Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 955: Cô chỉ là đã động vào người không nên động

Cập nhật lúc: 2025-12-27 17:05:20
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tôn Tuyết Mai vẫn còn sợ hãi: “Từ đến nay từng ai chuyện với chúng , cũng bọn họ gì. Mấy đàn ông đó trông hung dữ lắm, và Chân Chân ngủ cũng dám ngủ cùng , hai đứa cứ phiên canh gác. Trong cái phòng cũng cửa sổ, suốt ngày chúng sống mà chẳng là ban đêm ban ngày.”

 

Tâm lý của hai họ sự khủng hoảng chiếm cứ: “An Ninh, chúng sắp phát điên , rốt cuộc bọn họ gì chứ?”

 

Tiết Chân Chân nức nở khe khẽ, mấy ngày nay cô thực sự dọa sợ .

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

 

Không ai với họ gì, mỗi bữa cơm chỉ mở cửa ném bên trong, ăn uống thì cũng tệ, lúc là bánh bao nhân thịt, lúc là thịt hầm.

 

ăn càng ngon, họ càng sợ hãi, trong thức ăn độc .

 

Ban đầu, họ dám động những thức ăn , ôm quyết tâm thà c.h.ế.t đói cũng ăn. , họ thực sự quá đói, thức ăn ngay mắt.

 

Dưới sự cám dỗ của thức ăn, họ việc c.h.ế.t đói, vẫn nhịn mà ăn.

 

Trải qua một ngày trong sự khủng hoảng, cũng phản ứng gì, lúc mới coi như yên tâm.

 

Tôn Tuyết Mai lau nước mắt kể với Thịnh An Ninh về những chuyện xảy mấy ngày nay, bởi vì , nên càng khủng hoảng: “An Ninh, rốt cuộc bọn họ gì? Ban đầu chúng còn tưởng Lưu Siêu là bọn buôn , bán chúng , nhưng bây giờ, cảm giác giống.”

 

Tiết Chân Chân đột nhiên lau nước mắt ngẩng đầu lên: “Hôm đó hình như thấy bọn họ đang gì đó về thí nghiệm, về tế bào. lầm , bọn họ lấy chúng thí nghiệm gì đó ?”

 

Thịnh An Ninh nhíu mày , mà đưa tay ôm lấy Tiết Chân Chân bốc mùi chua: “Sẽ , chúng cùng nghĩ cách trốn thoát.”

 

Tôn Tuyết Mai tò mò Thịnh An Ninh : “Cô cũng Lưu Siêu lừa ? Cái đồ súc sinh , trông như chút việc nào.”

 

Nói xong chút c.ắ.n răng nghiến lợi.

 

Thịnh An Ninh đưa tay ôm cô một cái: “Không , cố ý để dẫn tìm các cô. Các cô thấy, chúng đều lo lắng hỏng . Cũng may bây giờ các cô đều cả.”

 

Tôn Tuyết Mai chút cảm động Thịnh An Ninh: “Cô xem cô ngốc thế, còn cố ý đến đây.” Nói xong ô ô lên: “Đều trách , là liên lụy cô .”

 

Thịnh An Ninh vỗ vỗ lưng cô : “Được , đừng , bây giờ chúng phát hiện vấn đề thì giải quyết vấn đề, đừng nữa nha.”

 

Tôn Tuyết Mai và Tiết Chân Chân bình tĩnh cảm xúc một chút, kể chi tiết với Thịnh An Ninh về quá trình mất tích khi cùng Lưu Siêu tìm Lam Tuyết hôm đó.

 

Lam Tuyết cho họ nhà, họ là đến thuyết phục, ban đầu khá cao hứng, cuối cùng thấy Tôn Tuyết Mai lấy chiếc khăn lụa xa xỉ, là quà Lưu Siêu mua tặng để xin .

 

Sắc mặt Lam Tuyết lúc mới coi , còn rót cho họ uống.

 

Hai suốt buổi chiều uống nước mấy, lúc đang cảm thấy cổ họng khô khốc, căn bản suy nghĩ nhiều, nhận lấy chén nước một uống cạn.

 

Chính là chén nước hỏng chuyện, uống xong nước hai liền mất tri giác, lúc tỉnh thì ở chỗ .

 

Tôn Tuyết Mai càng càng hối hận: “Lúc đó tại cảnh giác chứ? căn bản nghĩ tới nước sẽ vấn đề, nhưng đó cô nhắc nhở , ở nơi xa lạ, nước lạ đưa đừng uống.”

 

Thịnh An Ninh , bây giờ gì cũng muộn , trải qua những chuyện , cũng coi như là cho Tôn Tuyết Mai một bài học nhớ đời.

 

...

 

Trong căn phòng đối diện đang bật đèn, Giản Thương ở vị trí chủ tọa, chân bắt chéo, ánh mắt lạnh như băng Lưu Siêu đang giữa phòng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-955-co-chi-la-da-dong-vao-nguoi-khong-nen-dong.html.]

 

Lưu Siêu dám thẳng ánh mắt đối phương, rõ ràng sở hữu một gương mặt mỹ như thần, nhưng ánh mắt lạnh như băng giống như rắn độc. Khi gì mà khác, thể cảm nhận ánh mắt của , giống như hai thanh kiếm lạnh buốt đang lướt qua .

 

cho sự khủng hoảng của tăng lên, chuyện cũng chút lắp bắp: "Anh Thương, ... cố ý chậm trễ , cô bạn học thật sự đối phó, tốn nhiều sức mới đưa tới . Cô là thiên tài của trường chúng đấy, đừng thấy còn nghiệp, thể độc lập thành phẫu thuật mở hộp sọ phức tạp, ngay cả một bác sĩ lớn tuổi cũng tự than bằng."

 

Vừa lấy lòng bước tới một bước: "Anh Thương, nữ nhân chắc chắn giá trị nghiên cứu, nghiên cứu gien gì đó ? thấy cô thích hợp!"

 

Lời còn hết, thấy Giản Thương đột nhiên buông chân xuống, chậm rãi lên, từng bước một chậm rãi về phía Lưu Siêu.

 

Mỗi một bước, đều như là d.a.o nhọn, đ.â.m trong lòng Lưu Siêu.

 

Sợ đến mức chân run như sàng sảy, chuyện trong miệng cũng còn lưu loát: "Anh Thương... rốt cuộc các tìm cái dạng gì? Chỗ ... hẳn là thể , mấy đều thông minh, là học sinh mũi nhọn."

 

Giản Thương đợi xong, một tay vươn bóp c.h.ặ.t cổ Lưu Siêu, chỉ dùng ba phần lực, khiến mặt Lưu Siêu đỏ bừng, hô hấp khó khăn, nhưng vẫn cố gắng biện giải cho : "... đều là... thành nhiệm vụ theo yêu cầu."

 

Hô hấp càng ngày càng mỏng manh, Lưu Siêu cảm nhận sự nghẹt thở, phổi cũng đau như nổ tung, Giản Thương thật sự dám động thủ bóp c.h.ế.t .

 

Hắn dùng sức đạp chân, vung vẩy cánh tay: "Cứu mạng..."

 

Ngay lúc Lưu Siêu cảm thấy chắc chắn sẽ c.h.ế.t định , Giản Thương buông tay, hất ngoài.

 

Lưu Siêu mặt đất, cơ thể cuộn tròn thành một nắm, ôm cổ sức hô hấp, nhịn ho khan.

 

Đứng ở cửa còn hai đàn ông, từ đầu đến cuối đều cúi thấp đầu, dám ngăn cản Giản Thương.

 

Lưu Siêu chậm một chút, mới cảm thấy sống , giãy giụa dậy, ngẩng đầu Giản Thương cầu xin tha thứ: "Anh Thương, sai , sai ."

 

Giản Thương gì, trực tiếp một cước đá qua, đá mạnh n.g.ự.c Lưu Siêu, nhân đà một chân giẫm lên n.g.ự.c Lưu Siêu, còn dùng sức nghiền ép giẫm một cái.

 

Lưu Siêu liền cảm thấy trái tim nổ tung, giây tiếp theo sẽ c.h.ế.t, nhưng vẫn rõ, rốt cuộc chọc giận vị tổ tông .

 

Phía dẫn Tôn Tuyết Mai và Tiết Chân Chân tới, cũng thấy gì.

 

Lần tìm Thịnh An Ninh lợi hại hơn, còn là sinh viên y khoa, phù hợp điều kiện, Giản Thương tại tức giận?

 

Lưu Siêu dám động, cũng dám biện giải, trong đầu suy nghĩ cực nhanh, rốt cuộc là xảy vấn đề ở khâu nào, khiến Giản Thương tức giận như .

 

Chẳng lẽ là bởi vì lúc Giản Thương đón bọn họ, Thịnh An Ninh gây rối? Chê việc đủ lưu loát?

 

Giống như cũng chỉ những điều .

 

Nghĩ đến đây, vội vàng nhịn đau giải thích: "Anh Thương, cho thêm một cơ hội nữa, chắc chắn sẽ như , nhất định sẽ sự tình thật . Còn nữa, công an ở điều tra , chúng nhanh ch.óng nghĩ cách thả các cô trở về, nếu sớm muộn gì cũng sẽ điều tra nơi ."

 

Hắn cảm thấy đây là nhân tiện nhắc nhở Giản Thương, là công.

 

Kết quả Giản Thương giống như thấy lời , từ móc một cây chủy thủ, chậm rãi xổm xuống, chủy thủ dán mặt Lưu Siêu, giọng trầm thấp mở miệng: "Bác bì từ chỗ nào bắt đầu, mới sẽ đau?"

 

--------------------

 

 

Loading...