Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 910: Đêm Giao Thừa
Cập nhật lúc: 2025-12-27 17:03:50
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
An Ninh còn cảm thấy Tiêu Yến chút ngầu. Mặc dù nhiều cực đoan, nhưng cô đối với chuyện học đại học, hình như một loại chấp nhất. Nếu cũng sẽ vì học đại học mà hy sinh cả đời .
Bữa tối phong phú, Điền Tú ngượng ngùng liên tục : “Chị dâu, các chị quá khách khí, nhiều món ăn như .”
Bọn họ ở Long Bắc, cũng chỉ là những món hàng Tết mà đơn vị Vương Văn Cương phát, mua thêm chút thịt , đón Tết đơn giản, cứ như , bọn họ cũng cảm thấy thỏa mãn. Lại bàn ăn mà An Ninh an bài , liền cảm thấy quá xa xỉ.
An Ninh chút tiếc nuối: “Hôm nay các chị mới đến, vốn dẫn các chị nếm thử đặc sắc Kinh thị, kết quả nhà ăn nghỉ ngơi, chờ qua Tết, dẫn các chị ăn. Hôm nay sẽ phiền các chị nữa, một hồi ăn xong sớm một chút trở về nghỉ ngơi, đường đến cũng đủ vất vả. sáng sớm ngày mai, các chị nhất định dọn đến nhà .”
Chu Thời Huân cũng gật đầu: “Ở nhà, các chị nếu chuyện gì cũng thể chiếu cố, lúc cùng đón Tết cũng náo nhiệt.”
Chính bởi vì là đón Tết, Vương Văn Cương và Điền Tú cũng phiền Chu Thời Huân và An Ninh, dù đón Tết thích , bọn họ ở thì trông ?
Vương Văn Cương c.h.ế.t sống đồng ý, cuối cùng Chu Thời Huân và An Ninh cũng kiên trì, chỉ dặn dò bọn họ đêm ba mươi nhất định đến nhà cùng ăn cơm.
Sau bữa tối, An Ninh và Chu Thời Huân cùng đưa Vương Văn Cương và Điền Tú đến nhà khách.
Trên đường, Chu Thời Huân và Vương Văn Cương ở phía , An Ninh khoác tay Điền Tú ở phía , còn dặn dò cô : “Phải cẩn thận một chút, buổi tối đường trơn.”
Điền Tú : “Cũng may, mùa đông Long Bắc chúng tuyết còn lớn hơn nhiều, khi chúng đến, còn một trận gió tuyết, chỗ dày đều nửa thước, cũng may chúng mấy ngày đó, nếu đều kẹt đường.”
“Chị còn nhớ Tống Tu Ngôn đó ? Đối tượng của cũng kẹt đường.”
An Ninh còn tưởng nhầm, hỏi một : “Cô ai? Tống Tu Ngôn?”
Điền Tú gật đầu: “ , chính là Tống Tu Ngôn cũng ở Viện Hai mấy ngày, quan hệ với Chu Đội , cũng là Tống Tu Ngôn của Kinh thị.”
An Ninh càng kinh ngạc hơn: “Cô Tống Tu Ngôn đối tượng ? Đối tượng của là ai?”
Điền Tú cũng rõ lắm: “ cũng là , một chuyến tàu hỏa từ Tửu Tuyền tới, lúc kẹt ở đoạn đường chỗ chúng , lúc Tống Tu Ngôn còn gọi điện thoại cho Vương Văn Cương, đó còn tìm, hình như chính là tìm một phụ nữ, tên gọi là gì cũng nhớ rõ.”
An Ninh chút thể tin : “Cô là Chu Triều Dương ? Triều Dương nhà ?”
Chẳng lẽ là Chu Triều Dương kẹt? Dù tâm ý của Tống Tu Ngôn đối với Chu Triều Dương, ngoài cuộc đều rõ ràng.
Điền Tú lắc đầu: “Không , Triều Dương cũng , Triều Dương, ai nha, đầu hỏi Vương Văn Cương, hẳn là rõ ràng.”
An Ninh càng thêm tò mò, chẳng lẽ Tống Tu Ngôn Tửu Tuyền, gặp phần tình cảm thuộc về ? Nếu là như , cũng .
Điền Tú cũng vì nhớ mà chút bực bội, gãi gãi đầu: “Ai nha, cái đầu óc của , khi m.a.n.g t.h.a.i liền nữa, nhiều thứ đều nhớ . nhớ hình như gọi là Viên Viên?”
An Ninh thật sự là tò mò, chẳng lẽ tin lành mà Chu Triều Dương cũng là cái ? Nếu Tống Tu Ngôn đối tượng , vui vẻ nhất chắc chắn là Triều Dương.
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Cô vẫn luôn xem Tống Tu Ngôn là em, giống như . Tống Tu Ngôn tình cảm của riêng , chắc chắn sẽ vui vẻ hơn bất luận kẻ nào.
Đến nhà khách, Vương Văn Cương và Điền Tú phòng, An Ninh và Chu Thời Huân mới trở về.
An Ninh kịp chờ đợi: “ Điền Tú , Tống Tu Ngôn đối tượng ? Tình huống gì ?”
Chu Thời Huân thật sự hỏi Vương Văn Cương về tình huống của Tống Tu Ngôn và Chu Triều Dương, An Ninh sẽ hỏi, bất quá hỏi thu hoạch vẫn khá nhiều: “Vẫn đối tượng, hẳn là thích thôi.”
Thịnh An Ninh "oa" lên một tiếng: "Tống Tu Ngôn thích cô gái nào? Làm nghề gì ?"
Vương Văn Cương nhiều lắm, Chu Thời Huân cũng hỏi hết những gì thể hỏi: "Cũng là cùng đơn vị với , hình như là bên nghiên cứu khoa học, là một cô gái khá lợi hại, bố đều là nhà khoa học hạt nhân."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-910-dem-giao-thua.html.]
Thịnh An Ninh "oa" lên một tiếng: "Tên gì? Năm nay bao tuổi ?"
Chu Thời Huân : "Vương Văn Cương cũng rõ ràng lắm, chờ ngày nào đó hỏi Tống Tu Ngôn."
Chỉ cần vợ , thể tìm cách hỏi .
Thịnh An Ninh liên tục gật đầu: "Anh hỏi , nếu Tống Tu Ngôn tình cảm mới cũng , Triều Dương tính cách bướng bỉnh, nhận định Lục Trường Phong , cả đời e là cứ thế mà trôi qua."
Nói xong trong lòng khó chịu, cô vẫn hy vọng Tống Tu Ngôn và Triều Dương thể ở bên , thể ở cùng yêu, thể yêu chăm sóc cả đời cũng là hạnh phúc.
Chu Thời Huân chỉ là "ừm" một tiếng, cảm thấy kết quả như .
Ngày hai mươi tám tháng Chạp, bột mì lên men, còn một nơi rằng ngày quét dọn sạch sẽ, dọn dẹp nhà cửa.
Chu Hồng Vân theo phong tục của thành phố Kinh, hai mươi tám hấp bánh màn thầu, tiện thể kho một ít thịt, còn Thịnh An Ninh thì dẫn theo ba đứa trẻ dọn dẹp vệ sinh.
Ba tiểu bằng hữu gì , chủ yếu là chơi và phá phách.
Mỗi cầm một miếng giẻ nhỏ, xoay vòng vòng phía Thịnh An Ninh, những chỗ lau qua, bọn chúng tích cực lau một , giống như những cái đuôi nhỏ.
Thịnh An Ninh còn cảm thấy khá vui, ha hả dẫn bọn chúng: "Hôm nay chúng dọn dẹp vệ sinh thật , sạch sẽ gọn gàng đón năm mới, thể Tiểu Lạp Tháp."
An An lắc tay nhỏ bé: "Con Tiểu Lạp Tháp, con là An An xinh ."
Thịnh An Ninh rộ lên: ", là Tiểu An An xinh , Tiểu An An lau sạch cái bàn, ?"
An An cầm giẻ lau vui vẻ lau bàn.
Thịnh An Ninh dứt khoát ở ghế sô pha, chỉ huy ba tiểu bằng hữu việc, nhưng cô vẫn nghĩ đến chuyện của Tống Tu Ngôn, đột nhiên chút mong chờ đến Tửu Tuyền.
Đại niên ba mươi, Chu Loạn Thành và Mộ Tiểu Vãn vẫn trở về, cũng gọi điện thoại gửi điện báo.
Không thể xác định bọn họ Điền Nam Việt Tỉnh, càng khi nào bọn họ thể trở về.
Chu Hồng Vân thất vọng: "Hôm nay là đêm Giao thừa , Loạn Thành và Tiểu Vãn vẫn trở về, con xem khi nào bọn chúng đang ở xe lửa, tối nay sẽ đến ? Chúng cần chờ cơm tất niên ?"
Thịnh An Ninh nghĩ nghĩ: "Vẫn cần chờ, ông nội tối cũng sẽ trở về, để ông nội và bố chờ cơm ."
Chu Hồng Vân liền cảm thấy nhà ít , Tết giống Tết nữa: "Thời Huân cũng thể trở về, Loạn Thành và Tiểu Vãn nếu trở về nữa, cái Tết còn ý nghĩa gì?"
Thịnh An Ninh an ủi Chu Hồng Vân: "Cô, cô nghĩ thoáng một chút, bọn họ ở bên ngoài vui vẻ là , dù qua Tết bọn họ sẽ trở về."
Chu Hồng Vân thở dài một tiếng, cũng chỉ thể như .
Thế nhưng chờ đến hơn sáu giờ tối, Chu Nam Quang là đón Chu Song Lộc cũng trở về, cơm canh hâm nóng hết đến khác.
Vẫn chờ đến tám giờ tối, pháo nổ xung quanh liên tục, vẫn thấy bóng của Chu Nam Quang bọn họ.
Trong lòng Thịnh An Ninh dần dần bất an...
--------------------