Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 963: Ăn hiếp người quá đáng
Cập nhật lúc: 2025-12-27 17:06:30
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khi Thịnh An Ninh sống trong đại viện, cô ít với hàng xóm trong viện, quan hệ cũng bình thường, cũng chỉ một nhà họ Ngưu. Cảm giác quan hệ hai nhà cũng chỉ đến thế, lúc Chung Văn Thanh còn sống, cũng thấy giao tình gì, Chu Triều Dương trở về giới thiệu đối tượng, thật sự là chút mạo .
Dì giúp việc tính khí của Chu Triều Dương dọa sợ, dám hó hé tiếng nào nữa mà trở về nhà bếp, trong lòng cũng tự trách lắm miệng. Kỳ thật trong thâm tâm dì cũng hy vọng Chu Triều Dương thể tìm khác, hơn nữa lời chị dâu nhà họ Ngưu hôm nay cũng đúng, Chu Triều Dương như thế coi như là góa phụ, tìm một trai trẻ kết hôn là khả năng. Chỉ thể tìm c.h.ế.t vợ hoặc tái hôn.
Chu Triều Dương thoáng cái cảm thấy bát mì trong tay khó ăn c.h.ế.t : “Thật là xui xẻo, cái nhà họ Ngưu , quan hệ với nhà chúng tệ, cuối cùng và cô gái nhà họ là bạn học, ở trường hợp , còn đ.á.n.h . Mẹ chúng khẳng định là bảo vệ , hai nhà cũng còn nhiều nữa.”
Thịnh An Ninh : “Vậy thì cần để ý trong lòng, cô như , khẳng định là vì con gái cô gả khá , khoe khoang một chút mặt cô.”
Chu Triều Dương lạnh: “Khoe khoang cái rắm, Ngưu Hiểu Hà chẳng gả cho một công nhân , giờ đại khái là Chủ nhiệm phân xưởng, gì mà khoe, cô mà dám mặt , sẽ hỏi xem, con gái cô gả bằng cách nào.”
Thịnh An Ninh nghĩ một chút: “Nói như , con gái cô coi như là hạ giá gả cho ?” Dù con cái trong đại viện, tuy đến môn đăng hộ đối, nhưng gả hoặc cưới về cũng là bình thường, trừ một cá biệt.
Chu Triều Dương trách trách : “Đó là đương nhiên, cứ như , nguyện ý cưới là tệ , suýt nữa gả đấy.”
Nói xong vội vàng lắc đầu: “Thôi thôi, đề cập tới bọn họ nữa, xui xẻo quá. Hôm nay bố đưa ăn quẩy và dầu , đầu dẫn các cô , nhà đó là một nhà thích nhất hồi nhỏ, hương vị một chút cũng đổi, bơ lạt trong dầu , quả thực quá thơm.”
Nói đến chuyện ăn uống, Mộ Tiểu Vãn liền nhiều chuyện để , hai vui vẻ trò chuyện.
Thịnh An Ninh vẫn luôn suy nghĩ, Chu Hồng Vân buổi tối trở về, gặp chuyện gì ? Chẳng lẽ thật sự là các con trai giữ ở một đêm?
Ngày hôm , Chu Hồng Vân vẫn trở về, Thịnh An Ninh liền thương lượng với Chu Nam Quang: “Nếu buổi tối cô vẫn trở về, chúng cần qua đó ?”
Chu Nam Quang cũng sợ Chu Hồng Vân hòa hảo với con cái trong nhà, ở hai ngày, bọn họ qua đó giống như đang giục trở về. Sau khi suy nghĩ một phen: “Vẫn là sáng mai qua đó xem.”
Thịnh An Ninh gật đầu: “Ừm, nếu bọn nhỏ sai, cũng nhận với cô, thì cứ để cô ở nhà thêm vài ngày, cô nguyện ý trở về thì trở về, nguyện ý cũng .”
Mặc dù trong lòng tin hai đứa con trai bạch nhãn lang của Chu Hồng Vân thể hối cải, nhưng già , ai cũng về nhà, nếu thể hối cải tự nhiên là hơn. Để Chu Hồng Vân cũng an tâm hưởng thụ hai ngày phúc.
Thịnh An Ninh buổi sáng tiết học, bởi vì Chu Triều Dương ở đây, liền trực tiếp lười học.
Hai cùng đưa bọn nhỏ, cùng chầm chậm về nhà, Chu Triều Dương việc gì cùng Thịnh An Ninh về việc căn cứ bên như thế nào: “Ngoại trừ lớn bằng Kinh Thị, xe cộ nhiều bằng Kinh Thị, xe điện, cũng nhiều thương trường lớn như Kinh Thị. Những cái khác thật sự tiện lợi, khí hậu cảm thấy cũng giống Kinh Thị.”
Thịnh An Ninh liền mong đợi: “Bây giờ chỉ nghĩ đến việc nhanh ch.óng nghiệp, đó dẫn bọn nhỏ tìm cả cô.”
Chu Triều Dương trách trách : “Vậy cô , đại ca khẳng định vui c.h.ế.t, bây giờ Thiên Thiên một , lạnh như băng căng mặt , bình thường đều dám chào hỏi .”
Thịnh An Ninh thẳng tuột, Chu Thời Huân nào lạnh như băng, cái tính cách lãnh khốc bá đạo , chỉ là giỏi ăn , cũng thích kết giao với khác.
Chu Triều Dương liền hướng tới: “Nếu chị và Chu Chu bọn họ , sẽ chỗ để chơi. Sau nếu chị và cả xem phim, thể trông bọn trẻ. Tương lai bọn chúng lớn lên cần tiền, thể cho bọn chúng tiền, yêu cầu duy nhất chính là, nuôi dưỡng , cái cô cô nhỏ , lúc về già.”
“Dù cũng con cái.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-963-an-hiep-nguoi-qua-dang.html.]
Thịnh An Ninh nghẹn một chút, chút đau lòng liếc Chu Triều Dương, vài lời suýt chút nữa bật khỏi miệng, nhưng cô vẫn cố gắng đè nén xuống: “Nói chuyện thể quá võ đoán, tương lai dài như , ai sẽ xảy chuyện gì chứ.”
Chu Triều Dương kinh ngạc Thịnh An Ninh: “Chị dâu, chị sẽ nghĩ rằng còn thể lập gia đình chứ? Đó là khả năng! Nếu ý định lập gia đình, bỏ lỡ Tống Tu Ngôn .”
Nói xong, cô đảo mắt một cái: “Gần đây một câu , trừ Vũ Sơn thì còn là mây nữa!”
Thịnh An Ninh sợ nhiều sẽ lộ tẩy, dứt khoát một câu cũng .
Hai đường còn thương lượng, về đến nhà nghỉ ngơi một chút, dạo phố.
Không ngờ, trong nhà khách mời mà đến.
Ngưu Hiểu Hà và cô , Chu Hồng Anh.
Thịnh An Ninh thường xuyên thấy hai trong đại viện, chỉ là đặc biệt chuyện. Lúc cô khá kinh ngạc vì chuyện họ hôm qua, hôm nay tới .
Cô giúp việc ở một bên đầy vẻ ngượng nghịu, chiếc bàn nhỏ trong sân đặt hai ly pha sẵn.
Cô chỉ là một bảo mẫu, cũng tiện đuổi khách nhân đến nhà chủ.
Ngưu Hiểu Hà thấy Chu Triều Dương, liền tươi dậy: “Triều Dương, về ? Hôm qua với là về, sáng sớm hôm nay xin nghỉ để qua thăm đấy. Lâu gặp, thật đúng là đổi chút nào.”
Chu Triều Dương nheo mắt , : “Cậu thì đổi ít, trông vẻ già đấy.”
Nụ mặt Ngưu Hiểu Hà cứng ngắc một chút: “Lần về ở mấy ngày? Hiện tại đang việc ở Phụ Liên, nếu chuyện gì, thể tìm , chúng là bạn học, còn cùng lớn lên từ nhỏ, nhất định sẽ giúp .”
Chu Triều Dương khách khí: “E rằng cần, xin thể để xem náo nhiệt .”
Chu Hồng Anh thấy Chu Triều Dương nể mặt chút nào, ngữ khí cũng chút : “Triều Dương, tính tình cháu bây giờ chút nào , càng lớn càng bằng hồi bé thế? Hồi bé đáng yêu bao, mỗi thấy dì đều tủm tỉm gọi thím.”
Thịnh An Ninh cảm thấy hai con bệnh, việc gì đến nhà tìm tự nhiên ?
Chu Triều Dương căn bản cũng chiều chuộng bọn họ: “Không còn cách nào khác, tính tình là tùy .”
Ngưu Hiểu Hà chạm cánh tay , bảo bà đừng nữa, đó Chu Triều Dương: “Triều Dương, xem vẫn giống như hồi bé, thuộc loại nhím xù lông. Mẹ đây là vẫn còn một , nên giới thiệu cho một đối tượng . Năm nay ba mươi bảy tuổi, vợ mới mất hai năm , để hai đứa con, qua đó là thể sẵn . cho , điều kiện của bây giờ, cũng chỉ thể tìm như thế thôi...”
Lời còn xong, Chu Triều Dương cầm lấy một ly bàn hất thẳng Ngưu Hiểu Hà: “Cút!”
Thịnh An Ninh còn kịp phản ứng, thấy cửa lớn đùng một tiếng vang lên...
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
--------------------