Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 931: Tiểu bằng hữu tố cáo
Cập nhật lúc: 2025-12-27 17:04:10
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VsSUlWv3u
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hình ảnh thoáng qua trong đầu Thịnh An Ninh là đoạn Nguyên Chủ và Chu Thời Huân đầu tiên xem mắt, chỉ lướt qua một cái.
kỳ lạ, đột nhiên nhớ tới những chuyện , hơn nữa lâu nhớ chuyện của Nguyên Chủ. Linh hồn và thể dung hợp thành một thể, trong ký ức cũng là ký ức của .
Mộ Tiểu Vãn thấy Thịnh An Ninh đang ngẩn , đẩy cô : “Này, cô đang suy nghĩ gì thế? Đi thôi, đến cửa hàng của xem một chút, đó chúng ăn đồ ăn ngon. nhớ bên một con hẻm là đồ ăn ngon, chúng ăn một ít mua một ít mang về cho Cô và An An bọn nhỏ ăn.”
Thịnh An Ninh hồn, vỗ vỗ đầu, thật là khó hiểu, chẳng lẽ là bởi vì tiềm thức cũng để ý chuyện Chu Thời Huân và Nguyên Chủ xem mắt ?
Đưa tay khoác cánh tay Mộ Tiểu Vãn: “Đi thôi, hôm nay thời gian còn sớm, còn thể đón An An bọn nhỏ.”
Hai đến cửa hàng một vòng, Đinh Lỗi ở cửa hàng, thấy Mộ Tiểu Vãn chút kích động: “Chị Tiểu Vãn, chị khỏe hãy đến , cửa hàng trông coi chị cứ yên tâm, nhất định vấn đề gì.”
Mộ Tiểu Vãn vui vẻ, qua vỗ vỗ vai Đinh Lỗi: “ chỉ qua xem một chút, một hồi sẽ về nhà, nhất định hảo hảo dưỡng bệnh, hơn nữa hôm nay kiểm tra , bác sĩ đều hồi phục lắm.”
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Thịnh An Ninh ở một bên , và Đinh Lỗi quen thuộc, nhưng đại nam hài đối với Mộ Tiểu Vãn tình cảm sâu đậm.
Trước ở phòng phẫu thuật, đến mức quỳ mặt đất, khi đó càng là mỗi ngày đều phòng bệnh thăm Mộ Tiểu Vãn, đưa một chút đồ ăn.
Đinh Lỗi hiển nhiên đồng ý lời Mộ Tiểu Vãn: “Cũng , vẫn là nên dưỡng bệnh. Người thương gân động cốt còn cần một trăm ngày, chị đây đầu còn rách toác, nghỉ ngơi nửa năm. Chị vẫn là hảo hảo nghỉ ngơi.”
Mộ Tiểu Vãn Đinh Lỗi còn tới hai mươi tuổi đang lải nhải, ha ha : “Cậu xem cái dáng vẻ lải nhải của kìa, giống như Anh . Cậu xem mới mấy tuổi chứ, lải nhải như thế, cẩn thận tìm vợ .”
Nói đến tìm vợ, Đinh Lỗi chút thẹn thùng hổ: “Chị Tiểu Vãn, còn tìm vợ .”
Mộ Tiểu Vãn ha ha ha c.h.ế.t: “Còn thẹn thùng nữa, đây chẳng chuyện sớm muộn .”
Trò chuyện xong, Mộ Tiểu Vãn hỏi Đinh Lỗi tình hình gần đây của cửa hàng.
Sau đó cùng Thịnh An Ninh ngoài dạo phố, mua ít đồ ăn, xem thời gian sai biệt lắm, hai về nhà với Chu Nam Quang một tiếng, nhà trẻ đón con.
Qua mùa xuân, ba đứa con giống như cây non cao lên một chút, đặc biệt là Mặc Mặc và Chu Chu, bỗng chốc cao hơn An An nửa cái đầu.
Ba tiểu gia hỏa thấy đến đón, líu ríu kêu như chim non: “Mẹ, .”
Ngay cả Mặc Mặc bình thường thích chuyện, lúc cũng lớn tiếng gọi theo: “Mẹ, .”
Hiệu trưởng Trần dắt ba đứa con tới: “Hôm nay thời gian đến đón con thế?”
Thịnh An Ninh đưa tay sờ sờ cái đầu nhỏ của ba đứa con: “ đến xem, ba tiểu bằng hữu nghịch ngợm phá phách ở nhà trẻ .”
“Không , đều ngoan.”
Lời Hiệu trưởng Trần dứt, phía tiểu bằng hữu chạy tới, xông về phía Thịnh An Ninh tố cáo: “Dì, dì, An An đ.á.n.h Hổ Tử, còn đ.á.n.h Hổ T.ử .”
Vừa nắm nắm tay nhỏ, học theo dáng vẻ An An vung vẩy: “Chính là đ.á.n.h như thế , đ.á.n.h sưng cả mắt Hổ T.ử .”
Thịnh An Ninh ngây một chút, An An bạo lực như ?
Mặc dù Hổ T.ử bá đạo, nhưng đ.á.n.h thương tiểu bằng hữu, chung quy vẫn . Vội vàng hỏi Hiệu trưởng Trần: “Chị dâu, chuyện gì xảy ? An An đ.á.n.h Hổ Tử?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-931-tieu-bang-huu-to-cao.html.]
Hiệu trưởng Trần bất đắc dĩ: “Là mấy ngày , là Hổ T.ử cướp bóng da của tiểu bằng hữu khác, An An coi như là đ.á.n.h bất bình nên đ.á.n.h Hổ Tử. Mẹ Hổ T.ử lúc vui, cuối cùng vì , còn đều là tiểu hài t.ử, đ.á.n.h ầm ĩ khó tránh khỏi. Đã cô , cũng với Bố chồng cô.”
Dù thì chuyện trẻ con trong nhà trẻ đ.á.n.h ầm ĩ là quá đỗi bình thường, hầu như ngày nào cũng những vụ việc như thế xảy .
Thịnh An Ninh đứa nhỏ bây giờ, nghịch ngợm hơn một chút, hơn nữa là đứa nhỏ trong đại viện, nhiều gia trưởng cũng thèm để ý những va chạm nhỏ.
Đặc biệt là đối với con trai, yêu cầu càng khoan dung hơn, cảm giác đ.á.n.h thì đều là mầm mống lính .
Bất quá giống , đứa nhỏ ở nhà trẻ, lạnh nóng , đứa nhỏ cần mấy giờ uống nước, gia trưởng đều sẽ liên tục gửi tin nhắn nhắc nhở.
Còn yêu cầu giáo viên nhà trẻ gửi nhiều video đứa nhỏ ăn cơm, ngủ nghỉ, lên lớp.
Đứa nhỏ thời , phần lớn vẫn là thả rông cho lớn, lúc đưa đến trường, gia trưởng còn sẽ một câu : “Đứa nhỏ lời, giáo viên cứ việc đ.á.n.h.”
Thịnh An Ninh vẫn cảm thấy ngượng ngùng: “Cái vẫn với , đầu An An, thể đ.á.n.h bạn nhỏ .”
Trần Viên Trưởng : “An An đứa nhỏ tính cách , đừng thấy tuổi nhỏ nhất, thích bênh vực kẻ yếu, tính cách nữ hiệp đấy. Rất , .”
An An cảm thấy Viên Trưởng đang khen , ôm chân Thịnh An Ninh nũng: “Mẹ về nhà ? Chúng về nhà .”
Thịnh An Ninh vẫn kỳ lạ thái độ của Hổ Tử, tuy rằng phần lớn đứa nhỏ đều là thả rông, nhưng Hổ T.ử vẫn coi trọng đứa con trai .
Lần còn gây tranh cãi ở cửa nhà trẻ, đó còn tìm Trần Viên Trưởng hòa giải, bây giờ rõ ràng, bởi vì đ.á.n.h Hổ T.ử là An An, cho nên mới truy cứu, rốt cuộc là ý gì?
Chào tạm biệt Trần Viên Trưởng, dẫn ba đứa nhỏ rời .
Trên đường, Thịnh An Ninh còn phân tích hành động bất thường của Hổ T.ử với Mộ Tiểu Vãn.
Mộ Tiểu Vãn nắm tay nhỏ bé của Chu Chu lắc lư: “Mặc kệ cô vì cái gì, cho dù cô tới lý luận, cô cũng chiếm lý lẽ. Nhìn xem cái bộ dáng bà chằn kìa, cô mà còn dám gây chuyện, đây sẽ chiều cô .”
Lần Thịnh An Ninh cố kỵ vì đều là cùng đơn vị với Chu Thời Huân nên phản kích, nhưng thì như thế.
Thịnh An Ninh thấy Mộ Tiểu Vãn , dùng sức lắc tay nhỏ bé của Chu Chu, hai đặc biệt khí thế, liền nhịn : “Cô đúng, bất quá cảm thấy cô là vô sự hiến ân cần, chắc chắn mục đích.”
Mộ Tiểu Vãn thèm để ý: “Mặc kệ cô , dù Anh Chu cũng ở Kinh Thị, chắc chắn sẽ tìm Anh Chu chuyện gì. Càng khả năng tìm ông nội và Bác Chu việc. Bọn chính là tiếng nghiêm khắc.”
Thịnh An Ninh cũng xoắn xuýt, chỉ là đơn thuần tò mò, nghĩ nguyên do, thì mặc kệ.
Bất quá khi về nhà, Thịnh An Ninh vẫn công tác tư tưởng cho An An: “An An, ở nhà trẻ, thể đ.á.n.h bạn nhỏ .”
An An nắm b.í.m tóc nhỏ, vẻ mặt nhỏ bé đầy khó hiểu, còn một chút tủi : “Mẹ, con là hành hiệp trượng nghĩa, con là giúp đỡ khác. Bố thể mà, bố là hùng, An An cũng hùng.”
Thịnh An Ninh An An, nắm tay nhỏ bé của con bé, thở dài một tiếng: “An An lớn lên thể hùng, nhưng bây giờ còn nhỏ, hảo hảo lớn lên .”
“Con bây giờ nhỏ như , còn phân rõ , lúc con động thủ cũng phân rõ nặng nhẹ, con sức lực lớn như , lỡ như đ.á.n.h hỏng bạn nhỏ thì ?”
--------------------