Trọng Sinh Thập Niên 70: Mỹ Nhân Mang Không Gian - Chương 142

Cập nhật lúc: 2025-09-18 13:08:44
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Nhẩm tính thời gian thì chắc là tháng mười.”

 

Hai , cùng chung một nỗi niềm. Tháng mười dù cũng chẳng mát mẻ hơn tháng sáu, tháng bảy là bao. Chỉ trong cuộc mới thấu hiểu cảnh ở cữ giữa ngày nóng nực khổ sở đến nhường nào.

 

Thời gian còn sớm, Trương Huệ hỏi cô bạn: “Cậu đến đây một ?”

 

“À, bộ một đến. Giờ cũng tối , lát nữa tự về cũng , chẳng sợ gì cả.”

 

Trương Huệ khỏi lo lắng: “Thôi , lát nữa đưa về.”

 

“Cái bụng to lùm lùm thế thì đưa kiểu gì cho .”

 

“Không , cũng nên bộ nhiều hơn một chút, vận động cho sức khỏe mà.”

 

“Giang Minh Ngạn, chúng ngoài dạo .” Trương Huệ ngoái đầu gọi lớn căn phòng đối diện.

 

“Đợi chút, lấy cho em một chiếc áo khoác mỏng .”

 

Thẩm Yến vỗ vỗ cánh tay cô, ghé sát tai thì thầm: “Chồng thật chiều vợ đấy.”

 

Trương Huệ tự hào nhướng mày. là ông trời ưu ái cô.

 

Trần Lệ Phương gói ghém hai chiếc bánh bao thịt khô đậu que thật cẩn thận, đồng thời bọc thêm một túi đồ ăn vặt tự rang nướng thơm lừng cho Thẩm Yến mang về.

 

“Cháu cảm ơn thím ạ.” Thẩm Yến lễ phép .

 

“Không con bé. Rảnh rỗi thì cứ ghé qua chơi nhé.”

 

“Dạ.”

 

Trương Huệ và Giang Minh Ngạn cùng đưa Thẩm Yến về nhà. Đến gần căn nhà của Thẩm Yến, họ thấy Nghiêm Vệ Hoa đang khóa cổng, chắc là định ngoài tìm vợ.

 

Thấy vợ trở về an , Nghiêm Vệ Hoa hiếm khi nặng lời một câu: “Em ngoài thì đợi tan chứ, sẽ đưa em . Em một lỡ trẹo chân thì bây giờ?”

 

Thẩm Yến lấy lòng nắm cánh tay chồng, dịu giọng: “Tại bụng em còn nhỏ xíu, em cũng thấy mệt chút nào nên mới tự một đấy thôi.”

 

ngoài ở đây, Nghiêm Vệ Hoa cũng tiện thêm nhiều, chỉ sang với vợ chồng Trương Huệ: “Cảm ơn vợ chồng hai đưa Thẩm Yến về.”

 

“Không . Cũng muộn , hai mau nhà , chúng xin phép về đây.” Giang Minh Ngạn .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-my-nhan-mang-khong-gian/chuong-142.html.]

“Được, rảnh thì nhớ ghé qua chơi nhé.” Thẩm Yến đáp .

 

Trương Huệ và Giang Minh Ngạn . Lúc , họ thấy Thẩm Yến nhỏ giọng làu bàu phàn nàn: “Vườn nhà chẳng gì vui cả, là cây ăn quả trồng từ năm ngoái, năm nay cây nhà Trương Huệ nở hoa kết trái , mà nhà thì vẫn lá cây xanh um.”

 

Giang Minh Ngạn , khẽ , đáp lời vợ: “Cũng may là công hai tìm giúp, thì…”

 

“Tất nhiên .” Trương Huệ phụ họa.

 

Lúc Trương Kiến Lâm rửa bát thở dài thườn thượt. Anh cả chị dâu thì ngoài dạo, em gái em rể cũng tản bộ hóng mát, chỉ còn một ở nhà lo toan việc bếp núc.

 

“Trương Kiến Lâm, con đó?” Trần Lệ Phương gọi với .

 

Trương Kiến Lâm giật , a một tiếng vội vàng bày vẻ mặt tươi : “Mẹ gì cũng đúng hết ạ, con lời tuyệt đối.”

 

“Vẫn ngốc, vẫn còn lời , sẽ hại con. Cuối tuần đừng chạy lung tung cả, cùng đến nhà thím Ngô một chuyến, tiện thể gặp cháu gái bên nhà thím một chút.”

 

Trương Kiến Lâm chợt nhận những lời buột miệng, chỉ tự vả cho một cái thật đau.

 

Ôi, giờ đổi ý cũng kịp nữa .

 

Cái bụng càng ngày càng lớn, buổi tối ngủ cũng khó chịu hơn, nhưng Trương Huệ sớm chuẩn tâm lý nên cũng đến nỗi khó thích nghi.

 

Chỉ là cuộc sống còn nhàn nhã như , sinh hoạt thường nhật, tâm tư đều dồn hết cái bụng đang lớn dần.

 

Cuối tháng năm, Trần Lệ Phương đưa con gái đến bệnh viện kiểm tra. Bác sĩ đứa trẻ khỏe mạnh, chỉ cần kiểm soát chế độ ăn uống trong tháng tới, như khi sinh sẽ dễ dàng hơn.

 

“Bác sĩ, sức khỏe của con gái vấn đề gì chứ? Ngày nào cũng cho nó ăn uống đầy đủ nhưng mập lên chút nào?” Trần Lệ Phương lo lắng hỏi.

 

“Cái thì liên quan đến thể chất riêng của mỗi thôi thím ạ.” Bác sĩ cảm thấy vấn đề gì đặc biệt. Ở thời đại , nhiều phụ nữ mang thai dáng vẻ mảnh mai như Trương Huệ, còn những mập mạp thì chiếm tỉ lệ khá thấp.

 

Cũng đành , ở đây mức sống còn khó khăn mà.

 

Nghe bác sĩ , Trần Lệ Phương mới an lòng.

 

Trên đường trở về, Trần Lệ Phương chợt nhớ chuyện gì đó, sang dặn dò con gái: “Khi nào con bảo Tiểu Giang mang về hai cây gậy thật chắc chắn nhé. Mẹ sẽ cho con một chiếc cáng cứu thương, đến lúc sinh thì khiêng con bệnh viện cho tiện.”

 

Trần Lệ Phương sinh ba đứa con đều là ở nhà, bây giờ đến lượt con gái, bà yên tâm để cô sinh tại nhà. Nhìn dáng mảnh mai của cô, đưa đến bệnh viện là an nhất.

 

“Dạ, ạ.” Trương Huệ đáp.

 

---

Loading...