Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 990: Chung Nguyên
Cập nhật lúc: 2025-12-27 17:06:57
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VsSUlWv3u
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thịnh An Ninh kinh ngạc, kéo Chu Thời Huân hỏi nhỏ tiếng: "Ý của là, Chung Nguyên và Tống Tu Ngôn vẫn ở cùng ? Cô gái đó thích Tống Tu Ngôn ?"
Chu Thời Huân cũng rõ, bởi vì Thịnh An Ninh ở trong , cũng tâm tư bát quái, chủ yếu vốn dĩ cũng là thích ngóng những chuyện , chút thời gian rảnh rỗi nào đều dùng để sách và nghiên cứu điều chỉnh phương án huấn luyện .
"Không , nghị luận."
Thịnh An Ninh nghĩ đến tính cách của Chu Thời Huân, chỉ thể thở dài một tiếng, trông mong Chu Thời Huân hết thứ, đó là chuyện hết sức thực tế.
Tống Tu Ngôn ngủ một giấc ngắn, nhanh ung dung tỉnh , thấy An An cũng ở phòng bệnh, cố chống đỡ dậy: "An An lớn hơn , thật là , hơn bố của con nhiều."
An An mừng lắm: "An An , bố cũng , là bố của An An, Chú thể lung tung."
Tống Tu Ngôn ha ha rộ lên, bảo Chu Thời Huân đỡ dậy, đưa tay sờ sờ cái đầu nhỏ nhắn của An An: "Nha đầu nhỏ thật là thông minh, cái miệng nhỏ nhắn cũng , điểm mạnh hơn bố con nhiều."
Chu Thời Huân ghét bỏ liếc Tống Tu Ngôn: "Anh ấu trĩ ấu trĩ."
Thịnh An Ninh hai đấu khẩu, tâm tình chút phức tạp, thấy còn sớm, chuẩn ngoài mua cho Tống Tu Ngôn một phần cơm bệnh nhân.
Cơm bệnh nhân của bệnh viện vẫn tệ, cháo gan heo, cháo Tiểu Mễ táo đỏ, còn canh gà mái nhân sâm.
Ở niên đại , cũng chỉ bệnh viện của bọn họ .
Ra khỏi khu viện, nghĩ, Tống Tu Ngôn ăn cái gì mới sẽ nôn đến lợi hại như , cẩn thận va tới từ đối diện.
Trong miệng liên tục : "Xin thứ , xin thứ , ngượng ngùng quá."
Người va cũng là một cô gái trẻ, cũng đồng thời xin : "Xin thứ , chú ý..."
Thịnh An Ninh nhịn vui vẻ, t.ử tế cô gái một cái, ngây một chút, đối phương mặc áo bông màu lạc đà, khăn quàng cổ màu vàng mơ bọc lấy khuôn mặt nhỏ nhắn bằng bàn tay, lẽ là bởi vì vội vàng đường, trán là mồ hôi, ướt tóc mái, mềm mại ngoan ngoãn rạp trán.
Đôi mắt như trời, bên trong mang theo vẻ sốt ruột và lo lắng.
Cô gái , điều khiến Thịnh An Ninh giật nhất là, nàng trông giống hệt trong tấm ảnh Tống Tu Ngôn cho cô xem.
Không khỏi buột miệng thốt : "Chung Nguyên?"
Chung Nguyên "a" một tiếng, vẫn chút phản ứng kịp, ánh mắt ngây ngô động đậy một chút: "Cô đang gọi ? Cô quen ?"
Thịnh An Ninh càng thêm xác định nhận sai , chút kích động: "Chung Nguyên, cô là tới thăm Tống Tu Ngôn ? tên Thịnh An Ninh, là Vợ của Chu Thời Huân, là Chị dâu cả của Chu Triều Dương."
Rõ ràng rõ phận của , sợ hãi cô gái mắt sợ hãi.
Chung Nguyên ngây một hồi, mới gật đầu: " là tới thăm Tống Tu Ngôn, thế nào ?"
Thịnh An Ninh thể cảm nhận đối phương vẫn bảo trì cảnh giác, nghĩ cũng bình thường, mới gặp mặt, cũng mấy thể giống như Triều Dương và , thể nhanh tự nhiên quen.
"Cũng tạm, dẫn cô phòng bệnh xem thử xem?"
Chung Nguyên lắc đầu, nắm đ.ấ.m đặt trong túi tiền nắm c.h.ặ.t cùng một chỗ: "Chị dâu, sẽ lên, là , chỉ là tiện đường qua, nghỉ phép trở về, còn sớm, về nhà đây."
Thịnh An Ninh thấy Chung Nguyên năng lộn xộn, sốt ruột tìm cớ cho , một chút ít cũng khách sáo kéo cánh tay nàng: "Sốt ruột cái gì, cô là tới thăm bệnh nhân, thấy bệnh nhân cái dạng gì, cô thể yên tâm ? với cô là cũng tạm, chỉ là hiện tại còn sống, kỳ thật..."
Nói xong thở dài một tiếng, vẻ mặt cũng ngưng trọng lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-990-chung-nguyen.html.]
Lòng Chung Nguyên bỗng chốc nhắc tới cổ họng, sốt ruột Thịnh An Ninh: "Kỳ thật thế nào? Chị dâu, nguy hiểm tính mạng ?"
Thịnh An Ninh thấy mặt Chung Nguyên tràn đầy lo lắng, trong lòng cơ sở , xem giống Chu Thời Huân như , Tống Tu Ngôn là một bên tình nguyện, cô gái cũng lo lắng Tống Tu Ngôn.
Hơn nữa là loại lo lắng để ý.
Bất quá, cô chịu trực tiếp Tống Tu Ngôn, điều chứng tỏ giữa hai quả thực ngăn cách, mâu thuẫn gì đó.
Hai gọi là chị dâu, thì danh xưng Chị dâu thất vọng, nghĩ cách giúp hai một phen.
đưa tay nắm lấy bàn tay chút lạnh như băng của Chung Nguyên: “Em đừng lo lắng vội, hiện tại vẫn thể . Bệnh viện bên vẫn đang hội chẩn nghiên cứu, em cũng đấy, chuyện phóng xạ , hậu quả đều nghiêm trọng.”
Mắt Chung Nguyên thoáng cái đỏ hoe, rốt cuộc suy nghĩ đơn thuần, giọng điệu tự chủ mà lo lắng: “Chị dâu, em Triều Dương y thuật của chị lợi hại lắm, nghiệp thể phẫu thuật , chị thể cứu Tống Tu Ngôn ?”
An Ninh sững sờ một chút, nhưng thật ngờ Chu Triều Dương và Chung Nguyên quan hệ đến , thể trò chuyện về chuyện trong nhà, mà Chu Triều Dương còn thể thổi phồng, thổi cô thành thần y .
chỉ thể an ủi Chung Nguyên: “Hiện tại, chuyên gia đang tiến hành họp hội chẩn, vấn đề lớn, em đừng vội. Em mới đến Kinh Thị ? Đã ăn cơm ? Hay là đưa em ăn cơm nhé.”
Chung Nguyên tâm tư linh hoạt như An Ninh, cô thật sự tưởng An Ninh gọi ăn cơm, cô lắc đầu với đôi mắt đỏ hoe: “Em đói, Chị dâu, cảm ơn chị.”
An Ninh thấy cô phản bác lời đó, thì thể khẳng định suy đoán của là đúng, Chung Nguyên hôm nay mới đến Kinh Thị, chắc chắn là Tống Tu Ngôn đến Kinh Thị khám bệnh, cô cũng lập tức theo.
Tới , nhưng chịu .
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
“Em đói cũng với , mua cơm cho Tống Tu Ngôn, chút chuyện với em.”
Nói xong còn bổ sung thêm một câu: “Em cần lo lắng, Chu Thời Huân đang ở trong phòng bệnh, con gái cũng ở đó, Tống Tu Ngôn lúc vẫn .”
Chung Nguyên An Ninh chuyện với , cô ngoan ngoãn theo, nhưng trong đầu rối bời.
Cô Tống Tu Ngôn ngất xỉu ngay tại vị trí việc, khi đưa đến bệnh viện, cô cũng nhẫn tâm , còn tưởng là Tống Tu Ngôn chú ý đến sức khỏe, chỉ là ngất xỉu do tuột huyết áp thông thường.
Kết quả hôm qua , Tống Tu Ngôn đưa đến Kinh Thị khám bệnh.
Tình hình nghiêm trọng.
Cô rốt cuộc nhịn nữa, đầu tiên tìm bố , cầu xin họ giúp đỡ, máy bay đến Kinh Thị.
Chỉ là tới Kinh Thị, cô do dự thật lâu, khi đến bệnh viện dám phòng bệnh Tống Tu Ngôn, vẫn luôn bồi hồi ở lầu.
Cô thích Tống Tu Ngôn, cô cũng Tống Tu Ngôn thích là Chu Triều Dương.
Cho nên, cô cảm thấy đê tiện, giống như con chuột trong đường hầm tối, lén lút thích khác.
Sau , Tống Tu Ngôn đối xử với cô , khiến cô cũng lầm tưởng đó là thích, chỉ là những bên cạnh với cô , Tống Tu Ngôn thích Chu Triều Dương nhiều năm như , thể dễ dàng thích cô ?
Tiếp cận cô , đối xử với cô , bất quá chỉ là để chọc tức Chu Triều Dương, khiến Chu Triều Dương hối hận.
Chung Nguyên cảm thấy lý, cô , thế giới tình cảm hoang vu, căn bản nhận tình cảm, bắt đầu trốn tránh Tống Tu Ngôn, cho đến , chuyện xảy .
An Ninh Chung Nguyên vẫn luôn cúi đầu, nhỏ giọng nhắc nhở: “Nếu em lo lắng, em thể hỏi , vẫn một chút, hơn nữa, em thế nào hiếu kỳ, thoáng cái nhận em.”
--------------------