Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 915: Cứu cô ấy, nghĩa bất dung từ

Cập nhật lúc: 2025-12-27 17:03:55
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VsSUlWv3u

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thịnh An Ninh chần chừ một chút, bởi vì đối phương quá khả nghi, để kinh động đến đó, tiến lên chào hỏi Chu Loan Thành. Hiện tại, thấy bất kỳ khả nghi nào cũng đều cảm thấy đó là hung thủ hãm hại Mộ Tiểu Vãn.

 

Nhìn Chu Loan Thành xa, Thịnh An Ninh mới bệnh viện, đến phòng bệnh của Mộ Tiểu Vãn. Trong phòng bệnh Chu Thời Huân và Chu Nam Quang, cùng với một bác sĩ.

 

Ba giường bệnh của Mộ Tiểu Vãn, đang nhỏ điều gì đó.

 

Nghe thấy động tĩnh Thịnh An Ninh bước , ba đồng thời đầu . Chu Nam Quang vội vàng giới thiệu với bác sĩ: “Đây là yêu của Thời Huân, với đấy, thành tích học tập ở trường y xuất sắc, còn từng độc lập thành một ca phẫu thuật ngoại khoa não.”

 

Ông giới thiệu với Thịnh An Ninh: “An Ninh, đây là bác sĩ Chu, cùng họ với nhà chúng , là chuyên gia khoa não uy tín ở Kinh Thị, năm ngoái học tập từ nước ngoài trở về.”

 

Chu Khắc Minh là bác sĩ thuộc nhóm đầu tiên do nhà nước cử du học trở về mười năm. Vốn dĩ ưu tú, còn học ở nước ngoài ba năm, vẫn năng lực.

 

Trước đó, khi Chung Văn Thanh chẩn đoán, Chu Nam Quang từng tiếc nuối vì bác sĩ Chu mặt ở Kinh Thị.

 

Thịnh An Ninh cũng từng qua hồ sơ cá nhân của Chu Khắc Minh. Anh nhiều đổi mới nhiều khía cạnh, bao gồm cả sách giáo khoa mà bọn đang học, Chu Khắc Minh cũng tham dự biên soạn.

 

Bất quá, khiêm tốn, cuộc sống giản dị, còn cá tính.

 

Lần thể mời Chu Khắc Minh bác sĩ điều trị chính cho Mộ Tiểu Vãn, Chu Nam Quang cũng tốn ít công sức.

 

Chưa kịp để Thịnh An Ninh chào hỏi Chu Khắc Minh, trái hòa ái Thịnh An Ninh: “Cô chính là Thịnh An Ninh? Trước đây từng về cô, lợi hại. Trẻ tuổi như thể lâm nguy sợ hãi, thể độc lập thành một ca phẫu thuật phức tạp như thế. Quay đầu , cũng học tập cô một chút.”

 

Thịnh An Ninh vội vàng lắc đầu: “Chu chủ nhiệm, quá khách khí . Tiểu Vãn bây giờ thế nào?”

 

tuy ngưỡng mộ Chu Khắc Minh, nhưng bây giờ lúc trò chuyện thổi phồng lẫn . càng quan tâm hơn là khi Chu Khắc Minh đến, thể tìm phương pháp điều trị Mộ Tiểu Vãn nhanh .

 

Nói đến bệnh nhân, Chu Khắc Minh lập tức khôi phục vẻ nghiêm túc, nhíu mày Mộ Tiểu Vãn đang giường bệnh: “Hơi phiền phức. Nếu là trúng độc, tại đến bây giờ xét nghiệm m.á.u vẫn ?”

 

Lần Thịnh An Ninh thời gian rảnh, thuận theo ánh mắt của Chu Khắc Minh qua. Một đoạn thời gian gặp, Mộ Tiểu Vãn gầy nhiều. Nằm ở đó đắp chăn, gần như thấy độ cong nhô lên, thật giống như một giấy ở đó.

 

Làn da vốn hồng hào trắng trẻo, giờ phút tái nhợt gần như trong suốt, giống như thoáng cái sẽ biến mất.

 

Thịnh An Ninh hô hấp cứng , thập phần đau lòng Mộ Tiểu Vãn, nước mắt đảo quanh hốc mắt.

 

Chu Khắc Minh tiếp tục lên ý tưởng của : “Vừa , ý tứ của Thời Huân là, thể là trúng cổ. Nếu là cổ, trong m.á.u quả thật là thể xét nghiệm .”

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

 

Tạm nghỉ một chút, tiếp tục : “Bất quá, đây từng công tác ở Điền Nam, cũng hiểu về cổ độc. Tuy chút thần kỳ, nhưng một khi thoát ly khỏi cổ , cổ con cách nào sống . Mà tình huống của cô gái Tiểu Vãn , đoán liệu là cổ xảy vấn đề?”

 

Lúc đó mới giải phóng, những cổ độc linh trùng vẫn còn khá nhiều, đặc biệt là ở một trại xa xôi hẻo lánh, cấp bậc thôn xóm phân minh rõ ràng, còn tồn tại cả thánh nữ bà đồng. Bất quá, đều chỉnh đốn, những hiện tượng rõ ràng cũng ít nhiều.

 

Thịnh An Ninh tuy hiểu, nhưng cũng từng xem qua sách, rằng những cổ trùng nuôi dưỡng, cổ tồn tại.

 

Người thao túng cổ , thể chính là hạ độc Tiểu Vãn. Hắn thể gặp chuyện may?

 

Sắc mặt Chu Nam Quang ngưng trọng: “Thế thì bây giờ? Chúng căn bản tìm cổ , chẳng lẽ Tiểu Vãn còn hy vọng nữa?”

 

Chu Khắc Minh lắc đầu: “Loạn Thành tìm ? Vẫn còn hy vọng, cái cũng là sở trường của , nếu là trong đầu mọc một thứ gì đó, tự tin cho , thể bảo chứng cô sẽ nguy hiểm đến tính mạng. Lão Chu, chúng quen nhiều năm, cũng lừa , tình trạng của Tiểu Vãn, là vô cùng nguy hiểm.”

 

“Nếu là cổ độc, cô bây giờ t.ử cổ khống chế, căn bản tỉnh , càng lo lắng hơn, một khi mẫu cổ gặp chuyện may, t.ử cổ tồn tại trong cơ thể cô khống chế, loạn hết cả lên, sẽ loạn xạ trong cơ thể cô .”

 

“Hơn nữa, căn cứ theo tình huống phát bệnh đó mà xem, lông mày của cô mất , tiếp theo là thỉnh thoảng đau đầu, cổ trùng thể ở trong đầu, nếu t.ử cổ bắt đầu c.ắ.n nuốt tế bào não, thì hậu quả sẽ nghiêm trọng.”

 

Những điều tuy là suy đoán của , nhưng cũng là đáp án hiện tại thể tiếp cận nhất với bệnh căn của Mộ Tiểu Vãn.

 

Thịnh An Ninh chỉ xem cổ độc sách hoặc tiểu thuyết, thần kỳ, hơn nữa cổ trùng con giống như con sâu thịt to bằng ngón tay cái, nếu con trùng như tồn tại trong cơ thể, phát hiện ?

 

Chu Khắc Minh liếc mắt một cái ba , giải thích: “ đây xem qua cổ trùng, con giống như côn trùng, con chỉ là một ít t.h.u.ố.c bột, còn một ít mắt thấy , thông qua thức ăn cơ thể, đó m.á.u, chúng tựa như một đám virus, sẽ mưa gió trong cơ thể, chỉ là thể chép tăng nhiều vô hạn. Vào cơ thể là mấy con, thì vẫn luôn là mấy con đó.”

 

Thịnh An Ninh giống như là mở cánh cửa thế giới mới, những điều cho tới bây giờ từng qua, điều duy nhất quan tâm lúc chính là: “Vậy thể lấy những con cổ trùng ?”

 

Càng nghĩ càng sốt ruột: “Bây giờ đại não cô , nếu biện pháp, sẽ sự c.ắ.n nuốt của cổ trùng, tế bào não t.ử vong, cuối cùng biến thành c.h.ế.t não.”

 

C.h.ế.t não, chính là bằng với t.ử vong.

 

Chu Khắc Minh vội vàng an ủi: “Hiện tại là suy đoán của chúng , tiên chờ xem bên Loạn Thành tin tức gì .”

 

Lại cùng Chu Nam Quang và Chu Thời Huân : “Các tiên ở đây bầu bạn với bệnh nhân, trở về thăm dò tài liệu, nhớ năm đó ghi chép qua những thứ .”

 

Chính là thời gian lâu, hơn nữa những thứ chỉnh đốn qua , cổ độc hề xuất hiện, những tài liệu cũng phong trần, đặt ở nơi đó nhất thời cũng nhớ nổi.

 

Chu Nam Quang khách khí tiễn Chu Khắc Minh ngoài.

 

Thịnh An Ninh xuống bên giường bệnh, nước mắt vẫn luôn nhịn rốt cuộc cũng khống chế , nắm lấy bàn tay khô gầy của Mộ Tiểu Vãn, giọng cũng là nghẹn ngào: “Tiểu Vãn, thể thấy tiếng của , nhất định kiên trì, chúng nghĩ biện pháp, cứu ?”

 

“Cậu cần kiên trì, Loạn Thành nhiều ngày chợp mắt , cũng gầy nhiều, nếu chuyện gì, nên bây giờ? Còn chúng , bảo chúng bây giờ?”

 

Chu Thời Huân đưa tay ấn lên vai Thịnh An Ninh: “Nhất định sẽ biện pháp, cô khó chịu như , Tiểu Vãn sẽ càng khó chịu hơn.”

 

Thịnh An Ninh đưa tay lau nước mắt, đột nhiên nghĩ đến một màn ở cửa lớn bệnh viện, cầm khăn quàng cổ lau nước mắt, ngẩng đầu Chu Thời Huân: “ ở cửa lớn bệnh viện thấy Loạn Thành, phía một bán kẹo hồ lô sắc mặt phù hợp, thấy Loạn Thành , cũng vội vàng thu dọn quầy hàng lên…”

 

--------------------

 

Chương 916 Cô động đậy ngón tay

 

Chu Thời Huân ngây một chút: “Cô chắc chắn?”

 

Ý là, thể xác định bán kẹo hồ lô là vô tình theo Chu Loan Thành, là thật sự theo dõi Chu Loan Thành?

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-915-cuu-co-ay-nghia-bat-dung-tu.html.]

Thịnh An Ninh nghĩ một lát, lúc đó bán kẹo hồ lô chằm chằm hướng Chu Loan Thành rời , tay chân luống cuống dọn dẹp quầy hàng, đó vội vàng theo, càng nghĩ càng thấy vấn đề.

 

hết sức khẳng định gật đầu: “, chắc chắn là theo dõi Loan Thành, nếu là tình cờ, tại cứ chằm chằm hướng Loan Thành , hơn nữa còn tay chân luống cuống rơi hai xâu kẹo hồ lô cũng mặc kệ. Anh xem hạ độc Tiểu Vãn ?”

 

Chu Thời Huân trầm mặc một chút, gì.

 

Thịnh An Ninh chút lo lắng: “Trời ơi, cần nhanh ch.óng xem thử, hoặc là với Loan Thành một tiếng ?”

 

Chu Thời Huân vội: “Không , nếu Loan Thành ngay cả chuyện cũng phát hiện , thì cũng cần công an nữa. Yên tâm , năng lực trinh sát và phản trinh sát của Loan Thành đều lợi hại, cô còn thể chỗ phù hợp, chứng tỏ theo dõi kinh nghiệm gì, như , Loan Thành nhất định thể phát hiện.”

 

Thịnh An Ninh vẫn lo lắng: “ mà quan tâm thì loạn mà, sợ Loan Thành trong lòng chuyện, bỏ qua chi tiết .”

 

Với trạng thái hiện tại của Chu Loan Thành, Thịnh An Ninh lo lắng thôi, cả tiều tụy ít, ánh mắt mơ hồ. Nhất thời sơ suất cũng là điều dễ hiểu.

 

Chu Thời Huân khẳng định: “Sẽ , những thứ khắc trong xương cốt , sẽ dễ dàng quên lãng như .”

 

Thịnh An Ninh thấy Chu Thời Huân chắc chắn như , cũng yên tâm ít, cô cúi đầu Mộ Tiểu Vãn, , đau ?

 

...

 

Chu Nam Quang tiễn Chu Khắc Minh khỏi phòng bệnh, cùng xuống lầu, một nữa khẩn cầu: “Cậu nhất định nghĩ cách cứu con dâu thứ hai nhà .”

 

Chu Khắc Minh đối với Chu Nam Quang vẫn mang theo vài phần tôn trọng: “Bác Chu, bác quá khách khí , đến chuyện khi quân y bác cứu mạng , chỉ ở Kinh Thị, chị dâu chăm sóc gia đình , các bác cũng là ơn với nhà .”

 

“Chuyện của chị dâu, thật đáng tiếc , nhất định sẽ dốc hết lực, chỉ cần tìm nguyên nhân gây bệnh, nhất định sẽ cách giải quyết.”

 

Chu Nam Quang thở dài một tiếng: “Bọn nhỏ nhà , đứa nào cũng dễ dàng, mỗi đứa đều ưu tú, nhưng mà chịu quá nhiều khổ nạn. Cậu cũng gặp Loan Thành , phát hiện Loan Thành những năm nay đổi lớn ?”

 

Chu Khắc Minh gật đầu: “Nói thì cũng nhiều năm gặp Loan Thành , hy sinh, cũng tiếc nuối lâu, bây giờ thể trở về quả thật . mà Loan Thành vẻ ôn hòa, còn sự thiện như nữa.”

 

Chu Nam Quang gật đầu: “Loan Thành cũng giống Triều Dương, từ nhỏ yêu nhà, coi trọng gia đình, chỉ là khi mất tích ba năm, trở về con đổi ít, tính cách vẫn ôn nhu lễ độ như , nhưng còn yêu nhà như nữa. Trước ở Kinh Thị, chỉ cần cơ hội đều sẽ về nhà xem, trồng hoa cỏ, trò chuyện với và chị dâu . mà bây giờ, công tác của nó bận rộn, ít khi về nhà.”

 

Ông vẫn luôn , công tác bận rộn là thật, nhưng mà thích về nhà cũng là thật.

 

Nhà cách cục công an cũng xa, nếu về nhà, một giờ nghỉ ngơi cũng thể về nhà xem.

 

Chu Khắc Minh chút hiểu: “Ý bác là ? Loan Thành đổi ?”

 

Chu Nam Quang gật đầu: “ nghi ngờ tâm lý Loan Thành vấn đề, hơn nữa thể một mực gặp bác sĩ tâm lý, nếu Tiểu Vãn xảy chuyện, lo Loan Thành sẽ vượt qua .”

 

Tuy nó , nhưng sự đổi của bọn nhỏ, ông đều thấy rõ.

 

Cho tới bây giờ ông từng hỏi Chu Loan Thành, Chu Loan Thành là nhà lo lắng, mới cho gia đình. ông thể tưởng tượng nổi nếu Tiểu Vãn xảy chuyện, Loan Thành thể chấp nhận cú sốc .

 

Chu Khắc Minh trầm mặc thật lâu, trong lời an ủi mang theo sự khẳng định: “Bác Chu, nhất định cứu Tiểu Vãn trở về, đều là hảo hài t.ử, nhất định sẽ xảy chuyện .”

 

Chu Nam Quang động lòng, vẻ mặt chân thành: "Vậy thì nhờ ."

 

Chu Khắc Minh lắc đầu: "Anh cần khách khí như , đến ân tình, là một bác sĩ, đây cũng là việc nên ."

 

……

 

Đến tối, Chu Loan Thành mới vội vàng trở về bệnh viện, thấy Thịnh An Ninh cũng ở đó, hô Chu Thời Huân ngoài chuyện.

 

Trong hành lang, Chu Loan Thành châm một điếu t.h.u.ố.c, hít một thật sâu, sặc phổi, cảm nhận vị cay nồng đó, dường như chỉ như mới thể áp chế nỗi đau lòng xuống một chút: " trở về điều tra vụ án của Lý Trường Canh và đồng bọn bọn , tình huống của Tiểu Vãn giống với bọn . Anh còn nhớ cổ trùng của Lý Trường Canh ký sinh trong cơ thể ch.ó mèo, hơn nữa còn ghê tởm và lớn."

 

Chu Thời Huân nhíu mày: "Vậy mục tiêu nghi ngờ nào ?"

 

Chu Loan Thành lắc đầu: "Không , bất quá cảm thấy mục tiêu xuất hiện . Hôm nay từ bệnh viện ngoài, theo . Để đ.á.n.h rắn động cỏ, kinh động đối phương, hơn nữa còn sắp xếp khác theo dõi đối phương."

 

"Là một bán kẹo hồ lô ở cổng bệnh viện, tìm điều tra qua , nhưng thật một mực ở cổng bệnh viện bán kẹo hồ lô, quỹ đạo sinh hoạt cũng đơn giản."

 

Chu Thời Huân lên tiếng, chỉ là cảm thấy sự tình vẫn bất đúng, cố gắng nghĩ về tất cả các điểm của sự việc, xem nơi nào thể liên hệ cùng một chỗ .

 

Chu Loan Thành hiển nhiên cũng nghĩ tới điểm : "Anh cả, hai ngày nay chuyện bệnh viện đành phiền . nhanh ch.óng tìm phía , thể để Tiểu Vãn chịu tội quá nhiều."

 

Hai trở phòng bệnh, Chu Loan Thành Mộ Tiểu Vãn, đắp góc chăn cho Tiểu Vãn một chút, mới dậy hướng Thịnh An Ninh : "Chị dâu, chị trở về , trong nhà còn bọn nhỏ. Chị và cả cùng trở về, tối ở đây là ."

 

Thịnh An Ninh Chu Loan Thành trong mắt đầy tơ m.á.u, lúc chuyện còn mang theo khàn khàn: "Loan Thành, trở về nghỉ ngơi nghỉ ngơi . cả ở đây. Trong nhà An An bọn nhỏ Cô và Mợ ở, ."

 

"Cậu cứ tiếp tục như , cơ thể chịu nổi, Tiểu Vãn nhất định sẽ đau lòng."

 

Chu Loan Thành kiên trì: "Không , thể chịu đựng . Chị dâu, cả, hai trở về . Hai ngày nay đều hảo hảo bồi An An bọn nhỏ, trở về bồi bọn . Ngày mai ban ngày qua là ."

 

Thịnh An Ninh bất đắc dĩ, chỉ thể cùng Chu Thời Huân về nhà. Trước khi , mua một phần cơm trở về cho Chu Loan Thành, bình giữ nhiệt rót nước nóng, cũng là kiên trì Chu Loan Thành ăn mới rời .

 

Thịnh An Ninh chỉ là , bọn , Chu Loan Thành liền xông nhà vệ sinh, bộ đồ ăn ăn đều ói .

 

Hai ngày nay, thật tại ăn vô bất luận cái gì, giống như nhớ tới khi quen Mộ Tiểu Vãn, ăn một chút đồ ăn cũng khó chịu.

 

Đêm khuya, Chu Loan Thành chút buồn ngủ nào xuống bên giường bệnh, chằm chằm Mộ Tiểu Vãn, mắt cũng từng nháy một cái, cũng dám đưa tay chạm , sợ rằng sẽ kinh động đến cô , để cô biến mất thấy.

 

Nửa đêm về sáng, ngoài cửa sổ còn tiếng pháo lác đác, năm mới vẫn đang tiếp tục.

 

Mộ Tiểu Vãn giường bệnh bỗng nhiên chuyển động ngón tay, khẽ rên rỉ như mớ một tiếng...

 

--------------------

 

 

Loading...