Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 911: Cứu người chết đuối

Cập nhật lúc: 2025-12-27 17:03:51
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VsSUlWv3u

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thịnh An Ninh lòng yên, đồng hồ gần tám rưỡi tối, chút yên : “Chuyện gì ? Bố đón ông nội mà lâu thế?”

 

Chu Hồng Vân cũng ngoài vài chuyến, vô cùng khó hiểu: “ , vẫn trở về? Đã hơn nửa ngày , cho dù từ Hà Bắc cũng thể trở về.”

 

Thấy Thịnh An Ninh mặt đầy lo lắng, cô an ủi: “Có khi nào bên Bác trai giữ ăn cơm tối mới trở về ? Cô cũng cần lo lắng, nếu xảy chuyện, cũng nhất định trở về .”

 

Nói là , nhưng trong lòng cô cũng chắc chắn, bên đó rõ Chu Nam Quang là đón ông nội về nhà ăn Tết, nên giữ ăn cơm tối. Nếu thật sự giữ ăn cơm tối, chắc chắn cũng sẽ qua đón Thịnh An Ninh bọn họ cùng qua.

 

Thịnh An Ninh ngoài , nhưng trong nhà ba đứa nhỏ, thời gian quá muộn, cô đạp xe tìm bỏ lỡ thì ?

 

Dỗ dành ba đứa nhỏ ăn cơm, cô và Chu Hồng Vân thấp thỏm chờ đến hơn mười giờ, vẫn thấy Chu Nam Quang trở về.

 

Ba đứa nhỏ dựa ghế sô pha nghiêng ngả, vây mở mắt nổi, Thịnh An Ninh chỉ thể đưa bọn nhỏ trở về phòng ngủ, để Chu Hồng Vân chờ ở phòng khách.

 

Cả đêm đó, bên ngoài thỉnh thoảng tiếng pháo, lớn lắm, nhưng đứt quãng ngừng.

 

Thịnh An Ninh canh giữ ba đứa nhỏ đang ngủ say sưa bên cạnh, một chút buồn ngủ cũng , vẫn động tĩnh bên ngoài, mãi cho đến trời sáng, cũng thấy tiếng Chu Hồng Vân.

 

Cô rón rén dậy, mặc quần áo phòng khách sân , Chu Hồng Vân đang dựa ghế sô pha ngủ gật, thấy động tĩnh Thịnh An Ninh , cô đột nhiên mở mắt, thấy là Thịnh An Ninh , thở dài một : “Rốt cuộc chuyện , vẫn trở về.”

 

Không điện thoại, liên lạc cũng bất tiện.

 

Thịnh An Ninh quyết định tìm Chu Thời Huân một chuyến: “Cô, cô ở nhà An An bọn nhỏ, nếu tỉnh , hết cứ dỗ bọn nhỏ ăn cơm, tìm Chu Thời Huân, bảo dùng điện thoại đơn vị gọi điện thoại cho nhà Bác trai.”

 

Chu Hồng Vân nhanh ch.óng gật đầu: “Được, cô mau ch.óng , trong nhà .”

 

Thịnh An Ninh mặc áo khoác ngoài, quấn khăn quàng cổ chuẩn cửa, Vương Đạt và Trình Minh Trung tới chúc Tết ông nội, Chu Nam Quang và Chu Song Lộc tối qua trở về. Cũng kinh ngạc thôi.

 

Vương Đạt nhíu mày trách cứ Thịnh An Ninh: “Cô cô, đứa nhỏ , chuyện phía tìm chúng ? Cậu cô hôm qua ở nhà, bảo xem một chút ?”

 

Thịnh An Ninh hổ, mùng Tết phiền khác: “Mợ, bây giờ đến đơn vị Thời Huân một chuyến, Mợ và Cậu cứ , chờ trở về .”

 

Vương Đạt thể yên : “Ngồi gì mà , cô tìm Thời Huân, Cậu cô cũng bên Ông ngoại cô xem một chút, hỏi ông tình hình .”

 

Nghĩ một chút: “Hai mau ch.óng , và Chị Hồng Vân ở nhà trông đứa nhỏ, chắc chắn .”

 

Thịnh An Ninh ngờ, Chu Thời Huân trực ban ở đơn vị.

 

Tới đơn vị mới , Chu Thời Huân vốn trực ban, tối qua nhận một cuộc điện thoại, đổi ca với Phó đội, xin nghỉ rời .

 

Thịnh An Ninh vốn còn ôm hy vọng, khi Chu Thời Huân cũng ở, lòng bỗng chốc rơi xuống đáy vực, đây chắc chắn là xảy chuyện , nhưng xảy chuyện gì?

 

Không kịp cảm ơn , cô vội vàng trở về nhà, dường như ngoài việc trở về nhà chờ đợi, mặt khác biện pháp.

 

Chờ cô về đến nhà, Chu Nam Quang và Chu Song Lộc đều ở đó, hai thần sắc ngưng trọng, Chu Hồng Vân đỏ vành mắt, ba đứa nhỏ dựa ghế sô pha, ngoan yên lặng.

 

Thịnh An Ninh lòng đau thắt , lúc mở miệng hỏi, giọng đều đang run rẩy: “Ông nội, Bố, xảy chuyện gì ?”

 

Chu Nam Quang ngữ khí chút nặng nề: “Tiểu Vãn gặp chuyện may , bây giờ bất tỉnh, thể chút phiền phức, chúng nghĩ cách để Thời Huân qua , đưa Loan Thành và Tiểu Vãn trở về Kinh thị điều trị.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-911-cuu-nguoi-chet-duoi.html.]

 

Thịnh An Ninh thể lắc lư một cái, suýt chút nữa vững: “Tiểu Vãn ? Sao hôn mê bất tỉnh?”

 

Chu Nam Quang ngữ khí nặng nề: “Bọn họ Vân Nam du lịch, Loan Thành lúc đó ở gần, Tiểu Vãn gặp đứa nhỏ rơi xuống nước, đoái gì hết thảy mà nhảy xuống cứu đứa nhỏ. Khi cô cứu lên hôn mê, hiện tại tình huống nghiêm trọng.”

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

 

Cụ thể nghiêm trọng đến mức nào, hiện tại cũng rõ ràng lắm, chỉ là Châu Loan Thành đầu tiên gọi điện cầu cứu, điện thoại đến chỗ đại ca của Chu Nam Quang, vốn là cầu xin ông nội, thể nghĩ cách đưa Mộ Tiểu Vãn về Kinh thị nhanh nhất thể.

 

Lúc đó Chu Nam Quang mới qua, nhận điện thoại, đứa nhỏ luôn luôn trầm , đầu tiên giọng nghẹn ngào, dùng từ cầu xin.

 

Châu Loan Thành trong điện thoại : “Bố, con cầu xin bố, bảo ông nội nghĩ cách, nhanh ch.óng đưa Tiểu Vãn về Kinh thị, nếu trễ nữa thì mạng Tiểu Vãn sẽ mất, con cầu xin bố.”

 

Chu Nam Quang hiểu rõ sự tình xảy , hô Chu Thời Huân, Chu Song Lộc cũng liên hệ với đơn vị, đặc biệt phê chuẩn cho Mộ Tiểu Vãn quân cơ về Kinh thị.

 

Chu Thời Huân theo máy bay, cùng giúp Châu Loan Thành đưa Mộ Tiểu Vãn về nhà.

 

Chu Nam Quang sợ Mộ Tiểu Vãn kiên trì tới Kinh thị, nếu khuất , tổng cộng lo liệu hậu sự. Mặc dù đây là kết quả mà hy vọng, nhưng thể chuẩn .

 

Thịnh An Ninh xong, cả trợn tròn mắt, chân mềm nhũn đặt m.ô.n.g xuống mặt đất.

 

Vương Đạt vội vàng qua đỡ Thịnh An Ninh, cô cũng đỏ hoe hai mắt, một cô gái như , lúc vẫn khỏe mạnh, xảy chuyện ?

 

Thịnh An Ninh lắc đầu thể tin: “Sẽ , Tiểu Vãn sẽ xảy chuyện .”

 

Chu Nam Quang cũng là khó chịu, còn đè nén bi thương khuyên Thịnh An Ninh: “Chúng liên hệ xong bệnh viện bên , đến lúc đó xe sẽ trực tiếp đưa từ sân bay Nam Uyển đến bệnh viện.”

 

Thịnh An Ninh một câu cũng , thậm chí phát âm thanh, đại não cũng trống rỗng, cái gì cũng suy nghĩ.

 

……

 

Chu Thời Huân mười giờ tối đêm ba mươi Tết đến bệnh viện của một thành phố ở Vân Nam, Châu Loan Thành tiều tụy trong hành lang, trong nháy mắt thấy Chu Thời Huân, nước mắt chút kiềm chế chảy xuống, giọng nghẹn ngào: “Anh cả…”

 

Chu Thời Huân vỗ vỗ bờ vai của Châu Loan Thành: “Tiểu Vãn bây giờ thế nào ?”

 

Châu Loan Thành lắc đầu: “Vừa hô hấp tạm dừng, đưa phòng cấp cứu … Sớm sẽ như , sẽ nên đưa cô cửa.”

 

Ngoài hối hận và tự trách vô hạn, còn nhiều đau buồn hơn.

 

Anh vô cùng trách cứ bản , tại khoảnh khắc đó, để Tiểu Vãn một ở bên hồ, mua đồ, nếu kiên trì mang theo Tiểu Vãn cùng , cũng sẽ xảy chuyện như .

 

Tại trễ một hồi nữa, đợi cứu đứa nhỏ rơi xuống nước .

 

Chu Thời Huân nhíu mày: “Trên quân cơ mang theo bác sĩ và thiết y tế, chỉ là cơ thể Tiểu Vãn, thể bay đường dài ?”

 

Châu Loan Thành lắc đầu, đầu óc bây giờ hỗn loạn, luôn luôn tĩnh táo tự chủ, giờ phút cũng rối loạn trận tuyến: “ , ở đây cái gì cũng , nghĩ về Kinh thị thể sẽ đỡ hơn một chút.”

 

Chu Thời Huân cũng từng thấy Châu Loan Thành hoảng loạn như thế, đưa tay ấn bờ vai của : “Mặc kệ xảy chuyện gì, em thể loạn, em tĩnh táo xử lý hết thảy , hối hận tự trách đều tác dụng.”

 

--------------------

 

 

Loading...