Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 917: Đau chết tôi rồi
Cập nhật lúc: 2025-12-27 17:03:56
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VsSUlWv3u
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chu Loan Thành lập tức phát hiện sự khác thường của Mộ Tiểu Vãn, vội vàng nắm lấy bàn tay chuyển động của cô, khẽ gọi với vẻ dám chắc chắn: “Tiểu Vãn? Tiểu Vãn, em thấy giọng ?”
Ngón tay Mộ Tiểu Vãn động đậy một chút trong lòng bàn tay , tuy mở mắt nhưng giống như đang trả lời .
Điều đủ khiến Chu Loan Thành kích động: “Tiểu Vãn, đầu em khó chịu ? Nếu khó chịu thì em gõ gõ lòng bàn tay .”
Mộ Tiểu Vãn động đậy ngón tay một chút.
Chu Loan Thành kịp thêm những lời cảm động: “Em nhất định kiên trì, chúng cũng đang tìm cách cứu em, em thể là trúng cổ độc, từ cái ngày em còn lông mày, em trúng cổ độc . Em cố gắng thêm một chút nữa, nhanh là thể tìm đáp án .”
Lần , Mộ Tiểu Vãn qua thật lâu mới động đậy ngón tay một chút, dường như đang với Chu Loan Thành rằng cô sẽ kiên trì.
Sau khi đó, bất kể Chu Loan Thành gì, Mộ Tiểu Vãn đều hề đáp như đang ngủ say, Chu Loan Thành cũng thèm để ý, một từ tới nay ít lời, lúc trở nên cằn nhằn: “Tiểu Vãn, đợi em khỏe , chúng tiếp tục du lịch, Đại Hải mà em thích, ?”
“Sau , cố gắng tìm nhiều thời gian hơn để ở bên em, để em một vất vả như .”
“Đợi em nghiệp xong chúng kết hôn, đến lúc đó đưa em ông nội, tuy em cho tới bây giờ từng , nhưng em nhất định quan tâm ông .”
Ông nội mà , chính là Mộ Lão Gia Tử, ông nội của Mộ Tiểu Vãn. Ông cụ khi c.h.ế.t nhờ chăm sóc Tiểu Vãn thật , nhưng .
……
Sáng sớm ngày hôm , Vương Đạt qua giúp đứa nhỏ, Thịnh An Ninh và Chu Thời Huân đến bệnh viện, để Chu Nam Quang cũng ở nhà nghỉ ngơi.
Hai đến bệnh viện, Chu Loan Thành liền chuyện tối qua Mộ Tiểu Vãn phản ứng.
Thịnh An Ninh chút kinh hỉ: “Tiểu Vãn cô đều , cô đang cố gắng!”
Chu Khắc Minh đến phòng bệnh cũng cảm thấy ngoài ý : “Nếu là như , trạng thái của bệnh nhân hơn chúng nghĩ, tối qua tra nhiều tư liệu, còn một ghi chép trong sách, nếu chúng thể cổ trùng nuôi dưỡng bằng cái gì, mới thể dùng t.h.u.ố.c đúng bệnh, khiến những con cổ con giống như tế bào c.h.ế.t cứng trong m.á.u, cuối cùng thải ngoài cơ thể.”
“Hiện tại chúng , thì để dùng t.h.u.ố.c.”
Thịnh An Ninh chằm chằm Mộ Tiểu Vãn: “Có phương pháp nào tổn thương cơ thể, nhưng thể dẫn những con cổ trùng ? Đã là thải ngoài cơ thể, thể dùng nhiều phương pháp.”
Chu Khắc Minh lắc đầu: “Không , bất quá, chúng lẽ thể thử xem.”
Những gì thấy và , vẫn ghi chép về phương diện , bất quá thể nghĩ cách thử xem: “Bất quá, nếu bệnh biến chứng, thể cần mổ.”
Những con cổ trùng một khi ở trong mạch m.á.u bành trướng c.h.ế.t cứng, thể sẽ hình thành khối u.
Thịnh An Ninh cảm thấy chỉ cần thể g.i.ế.c c.h.ế.t những con cổ trùng , phẫu thuật chỉ là vấn đề nhỏ.
Chu Khắc Minh thấy Thịnh An Ninh tự tin: “Tiểu Thịnh, nếu cô tiện, đến công thất một chuyến, gọi mấy bọn đều qua đây, chúng cùng nghĩ cách.”
Thịnh An Ninh đồng ý, để Chu Thời Huân cùng Chu Loan Thành, cô và Chu Khắc Minh công thất.
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Thời gian buổi sáng, phương án chế định , cần truyền dịch cho Mộ Tiểu Vãn, xem thể khiến cổ trùng c.h.ế.t cứng trong cơ thể , chỉ cần cổ trùng c.h.ế.t, Mộ Tiểu Vãn là thể tỉnh .
Sau đó chính là quan sát những con cổ trùng hình thành bành trướng thành khối u , nếu , tiếp tục truyền t.h.u.ố.c, hơn nữa trị liệu bằng cách chích m.á.u, khiến những con cương thi cổ thải ngoài.
Nếu cổ trùng bành trướng thành khối u, là thể tiến hành phẫu thuật.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-917-dau-chet-toi-roi.html.]
Khối u hình thành trong tình huống , chỉ Chu Khắc Minh bọn từng thấy, Thịnh An Ninh cũng từng thấy, cho nên động thủ thuật cũng nguy cơ.
Cho dù nguy cơ, phẫu thuật cũng .
Chu Khắc Minh đều một khuôn mặt rối rắm, hiển nhiên nắm chắc ca phẫu thuật , đầu Thịnh An Ninh: “Cô thì ? Có nắm chắc ca phẫu thuật ?”
Thịnh An Ninh thành thật lắc đầu: “Bởi vì là điều , cho nên chúng mới trở nên thận trọng hơn. Nếu một khi hình thành khối u, chúng sự chuẩn gì, nhất định khắc phục khó khăn, đối mặt với nó.”
Chu Khắc Minh gật đầu: “Phương án cứ định như , chúng còn xem những loại t.h.u.ố.c tác dụng gì đối với bệnh nhân .”
Không nhất định truyền dịch là thể khiến những con cổ trùng đó c.h.ế.t.
……
Bên Chu Loan Thành cũng tiến triển mới, bán kẹo hồ lô khống chế.
Chu Thời Huân và Thịnh An Ninh canh chừng Mộ Tiểu Vãn trong bệnh viện. Chu Loan Thành ngoài cả buổi chiều, mãi cho đến khi trời tối vẫn thấy trở về. Thịnh An Ninh chằm chằm Mộ Tiểu Vãn, xem hôm nay cô còn phản ứng tỉnh .
Cô nháy mắt, sợ rằng sẽ bỏ lỡ.
Lần , Mộ Tiểu Vãn chỉ động đậy ngón tay, mí mắt cũng chuyển động, lông mi run rẩy, như là giây tiếp theo là thể tỉnh .
Thịnh An Ninh kích động lên, gần như loạng choạng nhào tới, xổm bên giường bệnh nắm lấy tay cô , dám lên tiếng, sợ là sẽ kinh động đến cô .
Lần mí mắt Mộ Tiểu Vãn chuyển động, lông mi run rẩy càng dữ dội hơn, ngay đó từ từ mở mắt, ánh mắt chút trống rỗng chằm chằm trần nhà một hồi.
Cô đột nhiên mở miệng: “M nó, đau c.h.ế.t .”
Giọng chút khàn, nhưng rõ ràng, khiến Thịnh An Ninh nhịn nắm c.h.ặ.t t.a.y cô : “Tiểu Vãn, Tiểu Vãn, tỉnh ?”
Mộ Tiểu Vãn đầu , thấy Thịnh An Ninh nước mắt giàn giụa, chớp chớp mắt: “Sao thế? Đừng , yên tâm , thầy bói chín cái mạng, tuổi mèo, chắc chắn sẽ dễ dàng c.h.ế.t như .”
Thịnh An Ninh trong nước mắt, giọng nghẹn ngào: “Cậu tỉnh, đừng chuyện, đừng quá mệt mỏi. , chúng đều chắc chắn sẽ .”
Mộ Tiểu Vãn nhếch miệng , môi chút khô nứt, lên trông t.h.ả.m hề hề.
“ , thể thấy các chuyện, chỉ là tỉnh . Hơn nữa còn đau, quá đau, đặc biệt là đau đầu, đau đến mức đ.â.m đầu tường c.h.ế.t quách cho xong. Thế nhưng nghĩ, nếu c.h.ế.t như , đúng dịp Tết, các nhất định sẽ đau lòng. Sau chắc chắn sẽ đón Tết vui vẻ .”
“Hắc hắc, thấy vẫn trọng yếu. Quan trọng nhất là, còn gả cho Chu Loan Thành , nếu cưới khác, nghĩ thấy cam lòng. Cho nên dù đau đến mấy cũng nhịn, nhất định sống trở về.”
Thịnh An Ninh đưa tay lau nước mắt, Chu Thời Huân kịp thời đưa tới một chén nước, bảo cô đút cho Mộ Tiểu Vãn uống.
Thịnh An Ninh dậy, đỡ Mộ Tiểu Vãn lên, đút cho cô nửa chén nước đường đỏ, để cô xuống: “Tiểu Vãn, còn chỗ nào thoải mái ? Vị trí đau đầu của ở ?”
Cô nhanh ch.óng xác định một vấn đề, sợ Mộ Tiểu Vãn ngủ tiếp tỉnh .
Mộ Tiểu Vãn đưa tay lên, nhưng cảm thấy chút sức lực nào, nhịn mầm một câu c.h.ử.i thề: “M nó, cánh tay cũng nhấc lên , nó ngay phía tai trái, sờ thử xem chỉ cho .”
Thịnh An Ninh đưa tay sờ qua, Mộ Tiểu Vãn chỉ huy: “Đi phía trái một chút, sang một chút, đúng đúng đúng chính là chỗ …”
--------------------