Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 936: ĐỔI CÁCH BẢO VỆ CON
Cập nhật lúc: 2025-12-27 17:04:14
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
còn đặc biệt quan sát biểu cảm của Bùi Nhu, vẫn luôn gì đổi, hơn nữa ánh mắt và động tác của con bé đều đơn thuần, chính là đang bảo vệ Thịnh Thừa An, chỉ là ngờ như càng đả kích Thịnh Thừa An hơn.
nhịn ha ha rộ lên: “Đơn giản như , mất mặt mất mặt.”
Thịnh Thừa An kéo cổ tay Bùi Nhu, lặp lặp nghiên cứu một chút tay con bé, ngẩng đầu con bé: “Con ? Ai dạy con?”
Đương nhiên nhận câu trả lời của Bùi Nhu, đôi mắt to nước long lanh m.ô.n.g lung Thịnh Thừa An.
...
Đi dạo một vòng, An An thu hoạch đầy đủ, thật nhiều đồ chơi, còn mua cho con bé và Bùi Nhu mỗi một cái kẹo đường, nắm c.h.ặ.t kẹo đường vui vẻ nhảy nhót ở phía .
Bởi vì là mùng Một tháng Sáu, lúc trong vườn bách thú nhiều, sát phía An An và Mặc Mặc, sợ hai đứa nhỏ cẩn thận đụng ngã, bên Thịnh Thừa An cũng sát theo Bùi Nhu.
Vốn là tập hợp ở núi Sư Hổ, nhưng khi đến gần núi Sư Hổ, đông nghìn nghịt, căn bản thấy Mộ Tiểu Vãn và Lâm Uyển Âm bọn họ, chỉ thể xem hổ thêm một hồi chờ.
An An nhỏ, xem hổ, liền ôm con bé xem, vì an cũng dám ghé sát quá bên cạnh.
Đang xem vui vẻ thì phía ai mạnh mẽ đẩy một phen, chỗ vốn chút gập ghềnh, đẩy như , trực tiếp mất thăng bằng, bổ nhào về phía .
An An trong lòng cứ như sắp bay ngoài, theo tiềm thức ôm c.h.ặ.t lấy An An, cho dù thương cũng thể để An An rơi miệng hổ ở phía .
cơn đau như tưởng tượng, từ lúc nào Bùi Nhu chắn ở mặt , khuôn mặt nhỏ nhắn căng thẳng mang theo sát khí.
Thịnh Thừa An ôm Mặc Mặc vẫn là chậm một bước, chỉ là Bùi Nhu chắn ở phía , hai tay đỡ cánh tay , cho ngã xuống, khuôn mặt nhỏ nhắn căng thẳng, trong mắt lạnh lẽo mang theo một cổ sát khí.
Đây là vẻ ngây thơ đáng yêu thuộc về Bùi Nhu, mà là sự lạnh lẽo sắc bén thuộc về Chu Châu khi tức giận!
Thịnh Thừa An liền cảm thấy cổ họng thắt , run rẩy hô lên: “Chu Châu.”
Gần như là trong nháy mắt, liền cảm giác vai Bùi Nhu buông lỏng rũ xuống, sát khí mặt biến mất, con bé một khuôn mặt mờ mịt , hình như là tại đột nhiên ở chỗ .
cũng nhảy dựng, kịp nghĩ đến cái khác, tiên An An thương . Xác định An An thương, con bé vẫn còn mờ mịt xảy chuyện gì, mới thở phào một , lúc mới thấy mặt là Bùi Nhu: “Nhu Nhu? Con thương ?”
Bùi Nhu vẫn rõ, chớp chớp mắt, đầu Thịnh Thừa An.
lúc mới chú ý tới Thịnh Thừa An lúc , quá nhiều cũng chú ý là ai đẩy, cũng cách nào chuyện nhiều, vội vàng một tay ôm An An, một tay kéo Bùi Nhu, gọi Thịnh Thừa An cùng lui khỏi đám .
Tìm một chỗ đất trống ít dừng , đặt An An xuống hoạt động một chút cánh tay, mới hỏi Thịnh Thừa An: “Anh ?”
Thịnh Thừa An vẫn chằm chằm Bùi Nhu, tìm một chút đổi mặt con bé, kết quả thất vọng.
thấy Thịnh Thừa An còn đang ngẩn , đưa tay đẩy đẩy cánh tay : “Rốt cuộc ?”
Thịnh Thừa An ôm Mặc Mặc hồn, sờ sờ đầu Bùi Nhu: “Bùi Nhu hôm nay dũng cảm, còn cứu chị và An An, một hồi các con mời Nhu Nhu ăn kẹo đấy.”
Bùi Nhu thấy kẹo, đôi mắt cong cong , vẻ mặt mong đợi thỏa mãn.
lúc cũng hỏi gì, chờ về nhà .
Ở bên cạnh chờ một hồi, Lâm Uyển Âm và Mộ Tiểu Vãn dẫn theo Chu Chu và Đa Đa tới, hai đứa nhỏ trong tay đều cầm chong ch.óng, thấy Mặc Mặc và An An, vui vẻ chạy tới khoe.
An An cũng vội vàng cầm kẹo hồ lô và đồ chơi của khoe với trai và út.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-936-doi-cach-bao-ve-con.html.]
Lâm Uyển Âm lúc mồ hôi nhễ nhại: “Ngày Quốc tế Thiếu nhi nhiều như chứ? Chúng thật vất vả lắm mới một đường tới đây.”
Cảm giác như tất cả ở Kinh Thị đều dẫn theo bọn nhỏ đến vườn bách thú, mà bây giờ vườn bách thú cũng xe tham quan, bộ. Đi một vòng xong, cảm thấy chân sắp gầy .
Mộ Tiểu Vãn lúc cũng chút rũ xuống, ngờ hai tiểu nam hài tinh lực đến thế, suốt một đường gần như chạy ngừng. Bảo là xem sói, kết quả hai mắt, chạy xem khỉ. Vừa đến núi Khỉ, Lâm Uyển Âm tìm một chụp ảnh đến chụp cho bọn nhỏ.
Kết quả còn kịp đàm phán giá cả với sư phụ chụp ảnh, hai nhóc con tay trong tay chạy về phía ngựa vằn, Mộ Tiểu Vãn vội vàng đuổi theo lên.
May mắn cô thể lực đủ , nếu sẽ đuổi kịp hai đứa nhỏ .
Vốn còn công viên giải trí bên cạnh, thấy Lâm Uyển Âm và Mộ Tiểu Vãn mệt đến mức , chỉ thể về nhà , đợi đầu .
Bọn nhỏ vốn tinh lực, khi về nhà, đều mất hết tinh thần, nhao nhao tìm ôm.
Thịnh An Ninh ôm An An, Mộ Tiểu Vãn ôm Chu Chu, Thịnh Thừa An ôm Đa Đa, chỉ Mặc Mặc nắm tay bà ngoại an tĩnh về phía .
Bùi Nhu thì an tĩnh theo bên cạnh Thịnh Thừa An.
Chưa khỏi cửa lớn vườn bách thú, ba đứa nhỏ đang ôm gục vai lớn ngủ .
Lâm Uyển Âm thương Mặc Mặc vẫn luôn bộ: “Mặc Mặc, bà ngoại ôm cháu, ? Cháu cũng gục vai bà ngoại ngủ một hồi .”
Mặc Mặc lắc cái đầu nhỏ: “Không cần, Mặc Mặc tự .”
Bùi Nhu Mặc Mặc, Lâm Uyển Âm, đột nhiên xoay đưa tay ôm Chu Chu trong lòng Thịnh Thừa An.
Thịnh Thừa An hiểu ý của Bùi Nhu, là sợ mệt mỏi: “Không , mệt, khỏe lắm, chúng mau về nhà thôi.”
Bên gần chỗ Lâm Uyển Âm ở, Thịnh An Ninh quyết định qua đó nghỉ ngơi một chút, đợi ăn cơm tối xong về nhà.
Tới nhà, ba đứa nhỏ cũng tỉnh, đặt giường vẫn đang vù vù ngủ, là thật sự quá mệt mỏi. Mặc Mặc cũng bò lên giường gục xuống ngủ ngay lập tức.
Thịnh An Ninh đắp chăn cho bọn nhỏ xong ngoài, Thịnh Thừa An đang gốc cây ở góc sân hút t.h.u.ố.c.
Nhẹ tay nhẹ chân qua: “Bùi Nhu cũng ngủ ?”
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Thịnh Thừa An b.úng tàn t.h.u.ố.c lá trong tay, xoay gật đầu: “Tiểu Vãn dẫn cô ngủ .”
Thịnh An Ninh sẽ chờ mở lời.
Thịnh Thừa An trầm mặc một hồi lâu, cuối cùng vẫn nhịn : “Anh thể xác định nhất kiện sự tình, Chu Châu sẽ ngụ ở trong thể của Bùi Nhu, chỉ là cô bằng lòng gặp .”
Cái đề , Thịnh An Ninh sẽ , cô thể giống như cô , xuyên qua đến trong thể khác, nhưng hiểu một thể ngụ ở nơi hai linh hồn là chuyện gì.
Cô cũng từng gặp qua.
Thịnh Thừa An khổ một tiếng: “Mỗi gặp nguy hiểm, luôn cảm thấy thấy bóng dáng của Chu Châu, bây giờ xem , đây cũng ảo giác, cô thật sự xuất hiện, đang dùng một loại hình thức khác bảo vệ , nhưng mong gặp .”
Nếu như là điều nghĩ, tất cả nghi điểm đều thể tìm manh mối, cũng thể giải thích .
--------------------