Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 979: NGƯỜI BỐ TỐT NHẤT TRÊN THẾ GIỚI
Cập nhật lúc: 2025-12-27 17:06:46
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chu Triều Dương bê một cái ghế, xuống bên cạnh Chu Nam Quang: “Đợi chị dâu dẫn An An bọn nhỏ cũng căn cứ, bố cũng . Tuy bên đó phồn hoa bằng bên , nhưng cuộc sống vẫn tiện lợi.”
Chu Nam Quang , lắc đầu: “Không thể . Nếu bố , mỗi dịp lễ Tết thăm con sẽ còn tiện nữa.”
Nhắc đến , Chu Triều Dương , chống cằm thất thần.
Chu Nam Quang con gái: “Đừng buồn. Sớm muộn gì con cũng một ngày như . Đôi khi bố nghĩ, con cũng . Nếu bố , chẳng những cô đơn đau khổ sẽ do bà gánh chịu ? Bà vất vả cả đời, nên nghỉ ngơi cho .”
Chu Triều Dương bĩu môi: “Con nhớ .”
Hai bố con hề gì nữa, đều chìm hồi ức.
Chu Triều Dương và Mộ Tiểu Vãn thấy cảnh , dẫn ba đứa nhỏ chơi ở sân , quấy rầy khoảnh khắc hiếm hoi hai bố con ở bên .
Chỉ là sự an tĩnh kéo dài quá lâu, Chu Hồng Anh thở hổn hển bước cửa, sắc mặt tái nhợt, thần sắc tiều tụy, phía là Ngưu Hiểu Hà cũng đang hoảng loạn.
Chu Hồng Anh thấy Chu Nam Quang, liền kêu oan uổng : “Anh Chu, là chúng sai, nhưng chúng thật sự quá oan uổng ! Chúng thật sự hề ý hại Triều Dương. Triều Dương cũng là đứa nhỏ lớn lên, là con ruột, thì cũng sai biệt lắm. Đương nhiên hy vọng nó .”
“Anh Chu, trung gian hiểu lầm gì ? Chúng thể giải thích, nhưng công tác của Hiểu Hà thể ? Nếu nó còn công tác, mà sống?”
Chu Nam Quang xuống nhúc nhích, chỉ an tĩnh hai con đang .
Chu Triều Dương chút giật , công tác Phụ Liên khiến Ngưu Hiểu Hà kiêu ngạo còn nữa ? Ngoài sự giật , nhịn vui vẻ, thật là đáng đời.
Chu Hồng Anh thấy Chu Nam Quang , trong lòng chút chắc chắn, thậm chí thấy sợ.
Đừng thấy bình thường bà bá đạo, nhưng đanh đá cũng tùy . Người học thức như Chu Nam Quang, khí chất nho nhã, xuống đó, giống như một thầy giáo, bà chỉ ngoài miệng , mà đầu óc cũng trở nên linh nghiệm.
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Do dự một hồi: “Anh Chu, cầu xin giơ cao đ.á.n.h khẽ, chúng dám nữa. Lần chúng thật sự sai , công tác của Hiểu Hà thật sự thể mà.”
Ngưu Hiểu Hà thấy Chu Nam Quang càng dám , trong lòng cô kính phục như Chu Nam Quang, ôn văn nhã nhặn, khí chất bất phàm. Trước cô ghen tị vì bố của Chu Triều Dương dịu dàng đến thế, mỗi trở về đều dịu dàng dẫn hai chị em Chu Triều Dương chơi, thả diều.
Sẽ để Chu Triều Dương ở ghi đông xe đạp, dẫn cô mua đồ ăn vặt kẹo bánh, mua cho cô những chiếc kẹp tóc xinh .
Còn bố của cô , Ngưu Hải Sinh, động một chút là lớn tiếng mắng , mở miệng là mang theo lời thô tục, so với Chu Nam Quang một đôi, thì đặc biệt thô bỉ chịu nổi.
Càng cần của Chu Triều Dương cũng dịu dàng như , tuy rằng cũng sẽ vì Chu Triều Dương nghịch ngợm, cầm cành cây đuổi khắp sân đ.á.n.h cô, nhưng mỗi đ.á.n.h xong, cũng sẽ ôm Chu Triều Dương giảng đạo lý, nào cũng là lời lẽ dịu dàng.
Ngưu Hiểu Hà ghen tị, từ nhỏ ghen tị với Chu Triều Dương.
Khi học, cô thích Tống Tu Ngôn, thiếu niên trắng trẻo sạch sẽ, khiến cô chớm nở tình cảm, cảm thấy đó là nhất thế giới.
ánh mắt của Tống Tu Ngôn, cố tình cứ xoay quanh Chu Triều Dương, giống như một cái đuôi, theo Chu Triều Dương.
Mặc kệ Chu Triều Dương gây họa gì, Tống Tu Ngôn đều sẽ trộm giúp Chu Triều Dương giải quyết hậu quả.
Mà Chu Triều Dương, bao giờ cảm kích, Tống Tu Ngôn như , vì thích Chu Triều Dương?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-979-nguoi-bo-tot-nhat-tren-the-gioi.html.]
Ngưu Hiểu Hà phục, liền theo Chu Triều Dương tranh giành, khiến Tống Tu Ngôn chú ý, kết quả phản tác dụng, khiến Tống Tu Ngôn càng ghét cô hơn.
Sau , Tống Tu Ngôn lính, Chu Triều Dương cũng lính.
Ngưu Hiểu Hà cảm thấy ngu ngốc , hóa bấy lâu nay Chu Triều Dương chơi trò thả con săn sắt bắt con cá rô, thì vẻ thích Tống Tu Ngôn, nhưng kết quả thì ? Tống Tu Ngôn lâu, Chu Triều Dương cũng chạy nhập ngũ.
Chắc chắn sẽ vận dụng quan hệ của Chu Nam Quang, điều cô đến nơi Tống Tu Ngôn đang ở.
Ngưu Hiểu Hà càng nghĩ càng tức, giờ ở mặt, cô cũng cần thiết thầm mến một thấy mặt, mà theo đuổi bên cạnh cô cũng nhiều.
Trộm đạo hẹn hò yêu đương.
Ai mà , cuối cùng còn lòi đứa con, chỉ thể vội vàng tìm một gả cho.
sự ghen tị từ nhỏ ở trong lòng cô bén rễ nảy mầm, cô Chu Triều Dương góa phụ, vô cùng vui vẻ, đồng thời với sự vui vẻ đó, nhịn thấy cô sống t.h.ả.m hơn nữa.
Loại tâm lý biến thái khiến cô nhịn kéo cùng đến, cố tình hôm đó Chu Nam Quang ở nhà, những lời châm chọc chế nhạo đều xuất .
Cô nghĩ, nếu hôm đó Chu Nam Quang ở nhà, bọn họ nhất định dám những lời đó, càng dám giới thiệu đối tượng gì cho Chu Triều Dương.
Chu Hồng Anh nửa ngày, Chu Nam Quang phản ứng, mà đứa con gái bên cạnh cũng chỉ sướt mướt, trong lòng chút sốt ruột, kéo cánh tay Ngưu Hiểu Hà đẩy về phía : “Còn ngây đó gì? Mau xin Triều Dương , xin Chú Chu .”
Ngưu Hiểu Hà còn mở miệng, Chu Triều Dương khoát tay: “Cũng nên, cũng cần cô xin , các sai cái gì? Các sai, các đều là một mảnh hảo tâm, việc gì thì mau trở về .”
Chu Nam Quang mới chậm rãi dậy, ánh mắt lạnh như băng Chu Hồng Anh: “Triều Dương , cần xin , thì cần. Còn về công tác của Hiểu Hà, bản lĩnh đó, cô là thể . Chỉ là công việc của cô là chính đáng ? Có năng lực đảm đương ? Nếu thể thăng nhậm, bằng nhường cho năng lực hơn.”
“Cô là của nó, ngày thường dung túng nó kiêu căng ngạo mạn, đ.á.n.h danh hiệu của Phụ nữ Liên hiệp, thỏa mãn tư d.ụ.c của bản . Hôm nay chỉ là tìm đến sự thoải mái cho Triều Dương, ai , thể biến quyền lực trong tay thành một cây đao, đ.â.m đồng bào của .”
Chu Nam Quang chuyện nhanh chậm, mỗi một câu đều khiến Chu Hồng Anh hận thể tìm một kẽ đất chui .
Cô thể cãi một trận lớn với thô lỗ, nhưng sẽ giảng đạo lý với văn hóa.
Chu Triều Dương cảm thấy thập phần hả giận, qua khoác cánh tay Chu Nam Quang, ngẩng cằm chút kiêu ngạo Chu Hồng Anh và Ngưu Hiểu Hà: “ sẽ tha thứ cho các , các cũng đừng đến nữa, một chuyến một chuyến như , các đều thấy hổ ?”
Lại Ngưu Hiểu Hà: “Cô mất công tác cũng , rảnh rỗi ở nhà vặn thể bà mối, cô thích ?”
Chu Hồng Anh bên Chu Nam Quang là c.h.ế.t sống cũng thông, nhất định sẽ tha thứ cho .
Chỉ thể kéo Ngưu Hiểu Hà buồn bã rời .
Chu Triều Dương thập phần vui vẻ, ôm cánh tay Chu Nam Quang: “Bố, bố thật sự thật quá! Bố thấy mặt Chu Hồng Anh , dài như mặt ngựa, khó coi vô cùng.”
Chu Nam Quang cưng chiều con gái: “Con đó, mặc kệ thế nào thì đó cũng là một trưởng bối, con thể ở lưng cô như .”
Chu Loạn Thành vài ngày trở về sân thấy một màn ấm áp như , hỏi: “Đây là chuyện gì vui vẻ ?”
--------------------