“Ai mà .” Cô đưa khóa Lỗ Ban trong tay cho : “Sao em tháo nhỉ.”
“Để xem thử.”
Trương Huệ xích một chút, hai vợ chồng tựa sát , cô chăm chú tháo gỡ từng bộ phận của khóa Lỗ Ban.
“A, như thế , thiết kế kiểu quả là độc đáo, khó hiểu thật! Người bình thường mà nghĩ chứ?” Trương Huệ tháo khóa Lỗ Ban, lẩm bẩm một câu.
“Nghĩ kỹ một chút là ngay, khóa Lỗ Ban vốn là một bài kiểm tra khả năng tư duy và sự khéo léo của đôi tay mà.”
Hàm Hàm thấy cha ở cạnh thì ném đồ chơi tay , hai tay chống xuống đất dậy, chạy mấy bước qua, hì hì, nhảy bổ tới. Trương Huệ kịp đề phòng, liền ngã ngửa .
Chăn bông thảm dày nên đau. Trương Huệ ôm con gái lăn một cái: “Con bé , dám nhào , xem đánh con !”
Mông nhỏ vỗ nhẹ một cái, Hàm Hàm vang, thoát khỏi “nanh vuốt” của . Cô bé dùng cả tay chân bò lên cha, trong miệng còn hét gọi cha.
Giang Minh Ngạn nghiêng, Hàm Hàm bò tới trốn ở bên cạnh cha, tay chân nhỏ bé quấn chặt lấy cha như con bạch tuộc, chổng m.ô.n.g về phía : “Cha ôm!”
Trương Huệ nhịn : “Được , cha con hai cùng hội cùng thuyền. Hừ, thèm chơi với hai nữa .”
Giang Minh Ngạn khẽ mỉm , dịu dàng nắm lấy tay vợ. Trương Huệ nương theo lực kéo mà xích gần. Anh đặt một tay gáy con gái, giữ cho bé yên, tay vòng qua eo vợ. Cách con nhỏ, đôi vợ chồng lặng lẽ trao nụ hôn.
"Cha ơi!" Hàm Hàm, đứa bé ngây thơ hiểu sự tình, giữ chặt nên cứ cựa quậy thoát .
Dứt nụ hôn êm đềm, Trương Huệ khẽ hắng giọng, chữa thẹn: "Chắc Hàm Hàm khát , để em rót cho con bé ly nước."
Trương Huệ khuất, Giang Minh Ngạn mới buông con gái . Hàm Hàm ngẩng đầu quanh quẩn: "Mẹ ?"
Khóe môi Giang Minh Ngạn nở nụ ẩn ý: "Mẹ con ngượng ngùng, chạy mất ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-my-nhan-mang-khong-gian/chuong-250.html.]
"À?" Hàm Hàm tròn xoe mắt, bé con vẫn hiểu "ngượng ngùng" là gì cả.
Thời gian êm đềm trôi như dòng nước, thoáng chốc cận kề Tết Nguyên tiêu. Năm nay, lễ Nguyên tiêu tổ chức tại tư gia của nhà họ Giang. Đến cuối tuần , khi qua Tết, Giang Minh Ngạn sẽ chiêu đãi khách khứa ở nhà .
Hồng Minh cùng đôi ba bạn khác vắng mặt vì bận việc. Hôm , ngoài Tả Duy và em gái là Tả Tuyết, còn một khách nữa tên Ninh Viễn. Nghe Giang Minh Ngạn giới thiệu, hiện đang công tác tại Tử Cấm Thành.
Trương Huệ , tức thì Ninh Viễn bằng ánh mắt đầy vẻ ngưỡng mộ.
Ninh Viễn mỉm hiền hậu: "Giang Minh Ngạn nhắc rằng cô mê đồ cổ và thư họa, còn cực kỳ tinh thông lĩnh vực ."
Trương Huệ khẽ đỏ mặt: "Không dám nhận là tinh thông, chỉ là thực sự lòng yêu mến thôi ạ."
(Thâm tâm cô thầm nghĩ, thực là vì thấy chúng giá trị to lớn nên mới "yêu mến" đấy chứ.)
Trương Huệ ngầm ý, Ninh Viễn lập tức hiểu thấu. Anh chậm rãi : "Thịnh thế thì chuộng đồ cổ, loạn lạc thì trọng hoàng kim. Hiện tại, đồ cổ rơi tay kẻ giá trị, khi còn chẳng bằng một cân thịt lợn."
" tin, thời kỳ hưng thịnh sẽ sớm trở ."
Giọng điệu Trương Huệ quả quyết đến lạ, khiến Ninh Viễn sững sờ đôi chút mới cất lời: "Nếu thì cô một bước, đáng khen."
Ninh Viễn vốn công tác trong ngành , dù việc nhà nước, nhưng cũng thầm quen ít nhân vật m.á.u mặt. Anh bảo, sẽ giới thiệu cho vợ chồng cô.
Hôm nay Ninh Viễn ghé thăm, một là để dùng bữa mật với bạn bè cũ, hai là bởi Giang Minh Ngạn nhắc đến việc nhà họ cất giữ nhân sâm quý.
"Sư phụ năm nay ngoài thất tuần, hồi trẻ trải qua bao khổ cực, giờ về già thể yếu nhược. cùng các sư , sư vẫn luôn tận tâm chăm sóc, ngày ngày dùng các loại thảo dược bồi bổ, nhân sâm là một trong đó."
Trước đây, họ vẫn thường nhờ mua nhân sâm từ vùng Đông Bắc. lương y , vùng Tây Nam cũng loại nhân sâm thượng hạng, chất lượng vượt trội hơn hẳn Đông Bắc nhiều , chỉ tiếc là lượng cực kỳ khan hiếm, thường khó lòng mua đúng hàng thật.
" , chúng đấy. Là nhân sâm tự nhiên mới khai thác năm ngoái, công hiệu chữa bệnh nhất."
---