Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 983: Chủ ý thối của Chu Triều Dương

Cập nhật lúc: 2025-12-27 17:06:50
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lưu Siêu đau đến gào , nhưng đối diện với Chu Triều Dương sợ là gì, chẳng chút biện pháp nào, chỉ thể ôm chân ai ôi luôn luôn kêu.

 

Cũng qua đường vây xem náo nhiệt.

 

Chu Triều Dương kéo tay Thịnh An Ninh, giận dữ trừng mắt Lưu Siêu: “Một cái chân sắp tàn phế , còn an phận, nếu còn tay chân đắn, sẽ trực tiếp c.h.ặ.t t.a.y chân của .”

 

Nói xong kéo Thịnh An Ninh từ trong đám chen ngoài.

 

Những còn hiểu rõ chuyện náo nhiệt, Chu Triều Dương vài câu, ánh mắt đều đổi, nhao nhao chỉ trích Lưu Siêu: “Không ngờ một thanh niên trai tráng, là loại như thế .”

 

“Khinh, đồ trơ trẽn, đồ lưu manh thối.”

 

“Loại , nếu là mấy năm , chân đ.á.n.h gãy .”

 

“Đáng đời!”

 

Càng những bác gái nhiều chuyện chỉ trỏ, hận thể xông lên đ.á.n.h Lưu Siêu một trận. Lưu Siêu ngày thường kiêu căng, ngông nghênh, nhưng cũng từng thấy cảnh tượng như , kịp quan tâm đến chân đau, bò dậy chật vật rời khỏi hiện trường.

 

Chu Triều Dương đầu mấy , nhịn ha ha ha lớn: “Đáng đời, cho nếm thử mùi vị miệng mà khó , giỏi giang , xem bây giờ giỏi giang kiểu gì.”

 

Thịnh An Ninh sớm ưa Lưu Siêu và động thủ , chỉ là ngờ Chu Triều Dương nhanh hơn một bước: “Trước đây còn nghĩ, nếu đ.á.n.h Lưu Siêu, mang ảnh hưởng cho bố họ , hôm nay thấy cái bộ mặt của Lưu Siêu, thật sự là nếu động thủ, cũng sẽ động thủ. Quá ghê tởm khác.”

 

Chu Triều Dương nhún vai: “Cậu sợ cái gì, bố họ chắc chắn sẽ về phía chúng , ảnh hưởng ảnh hưởng, bố và ông nội đều để ý, họ càng hy vọng chúng chịu tủi . xem Lưu Siêu còn dám đến nữa .”

 

Càng nghĩ càng vui: “Chỉ là một kẻ nhát gan như , Tôn Tuyết Mai tin chứ.”

 

Thịnh An Ninh bất đắc dĩ thở dài: “Ý nghĩ của cô khá ngây thơ, cho nên mới lừa.”

 

Chu Triều Dương vì hoạt động gân cốt, tâm tình cũng lên ít: “Nhiều ngày vui vẻ như , buổi trưa chúng ăn mừng một chút, mua ít xương dê về, hầm canh xương.”

 

Thịnh An Ninh chút dở dở : “Trời nóng như , uống canh dê, nghĩ thế nào ? Đi thôi, về nhà , chừng Cô họ cơm .”

 

Cũng thật là xui xẻo, đường trở về còn gặp hai con Chu Hồng Anh và Ngưu Hiểu Hà.

 

Sau gây náo loạn, cũng gặp hai , hôm nay gặp đường, Chu Hồng Anh gầy ít, Ngưu Hiểu Hà cũng mặt mày tiều tụy, Thịnh An Ninh vẫn khá kinh ngạc.

 

Chẳng Ngưu Hiểu Hà chỉ mất công việc ở Hội Phụ nữ thôi , đổi lớn đến ?

 

Chu Hồng Anh cũng còn kiêu ngạo như , Chu Triều Dương, còn khách khí chào hỏi: “Triều Dương, ngoài dạo .”

 

Chu Triều Dương gật đầu: “ .”

 

Ngưu Hiểu Hà khách khí như , Chu Triều Dương mang theo oán hận, nhưng dám chọc ghẹo, lầm bầm: “Chu Triều Dương, bây giờ cô hài lòng chứ? Công việc của mất , bố cũng ly hôn .”

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

 

Chu Triều Dương và Thịnh An Ninh đều kinh ngạc thôi, cũng nghĩ tới Chu Hồng Anh và Ngưu Hải Sinh ly hôn.

 

thì ly hôn lúc là việc lớn, chỉ mất mặt, mà còn các bộ phận đến công tác tư tưởng, họ thể ly hôn nhanh như ?

 

Chu Triều Dương khó hiểu: “Cái liên quan gì đến ?”

 

Chu Hồng Anh nắm Ngưu Hiểu Hà một cái: “Đi thôi, con mấy cái với Triều Dương gì?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-983-chu-y-thoi-cua-chu-trieu-duong.html.]

 

Cũng tạm biệt với Chu Triều Dương, kéo Ngưu Hiểu Hà vội vàng rời .

 

Chu Triều Dương bóng lưng hai , vẫn kinh ngạc thôi: “Thật sự ly hôn ? Chú Ngưu quả quyết thật đấy, ly hôn là ly hôn thật.”

 

Ly hôn ở tuổi , đủ để trở thành tin tức chấn động .

 

Thịnh An Ninh cũng chút khó hiểu, chuyện thật sự là ly hôn ? Hình như cũng đến mức đó chứ.

 

Ngưu Hiểu Hà kéo thật xa, chút phục hất tay bà : “Má, để con ? Mẹ xem Chu Triều Dương bây giờ đắc ý thành cái dạng gì ? Nếu tại cô , nhà thể thành như bây giờ ? Bây giờ con mất việc , ngày nào về cũng sắc mặt Mẹ chồng. Đặc biệt là , còn ly hôn với bố con.”

 

“Mấy ly hôn, tụi con ở bên ngoài chẳng ngẩng mặt lên nổi, nhà chồng con c.h.ế.t con , còn con mất mặt nhà họ nữa.”

 

Tâm tình Chu Hồng Anh vốn , Ngưu Hiểu Hà than phiền một trận như càng tức giận hơn: “Xì, nhà họ tính là cái thá gì? Ban đầu nếu con mang thai, bọn đồng ý kết hôn ? Cái chỗ nhà họ ở đó, đến mùa hè là tất cả đều là cống rãnh hôi thối, một nhà mười mấy miệng ăn chen chúc trong ba gian nhà rách nát như thế.”

 

“Nếu con gả qua đó, tìm cách kiếm cho mấy đứa một cái sân, một nhà họ vẫn còn chen chúc trong cái gian nhà nát đó. Sao thể một chút ít lương tâm nào như ?”

 

Ngưu Hiểu Hà nhíu mày: “Bây giờ mấy cái tác dụng gì? Mẹ và bố con thể ly hôn chứ? Ban đầu , ly hôn trừ khi c.h.ế.t, đồng ý? Mẹ tuổi còn ly hôn, bảo khác thế nào?”

 

Chu Hồng Anh gầm lên chút khách khí: “Muốn thế nào thì thế đó, nếu chê mất mặt, đừng gọi nữa. Cứ nhận bố bản lĩnh của con .”

 

Ngưu Hiểu Hà dám hé răng, sợ thật sự chọc giận Chu Hồng Anh.

 

Chu Hồng Anh càng nghĩ càng tức, dứt khoát đặt m.ô.n.g đường cái ầm lên. Bà thế nào cũng nghĩ đến Ngưu Hải Sinh sống c.h.ế.t đòi ly hôn, thậm chí còn tìm tổ chức đến chuyện với bà , đại khái ý là tư tưởng bà tiến bộ, thể liên lụy Ngưu Hải Sinh.

 

cũng , lúc đó thế nào hồ đồ đồng ý, khi xong thủ tục ly hôn, hối hận cũng đến kịp .

 

Bây giờ ly hôn , Ngưu Hải Sinh dọn , nhưng thật để căn nhà cho bà ở.

 

cái mặt già của bà để ở ?

 

……

 

Vở kịch khó hiểu kết thúc một cách khó hiểu, Chu Triều Dương cũng nghĩ đến, trở về một chuyến còn rước chuyện như , cũng may những chỉ là khách qua đường, loạn vài ngày, cũng sẽ gặp .

 

Chờ đến ngày lấy ảnh, Chu Triều Dương sáng sớm tự qua, còn bảo Thịnh An Ninh và mấy đừng : “ xe nhanh, một hồi là trở về , các cô cần theo .”

 

Cô đến tiệm chụp ảnh nhanh như gió, kết quả là đến sớm quá, tiệm chụp ảnh còn mở cửa.

 

Chu Triều Dương dừng xe xong, chắp tay lưng dạo một vòng quanh đó, cuối cùng tủ kính tuyên truyền ngoài cửa, bên trong đặt nhiều ảnh, còn ảnh của lãnh đạo thì chắc chắn sẽ .

 

Đợi ông chủ đến, Chu Triều Dương chỉ vị trí chính giữa tủ kính: “Ảnh của , thể đặt ở vị trí ? Khá là bắt mắt đó, hơn nữa ông xem, mấy tấm ảnh phía đều thật lâu .”

 

Ông chủ nhưng thật nghĩ đến Chu Triều Dương đưa yêu cầu như : “Có thể chứ, tối sẽ đổi cho cô.”

 

Chu Triều Dương hài lòng, khi lấy ảnh xem kỹ một , vui vẻ một câu: “Chụp trông cũng khá đấy chứ.”

 

Chỉ là điều khiến ông chủ vạn nghĩ đến là, tối hôm đó đổi ảnh của Chu Triều Dương , ngày hôm đến , tủ kính đập nát

 

--------------------

 

 

Loading...