Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 997: Việc tốt thường gian nan

Cập nhật lúc: 2025-12-27 17:07:04
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VsSUlWv3u

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chung Nguyên phản kháng nữa, rõ ràng cũng vì lời của chút xúc động, tùy ý để bố thủ tục xuất viện.

 

Thịnh An Ninh và Chu Hồng Vân căn bản lập trường gì để ngăn cản.

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

 

Đợi Chung Thiên Minh thủ tục xuất viện cho Chung Nguyên, Thịnh An Ninh cầm hộp cơm bọc trong khăn lông dày đưa cho Tiền Mẫn: “Dì ơi, đây là canh chim bồ câu cô cháu đặc biệt nấu cho Chung Nguyên, cho dù xuất viện, cũng uống hết bát canh , hôm nay cả ngày cô ăn uống bao nhiêu.”

 

Tiền Mẫn khách khí nhận lấy bát canh chim bồ câu: “Cảm ơn cháu nhé, các cháu lòng , may mắn nhờ các cháu chăm sóc con bé.”

 

Khi mặt Chung Nguyên, bà trở nên tức giận: “Con ngay cả cơ thể còn yêu thương, thể yêu thương khác? Con gái, bất kể lúc nào, cũng yêu thương bản . Cho dù con nghĩ cho bản , con cũng nghĩ cho bố và . Kể từ khi chị con gặp chuyện may, con nghĩ bố còn thể chịu đựng bao nhiêu nữa.”

 

Câu cuối cùng , trực tiếp khiến Chung Nguyên vỡ trận, nước mắt lập tức rơi xuống: “Mẹ, đừng nữa, con sẽ về nhà với , sẽ để và bố lo lắng nữa.”

 

Tiền Mẫn thấy con gái , đau lòng: “Đừng nữa, uống canh chim bồ câu .”

 

Bà cẩn thận hầu hạ Chung Nguyên uống hết canh chim bồ câu, dậy cảm ơn Chu Hồng Vân: “Cảm ơn chị nhé, nặng lời quá, cũng còn cách nào khác, đây là đứa con gái út trong nhà , từ nhỏ một nhà chăm sóc mà lớn lên, từng trải qua khổ nạn gì, suy nghĩ cũng đơn thuần.”

 

Chu Hồng Vân vội vàng lắc đầu: “Không , cha , cũng là bởi vì thương con nên mới sốt ruột.”

 

Tiền Mẫn thở dài một tiếng: “Nếu con bé xảy chuyện gì, chi bằng lấy mạng chúng còn hơn.”

 

Cho đến khi Chung Thiên Minh xong thủ tục xuất viện trở về, Thịnh An Ninh cũng cơ hội chuyện với Chung Nguyên, chỉ thể giúp cô thu dọn đồ đạc, hai vợ chồng Chung Thiên Minh dìu con gái rời .

 

Chung Nguyên cũng chỉ liếc mắt một cái đầu ở cửa, mắt đỏ hoe theo bố .

 

Chu Hồng Vân đợi , xuống giường bệnh: “Thật là nghiệt ngã, cô gái bao, nhưng gia đình đồng ý, sợ Tống Tu Ngôn và cô gái thành đôi .”

 

Thịnh An Ninh cũng sầu não, tình hình nhà Chung Nguyên, bố hiểu , hơn nữa điểm xuất phát là vì con gái mà suy nghĩ, gì sai.

 

Hơn nữa, trong nhà chắc chắn xảy chuyện gì đó, chị của Chung Nguyên gặp chuyện may? Cho nên, sự kiện , Chung Nguyên khẳng định cũng sẽ trái ý bố .

 

Cho nên, Chu Hồng Vân đúng, chuyện của Tống Tu Ngôn và Chung Nguyên, còn trải qua gian nan.

 

Chu Hồng Vân hiển nhiên cũng nghĩ tới: “Vừa , Chung Nguyên chị cô gặp chuyện may, là xảy chuyện gì? Chẳng lẽ là hôn nhân cũng thuận lợi, cho nên mới quản Chung Nguyên nghiêm khắc hơn một chút?”

 

Thịnh An Ninh lắc đầu: “Không rõ ràng lắm, chỉ thể tùy cơ ứng biến, bất quá trải qua chút gian nan cũng , như Tống Tu Ngôn mới thể trân trọng. cảm thấy Chung Nguyên đúng, bởi vì mới là nhất. Đợi trong hôn nhân, nếu mâu thuẫn, liệu nhớ đến ánh trăng sáng ?”

 

Chu Hồng Vân hiểu ánh trăng sáng là ý gì: “Cái gì ánh trăng sáng? Không là Triều Dương ? Ánh trăng sáng là ai?”

 

Thịnh An Ninh chút dở dở , kéo Chu Hồng Vân: “Đi thôi, còn sớm nữa, chúng về nhà .”

 

Còn về chuyện của Tống Tu Ngôn và Chung Nguyên, thì cứ xem duyên phận của bọn thôi.

 

Về đến nhà, ba đứa nhỏ ngủ, Chu Thời Huân còn ở mép giường sách đợi Thịnh An Ninh.

 

Thịnh An Ninh bước cửa, thấy đàn ông ở mép giường, vốn là dáng vẻ chuyên chú, vì thấy tiếng cửa mà đột nhiên đầu, đáy mắt mang theo ý ấm áp, cô cũng nhịn , nhanh chân tới, nhét bàn tay lạnh băng trong quần áo Chu Thời Huân, áp làn da chút nóng bỏng của : “Ai nha, ấm áp quá. Buổi tối thật sự lạnh, sắp đông cứng .”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-997-viec-tot-thuong-gian-nan.html.]

Chu Thời Huân mỉm , đưa tay giúp Thịnh An Ninh tháo khăn quàng cổ, giúp cô cởi áo bông, tiện tay vắt lên chiếc ghế ở một bên, đó mới nắm tay cô trong lòng bàn tay, nhét trở lớp áo.

 

Thịnh An Ninh thỏa mãn thở dài một chút: “Anh ở nhà cũng thật , về nhà còn lò sưởi di động giữ ấm tay, còn là nhiệt độ định nữa.”

 

Chu Thời Huân Thịnh An Ninh nhu thuận ngoan ngoãn như một chú mèo con dựa lòng .

 

Hai đều hề chuyện, an tĩnh hưởng thụ thời gian tĩnh mịch ấm áp .

 

Qua bao lâu, Thịnh An Ninh ngáp một cái: “Ai nha, rửa mặt , đó ngủ, buồn ngủ quá.”

 

Nói xong, mới nhớ , còn với Chu Thời Huân chuyện Chung Nguyên: “Vừa mới chúng bệnh viện, gặp bố Chung Nguyên , bọn họ đưa Chung Nguyên , sợ Tống Tu Ngôn tỉnh cũng gặp Chung Nguyên, lẽ đều khó gặp.”

 

Chu Thời Huân cũng chút bất ngờ: “Bố Chung Nguyên đến ?”

 

Thịnh An Ninh gật đầu: “Bố cũng là kỹ sư? Trông cũng văn hóa, chuyện cũng lớn tiếng, hơn nữa bọn họ thương yêu Chung Nguyên. Rất đau lòng Chung Nguyên trả giá nhiều như vì Tống Tu Ngôn. Càng để ý Tống Tu Ngôn từng thích Triều Dương, còn thích lâu như . Bọn họ cảm thấy Tống Tu Ngôn xứng với Chung Nguyên.”

 

Chu Thời Huân trầm mặc một hồi: “Quả thật xứng.”

 

Thịnh An Ninh bất ngờ, ngẩng đầu ôm lấy mặt Chu Thời Huân, để đối diện: “Sao cũng suy nghĩ như ? Tống Tu Ngôn nhưng là bạn mà.”

 

Chu Thời Huân nhíu nhíu mày: “ lập trường của bố Chung Nguyên mà nghĩ, nếu An An gặp đàn ông như , là tuyệt đối sẽ đồng ý.”

 

Thịnh An Ninh phốc phốc : “Thật trùng hợp, cũng nghĩ như , cho An An, nhất thiết thể thích một trong lòng thích. Đặc biệt là loại thích nhiều năm, nhưng thể ở cùng . Tình cảm lâu dài, đôi khi cũng là lưỡi d.a.o sắc bén.”

 

Nói xong thở dài một cái: “ mà, hy vọng Tống Tu Ngôn và Chung Nguyên ở cùng một chỗ, bọn họ thật sự xứng đôi.”

 

Chu Thời Huân ôm Thịnh An Ninh: “Được , chuyện của bọn nữa, vài ngày nữa sẽ …”

 

Lời phía , Thịnh An Ninh thể hiểu, huống chi đêm nay Chu Thời Huân để đứa nhỏ ngủ ở bên .

 

Cũng bộ, híp mắt đưa tay ôm lấy cổ Chu Thời Huân: “ cũng nhớ , nhớ nhớ…”

 

...

 

Sáng sớm ngày hôm , Thịnh An Ninh và Chu Thời Huân cùng bệnh viện, trong phòng bệnh Bà nội Tống vẫn còn đó, đáy mắt đầy tơ m.á.u, cũng chịu về nhà nghỉ ngơi, sẽ canh giữ ở cửa sổ cháu trai.

 

Những khác trong nhà, nhưng thật bà đuổi về nghỉ ngơi .

 

Tống Tu Ngôn cũng tỉnh, thấy hai mắt sáng, đưa đầu một chút phía bọn họ, nhưng thấy gặp, nhịn nhíu mày: “Viên Viên ? Không cùng các ngươi cùng đến ? Chị dâu, các rốt cuộc chuyện gì giấu ?”

 

Thịnh An Ninh còn thế nào, Chu Thời Huân mở miệng: “Bố cũng đến Kinh Thị, đưa Chung Nguyên về nhà.”

 

Tống Tu Ngôn nhíu c.h.ặ.t mày, hiển nhiên cũng thể hiểu ý trong lời Chu Thời Huân, bố Chung Nguyên cũng đồng ý và Chung Nguyên cận quá!

 

--------------------

 

 

Loading...