Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 950: TÌM ĐƯỢC NHÂN CHỨNG
Cập nhật lúc: 2025-12-27 17:05:15
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VsSUlWv3u
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lưu Siêu Thịnh An Ninh bưng hộp cơm rời , vốn định đuổi theo, nhưng cuối cùng sợ mục đích quá rõ ràng sẽ phát hiện, sờ sờ mũi, giả vờ tìm bạn học bên cạnh đổi phiếu cơm.
Thịnh An Ninh đoán Lưu Siêu tìm chắc chắn là cố ý tiếp cận, còn về mục đích, hiện tại vẫn đoán .
đ.á.n.h cơm xong, tìm đến chỗ hẹn với Mộ Tiểu Vãn, là đình nghỉ mát trong vườn hoa phía tây trường học, chờ cô .
Mộ Tiểu Vãn kén ăn, hôm nay ăn Lỗ Trử Trần Ký và bánh bao chiên nước, tan học cô với Thịnh An Ninh một tiếng bỏ chạy mua Lỗ Trử.
Thịnh An Ninh chờ nửa giờ, Mộ Tiểu Vãn ôm một hộp cơm cỡ lớn đặc biệt, chạy chậm một mạch trở về: "Ai nha, vẫn là muộn , bánh bao chiên nước bán hết, chỉ còn Lỗ Trử thôi. mua một phần lớn, bỏ thêm hai cái bánh nướng, đủ cho chúng hai ăn một ."
Thịnh An Ninh chỉ chỉ hộp cơm bàn đá: "Hôm nay căng tin cà tím kho tương, cũng đ.á.n.h một phần, còn hai cái màn thầu."
Mộ Tiểu Vãn thích cà tím kho tương, trong các món ăn của trường, thứ duy nhất ăn ngán chính là cà tím kho tương. Cô vui vẻ thôi: "Được , những thứ đều thể ăn xong."
Hai đình nghỉ mát chậm rì rì ăn cơm trưa. Mộ Tiểu Vãn những bạn học thỉnh thoảng ngang qua, còn ăn màn thầu sách, nhịn cảm thán: " thật sự khâm phục tinh thần ham học của bọn họ. Nếu mà chăm học như thế, thành tích nhất định là đầu."
Thịnh An Ninh Trách trách: "Cậu đây là thiên phú , khác còn hâm mộ đấy. Bình thường sách, thành tích vẫn như , xem tức c.h.ế.t chứ."
Vừa , hai nhắc đến chuyện Lưu Siêu cố ý bắt chuyện ở căng tin.
Mộ Tiểu Vãn cũng kỳ quái: "Hắn gì? Sẽ thật sự buôn bán phụ nữ chứ? Vậy là chút trắng trợn quá ? Hôm qua Tôn Tuyết Mai và Tiết Chân Chân mới mất tích, tiếp tục hành động?"
Thịnh An Ninh cũng chút nghĩ : "Nếu là như , nên chỉ nhằm nữ sinh viên y khoa của chúng để hại chứ? Mục tiêu như lớn bao nhiêu. Hơn nữa, theo lý mà gia cảnh của Lưu Siêu tệ, buôn bán phụ nữ thì bao nhiêu tiền?"
Phải là bọn mượn phận để đùa giỡn phụ nữ, thì khả năng hơn.
Mộ Tiểu Vãn cũng rõ ràng lắm: "Một hồi sẽ tìm hỏi thăm, xem thử học viện khác nữ sinh viên nào mất tích ?"
Thịnh An Ninh lắc đầu: "Không cần, trường học sắp thông báo . Sinh viên xin phép mà ba ngày đến, đây là vấn đề lớn. Giáo viên chủ nhiệm bắt đầu hỏi Tôn Tuyết Mai và Tiết Chân Chân , dự đoán báo công an."
Cho dù các cô báo công an, cũng thể ngăn cản nữa.
Giống như Thịnh An Ninh dự đoán, giáo viên chủ nhiệm báo cáo lên trường học, Tôn Tuyết Mai và Tiết Chân Chân vắng mặt vô cớ hai ngày, vẫn khiến trường học coi trọng.
Cuối cùng mở cuộc họp quyết định báo công an.
Hai nữ bạn học mất tích, đây cũng là tin tức lớn trong trường, các loại tin đồn cũng từ bốn phương tám hướng toát .
Có là hai chắc chắn đêm hại, nên tìm ở cánh đồng xa hơn, và trong rừng cây rậm rậm rạp tìm kiếm.
Lại , thể là khỏi Kinh thị, lừa .
Bất kể là cách nào cũng khá lý.
Sau khi báo công an, hai tên công an đến, đến phòng học tìm hiểu tình hình của Tôn Tuyết Mai và Tiết Chân Chân, khi mất tích gì bất thường , và gần gũi với nào hơn.
Có bạn học thấy Tôn Tuyết Mai gần đây thiết với Lưu Siêu khoa Lịch sử: "Một hôm khi Tôn Tuyết Mai mất tích, còn thấy cô cùng Lưu Siêu và mấy nam bạn học căng tin Hai ăn cơm."
Công an ghi chép nghiêm túc, cũng căng tin Hai điều tra.
Chỉ là kết quả điều tra cuối cùng, Tôn Tuyết Mai và Lưu Siêu tuy tiếp xúc một hôm khi mất tích, nhưng việc mất tích bất kỳ quan hệ nào với Lưu Siêu, hai gặp .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-950-tim-duoc-nhan-chung.html.]
Còn bạn học cung cấp manh mối, rằng ở cửa Thương trường Nhân dân, thấy Lưu Siêu và Tôn Tuyết Mai, Tiết Chân Chân cùng một chỗ, chính là ngày Tôn Tuyết Mai mất tích.
Theo lý mà manh mối trọng yếu, vì cuối cùng giải quyết gì.
Trong học viện đồn ầm lên.
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Mộ Tiểu Vãn liền cảm thấy thần kỳ: “Quả nhiên để đoán đúng , công an bên chắc chắn đang bao che Lưu Siêu, bọn chắc chắn thương trường điều tra.”
Thịnh An Ninh thở dài một cái: “Lưu Siêu chắc chắn dùng quan hệ gia đình, chỉ sợ nhà cũng .”
Mộ Tiểu Vãn gấp đến độ gãi đầu: “Vậy bây giờ? Tổng thể cứ mặc kệ , Loan Thành bọn cũng bất tiện quản bên .”
Trừ việc điều tra riêng, dường như biện pháp hơn.
Thịnh An Ninh nghĩ nghĩ: “ ảnh của Tôn Tuyết Mai và Tiết Chân Chân, chúng cầm thương trường hỏi thăm, chắc chắn từng gặp, vì xuất hiện ở cửa thương trường, nhất định gặp qua.”
Mộ Tiểu Vãn tán đồng: “Buổi chiều tan học .”
Sau khi tan học, Thịnh An Ninh lấy ảnh của Tôn Tuyết Mai và Tiết Chân Chân, cùng Mộ Tiểu Vãn thẳng tiến thương trường.
Ở lầu một hỏi một vòng, ai gặp qua Tôn Tuyết Mai và Tiết Chân Chân.
Thịnh An Ninh và Mộ Tiểu Vãn từ bỏ ý định, cầm ảnh lầu hai hỏi, hỏi đến quầy bán khăn lụa, vặn gặp chính là bán hàng hôm đó.
Cô bán hàng phê bình, hai ngày thái độ đoan chính nhiều, hơn nữa Mộ Tiểu Vãn và Thịnh An Ninh tướng mạo khí chất đều , cô càng dám đãi mạn, đợi Thịnh An Ninh cầm ảnh tới tìm cô xác nhận, cô cũng nhiệt tình, ghé qua , khi kỹ lưỡng, sắc mặt biến đổi, ánh mắt chút cổ quái Thịnh An Ninh và Mộ Tiểu Vãn: “Các cô là nhà gì của bọn họ? Tìm bọn họ gì?”
Hai cô gái , cô ấn tượng quá sâu , chỉ là hiện tại hoài nghi, Mộ Tiểu Vãn và Thịnh An Ninh là tới tìm phiền toái, chẳng lẽ còn giúp hai cô gái nhà quê trút giận?
Thịnh An Ninh cảm thấy cơ hội, vội vàng tự giới thiệu: “Chúng là sinh viên Kinh Đại, hai là bạn học của , mấy ngày nay về trường, thấy ngày cuối cùng bọn họ thấy, tới qua Nhân Dân thương trường.”
Cô bán hàng kinh ngạc thôi: “Các cô đều là sinh viên Kinh Đại, đại học sinh?”
Theo đó lầm bầm một câu nhỏ giọng: “Hôm đó cũng nha.”
Mộ Tiểu Vãn tai thính, thấy một câu , vội vàng truy hỏi: “Chị, chị gặp qua hai cô gái ? Bọn họ là tự tới, là bên cạnh khác?”
Cô bán hàng cũng giấu: “Còn một tiểu t.ử, cùng bọn họ cùng tới, mua một cái khăn lụa, là tặng cho đối tượng gì đó, cụ thể cũng rõ.”
Lúc chỉ lo cãi , cũng chú ý ba cụ thể cái gì.
Thịnh An Ninh và Mộ Tiểu Vãn mắt đều sáng: “Tiểu t.ử trông thế nào? Cô còn nhớ rõ ?”
Cô bán hàng đương nhiên nhớ rõ, chính là tiểu t.ử thuận theo, cơ hội cô năm nay bình chọn lao động kiểu mẫu chạy mất, hiện tại ngẫm vẫn là một bụng oán khí: “Khoảng một thước bảy mươi lăm, mặt trắng, lông mày rậm mắt to, khóe miệng còn một nốt ruồi.”
Đặc trưng rõ ràng, Thịnh An Ninh và Mộ Tiểu Vãn liếc mắt một cái, là Lưu Siêu sai.
Thịnh An Ninh vội vàng lời cảm ơn: “Chị, cảm ơn chị nha, chị thấy bọn họ ? Hoặc là qua cái khác ?”
--------------------