Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 928: RẤT VUI KHI GẶP ĐƯỢC CÔ
Cập nhật lúc: 2025-12-27 17:04:07
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vương Đạt chuyện hài hước, chọc Thịnh An Ninh vẫn luôn , thậm chí chút quên mất bữa cơm là để tiễn Chu Thời Huân, mà chỉ là một bữa cơm nhà bình thường.
Vương Đạt xong, khen Mộ Tiểu Vãn phúc khí: “Trước con bệnh, dì thấy chắc chắn , con là cô gái phúc khí, xem dái tai dày thế nào, còn nhân trung rõ ràng bao, thấy là sống thọ.”
Mộ Tiểu Vãn ha hả cảm ơn: “Dì, dì như , cảm thấy đêm nay thể ăn nhiều thêm mấy cái bánh sủi cảo.”
Vương Đạt một khuôn mặt nghiêm túc: “Thật sự, dì chuyện bao giờ lừa , tuy là thích chuyện, nhưng cũng loại chỉ lựa lời mà , những gì đều là lời thật lòng.”
Trước bữa tối, Chu Loan Thành cũng chuẩn trở về, khi Mộ Tiểu Vãn xuất viện, Chu Loan Thành , chỉ là giờ và tan tầm quy củ hơn nhiều, buổi sáng thể cùng Mộ Tiểu Vãn ăn sáng xong .
Buổi tối, cũng thể trở về cùng một nhà ăn cơm tối.
Đừng Mộ Tiểu Vãn nghi hoặc, Thịnh An Ninh cũng nghi hoặc, chẳng lẽ gần đây vụ án nào cần phá?
Bữa tối, Chu Song Lộc đề nghị uống chút rượu, gọi Chu Nam Quang lấy rượu mà chiến hữu cũ của ông tặng mang tới: “Rót cho Thời Huân và Loan Thành, rót cho An Ninh một chút.”
Thịnh An Ninh vốn uống rượu, đặc biệt là loại rượu trắng đóng chai rời lúc , nồng độ cao mạnh.
Hơn nữa cô cũng tự giác, bác sĩ, bao giờ đụng đến t.h.u.ố.c lá rượu chè, đặc biệt là rượu, sẽ ảnh hưởng đến sự định trong phòng phẫu thuật.
Thế nhưng hôm nay Chu Song Lộc đề nghị, Thịnh An Ninh thể uống một chút, cô còn thể đoán , ông nội nhất định là lời .
Rượu rót xong, ông nội tiên cùng Chu Thời Huân bọn họ uống hai chén rượu, dặn dò Chu Thời Huân đến đơn vị mới việc thật .
“Thời Huân, con tuy là con cháu Chu gia, thế nhưng Chu gia nợ con nhiều lắm, nhưng con là một đứa nhỏ , từ bỏ bản trong cảnh ác liệt, dựa cố gắng của chính đến ngày hôm nay, cũng sẽ càng ngày càng .”
“Thành tích hôm nay của con, ông và bố con giúp con một chút nào, nhưng hưởng thụ vinh dự con mang đến cho chúng . Chúng cảm thấy kiêu ngạo vì con!”
Nói đến chỗ cảm động, giọng ông nội còn chút run rẩy, sự thiếu sót đối với Chu Thời Huân, bọn họ đều giấu ở trong lòng, những gì bỏ lỡ thì bù đắp .
Thế nhưng vui mừng, bây giờ sống , công tác ưu tú.
Chu Song Lộc cảm khái xong, nâng chén rượu An Ninh: “An Ninh, chén rượu , ông nội kính cô. Trong gia đình nhỏ của cô và Thời Huân, cô nhất định trả giá nhiều nhất, ba đứa nhỏ cô cũng nuôi dưỡng . Sau trong nhà, cũng nhờ cô lo lắng nhiều hơn.”
“Ông nội tuổi lớn, nhiều thể sẽ khiến các con phiền lòng, nghề nghiệp của bọn , định là thể chu cả nước và nhà, bọn quốc gia và nhân dân thất vọng, thì nhất định sẽ phụ lòng cô, cũng nhất định tủi cho cô.”
Thịnh An Ninh vô cớ đỏ mắt, nghiêm túc kiên định Chu Song Lộc: “Ông nội, tủi , thể gả cho Chu Thời Huân, hạnh phúc! Có nhà như các , cũng may mắn!”
Có lẽ là bởi vì sắp chia ly, cũng lẽ là bởi vì một phen lời tình cảm chân thành của Thịnh An Ninh.
Chu Thời Huân luôn luôn trầm mặc, cảm xúc gợn sóng, lúc đáy mắt chút đỏ.
Lờ mờ dường như ánh nước, chớp chớp mắt, ánh nước thấy, chỉ còn chút hồng nhạt nơi khóe mắt.
Trận rượu , uống muộn, ba đứa nhỏ chịu nổi, lượt dựa lòng Chu Thời Huân, Thịnh An Ninh, Chu Nam Quang ngủ .
Mãi cho đến mười hai giờ tan cuộc, Thịnh An Ninh đề nghị buổi tối bọn nhỏ ngủ cùng cô và Chu Thời Huân, miễn cho bọn nhỏ nửa đêm tỉnh thấy bố, mà chờ sáng mai thức dậy, bố , sẽ đau lòng và buồn bã.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-928-rat-vui-khi-gap-duoc-co.html.]
Bọn nhỏ ngủ ở trung gian, Chu Thời Huân và Thịnh An Ninh liền ở hai bên, khuôn mặt ngủ say của ba đứa con.
Chu Thời Huân đắp góc chăn cho An An, nhỏ giọng : “Phỏng chừng gặp An An và các em, bọn chúng thể nhận nhiều chữ .”
Bỗng nhiên chút buồn bã, giống như sắp bỏ lỡ nhiều quá trình trưởng thành của con cái.
Thịnh An Ninh : “Nếu về dịp Tết, chúng sẽ xem thử xem thể đến thăm . Nếu thể thì sẽ thư cho . Đợi nghiệp xong sẽ dẫn các con qua tìm , cũng chỉ hai năm thôi. Bọn chúng chỉ là sẽ nhận thêm một ít chữ, cao thêm một chút ít, nhưng vẫn là ba đứa nhóc nghịch ngợm.”
Chu Thời Huân ngước mắt Thịnh An Ninh, đôi mắt sâu thẳm: “Xin thứ .”
Thịnh An Ninh cẩn thận ghé sát , đưa tay khoác lấy cánh tay Chu Thời Huân, đầu gối lên vai : “Sao khách khí như ? Có lời của ông nội khiến xúc động lớn ? Kỳ thật hề vất vả, ngược vẫn luôn là chăm sóc. Bố chăm sóc , còn cô Hồng Vân nữa. Ở trường, nhiều đều giống một kết hôn sinh con. Anh tại ?”
“Bởi vì, từng cuộc sống mài mòn, từng trải qua cảnh trông con việc nhà, còn bôn ba vì sinh kế. vẫn luôn các cưng chiều. Ngoại trừ thêm ba đứa con, thì bất kỳ khác biệt nào so với lúc còn là cô gái độc cả.”
Vừa , khóe môi cô nhịn cong lên, đôi mắt cong cong: “Chu Trường Tỏa, vui khi tới thế giới , gặp .”
Hai an tĩnh ôm , suy nghĩ nào khác, nhưng trong khí là những bong bóng ngọt ngào đến mức ngấy.
...
Ngày hôm , Chu Thời Huân khá muộn, ba đứa trẻ cũng thức dậy. Bọn nhóc bố sắp , đứa ôm cánh tay, đứa ôm chân.
Oa oa kêu cho bố .
Cuối cùng, vẫn là Thịnh An Ninh dùng mấy viên kẹo sữa Thỏ Trắng lớn dỗ dành, bọn trẻ mới chịu buông bố .
Nói thầm bên tai bọn trẻ một hồi, An An bỗng chốc đổi tính nết, miệng ngậm kẹo sữa, vẫy tay nhỏ bé với Chu Thời Huân, mơ hồ rõ: “Bố tạm biệt.”
Chu Chu và Mặc Mặc cũng bắt chước, tạm biệt bố.
Ở cửa lớn, Chu Thời Huân chiếc xe đến đón rời , lòng Thịnh An Ninh bỗng chốc trống rỗng, cô ngẩn một hồi, dắt ba bạn nhỏ về nhà.
Chu Hồng Vân chợt nhớ một vấn đề: “An Ninh, đợi trời ấm lên, An An và các em còn nhà trẻ nữa ? Thời Huân ở đơn vị, đưa đón tiện đường. thấy cần đưa nữa nhỉ? và dì Trương hai là thể trông chừng .”
Thịnh An Ninh từng cân nhắc đó, vẫn đưa ba đứa trẻ đến nhà trẻ.
Chính là bởi vì đưa đón, nên cô vẫn luôn do dự. Cân nhắc một chút: “Không , cứ đưa đến nhà trẻ gần đây . Phố xá chẳng cũng một nhà trẻ ?”
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Chu Hồng Vân thẳng tuốt lắc đầu: “Cái nhà trẻ đó hả? Nghe đồ ăn , hơn nữa thái độ của nhân viên công tác bên trong cũng , họ mặt mà bắt hình dong. Nếu nhà nào quan hệ thì sẽ chăm sóc hơn một chút, còn nếu quan hệ, bọn họ mặc kệ việc bọn trẻ ăn no . Chúng cũng thể đưa con đến chịu ngược đãi .”
Thịnh An Ninh vẫn đang do dự, Chu Nam Quang ở một bên : “Cứ đến nhà trẻ của đơn vị Thời Huân . Sau bố sẽ đưa đón mỗi ngày. An Ninh, con chỉ để ý học tập cho là .”
lúc đang chuyện, Cực Quang bỗng nhiên bất an sủa điên cuồng...
--------------------