“Không , bàn bạc với thông gia , Huệ Huệ cần lo lắng cho cha , tạm thời tách cũng chẳng , con thể tham cái an nhàn ở huyện nhỏ mà hủy hoại tương lai của chính .”
Trần Lệ Phương trừng mắt con gái: “Mẹ bảo con chuyện học pha , phép lạc đề sang chuyện khác.”
“Mẹ ơi, con vẫn đang chuyện học nghề mà. Cha nghĩ xem, bọn con dù cũng sẽ rời thì cũng bỏ công việc , thế nên bỏ việc sớm hơn chừng một hai năm thì cũng mất mát gì to tát .
Hơn nữa, sang năm con sinh nở nữa , sinh con thể cứ trông cậy , con nghỉ việc, thêm thời gian chăm sóc con cái hơn ?”
Trương Huệ thấy cô trầm ngâm suy nghĩ, liền thêm một câu: “Con ở nhà chăm sóc cháu, dành chút thời gian theo chú Chu học nghề, như thế sẽ hơn nhiều.”
là nãy Trương Cao Nghĩa và Trần Lệ Phương hề nghĩ đến điểm , con gái chỉ , bọn họ thấy quả thật lý.
Trương Huệ ngừng thuyết phục: “Lương của Giang Minh Ngạn cộng thêm phụ cấp chuyển công tác, tiền lương của cha và cả cộng lẽ chỉ bằng non nửa lương của , nhưng thu nhập của con thì thu chi trong nhà vẫn định, gì đáng lo .”
Trầm mặc một lát, Trương Cao Nghĩa hỏi: “Tiểu Giang, con thấy thế nào?”
Giang Minh Ngạn : “Con theo Huệ Huệ.”
Trương Huệ vênh mặt lên : “Thấy , Giang Minh Ngạn thông minh như cũng thấy con là tính toán xa gần mà.”
“Đừng tự tâng bốc nữa chứ.” Trần Lệ Phương mắng yêu con gái một câu, nghĩ một lúc mới do dự : “Vất vả lắm mới đưa Trang Hồng khỏi vị trí đó, kết quả con nghỉ việc, thật đáng tiếc quá mất.”
Nghe thấy giọng điệu , là tín hiệu , Trương Huệ cảm thấy vui mừng khôn xiết.
Hai em Trương Kiến Sơn và Trương Kiến Lâm , bụng bảo , đúng là sai mà.
Trương Huệ : “Không đáng tiếc ạ, con ý tưởng về vị trí công việc .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-my-nhan-mang-khong-gian/chuong-104.html.]
“Con còn mưu tính gì nữa?”
Kể từ khi Trang Hồng bắt đầu gây rắc rối cho cô, Trương Huệ ý định nghỉ việc, lúc đó cô suy nghĩ nếu bỏ việc thì sẽ sắp xếp vị trí thế nào.
Kết quả nhất là cô nghỉ việc, để chị dâu dạy , nhưng trình độ chị dâu đạt, trường cũng chỉ mấy việc tạp vụ, lương bao nhiêu.
Nghĩ tới nghĩ lui, Trương Huệ nghĩ đến Thẩm Yến.
Thẩm Yến tha thiết bục giảng, tiếc rằng vẫn chỉ là cô giáo hợp đồng, ít than thở với cô tại lúc đó cố gắng thêm chút nữa để thi biên chế giáo viên, chỉ thu nhập định mà phúc lợi cũng hơn nhiều.
“Con nghĩ sẽ chuyển suất biên chế cho Thẩm Yến, gia đình Thẩm Yến quen với bên cửa hàng bách hóa, đến lúc đó nhà họ Thẩm sẽ sắp xếp cho chị dâu một suất việc ở cửa hàng bách hóa, coi như đôi bên cùng lợi.”
“Không dễ như con nghĩ , công việc ở cửa hàng bách hóa khó xin việc đến nhường nào, con gì thì ?”
Chưa chắc nhà họ Thẩm năng lực đó, nếu nhà họ Thẩm thật sự ô dù lớn đến , cớ Thẩm Yến vẫn cứ mãi là giáo viên hợp đồng?
“Mẹ, nhà họ Thẩm chỉ vài ba nhân khẩu như nhà , lúc Thẩm Yến kết hôn, cả cái sân rộng nhà còn đủ chỗ để chứa hết họ hàng bên . Quan hệ rộng rãi như , con tin bọn họ khả năng tìm một công việc .”
Việc Thẩm Yến giáo viên cũng dễ hiểu, xưởng thép và cửa hàng bách hóa thuộc hai ban ngành khác , việc xen cũng là điều dễ hiểu.
Nghe cô em chồng xong, Lưu Lị mừng rỡ chạy ùa : “Để chị đến việc ở cửa hàng bách hóa ?”
Trương Huệ tủm tỉm: “Chị dâu, em thế chị hiểu ý em chứ.”
Lưu Lị cam đoan trịnh trọng: “Huệ Huệ, em lòng chị cảm động, chị tìm việc khó khăn đến nhường nào, dù thành công , chị dâu cũng sẽ khắc ghi ân nghĩa của em.”
Nghe , sắc mặt Trần Lệ Phương lên nhiều, lời của con dâu bà nguôi ngoai phần nào.
---