múa thì ai xinh ?

 

Hai bàn bạc xong, Tào Tĩnh mới tươi chào tạm biệt.

 

Về đến nhà đợi Tần Phi Dương, mãi đến khi trời sắp tối mịt, Tần Phi Dương mới trở về.

 

Sắc mặt Tào Tĩnh , cô giận dỗi : “Anh cứ với em gái , còn về gì?”

 

Tần Phi Dương trong lòng cũng chút áy náy, liền đến dỗ dành: “Em gái ngày mai , nên chuyện với nó thêm một lúc.”

 

Tào Tĩnh lập tức : “Ngày mai ? Nhanh ?”

 

Tần Phi Dương buồn bã gật đầu: “Anh bảo nó ở thêm mấy hôm mà nó chịu, cứ đòi về.”

 

Anh dùng từ “về”, như thể mảnh đất hoàng thổ cao nguyên mới là nhà của cô .

 

Tào Tĩnh trong lòng thấy hài lòng, gì thêm.

 

gương mặt tuấn tú của Tần Phi Dương, trong lòng xao xuyến, liền ghé sát tai : “Hôm nay là ngày tân hôn của chúng , đừng nghĩ đến khác nữa, …”

 

Đối với sự mật của Tào Tĩnh, Tần Phi Dương tuy vẫn cảm thấy chút gượng gạo, nhưng suy cho cùng, trí tưởng tượng phong phú đến mức đoán bên trong cơ thể là một linh hồn khác.

 

cũng là tân hôn, thể bỏ mặc Tào Tĩnh một .

 

Ai ngờ, Tào Tĩnh lên giường kêu đau đầu.

 

Tần Phi Dương vội vàng thuận thế đỡ cô xuống, tìm t.h.u.ố.c giảm đau và nước cho cô.

 

Đến khi , Tào Tĩnh ngủ say li bì.

 

Tần Phi Dương đang do dự nên đ.á.n.h thức cô dậy uống t.h.u.ố.c thì thấy Tào Tĩnh khẽ mở mắt, mơ màng gọi một tiếng: “Phi Dương…”

 

Thật kỳ lạ, chỉ một câu gọi vô cùng đơn giản như khiến Tần Phi Dương lập tức tìm cảm giác xưa.

 

Ấm áp, thương, như thể trái tim họ liền một khối.

 

Cảm giác biến mất một dấu vết Tào Tĩnh mấy ngày nay.

 

bây giờ, nó trở .

 

“Tĩnh Tĩnh,” Tần Phi Dương trìu mến xoa thái dương của vợ, “Đầu còn đau ? Có uống t.h.u.ố.c ?”

 

Tào Tĩnh mắt nhắm hờ, liên tục lắc đầu, trông vẻ tỉnh táo lắm.

 

Tần Phi Dương định đỡ cô dậy uống t.h.u.ố.c thì cảm thấy một đôi tay vòng qua cổ .

 

“Phi Dương, chúng … kết hôn ?”

 

Câu kích thích Tần Phi Dương đến nóng bừng: “ , kết hôn , em là vợ của .”

 

em cảm giác, cứ như đang …”

 

Tần Phi Dương đáp : “Không mơ, là thật!”

 

“Mấy ngày nay, em mơ thôi…” Ánh mắt Tào Tĩnh tan rã Tần Phi Dương, đó như để xác nhận điều gì đó, cô chủ động quấn lấy .

 

 

Loading...