Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 908: Khách Phương Xa Đến
Cập nhật lúc: 2025-12-27 17:03:48
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VsSUlWv3u
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dì Trương vốn cũng tính qua Rằm tháng Giêng mới trở về, ba năm về nhà ăn Tết, nên vẫn nhớ nhà.
sợ cô Chu Hồng Vân một trông nom ba đứa trẻ, mà trường học của vẫn còn việc, lỡ khai giảng sớm thì ?
Nghe , dì vẫn do dự.
Cô Chu Hồng Vân cũng sảng khoái phụ họa: " đúng , dì khó khăn lắm mới về một , cứ ở thêm vài ngày , và An Ninh thể trông nom bọn trẻ, còn Chu ở đây ."
Thời điểm Xuân Vận, kỳ nghỉ Tết cũng dài, nhiều đơn vị đều nghỉ đến Rằm tháng Giêng. Ngay cả các cửa hàng thực phẩm phụ cũng đến mùng năm mới mở cửa. Còn chúng thì tận mùng một tháng ba mới khai giảng.
Lúc đó là hai mươi tháng Giêng , cho nên dì trở về muộn một chút cũng cả.
Chỉ Chu Thời Huân đến đơn vị trực ban đêm giao thừa và mùng một.
Mấy hôm , Loạn Thành còn dẫn Tiểu Vãn du lịch nơi khác, là miền Nam, để cảm nhận cảnh tượng mùa đông mà vẫn thấy hoa nở rộ khắp núi.
Cô Chu Hồng Vân tính toán thời gian: "Nói , dì trở về cũng , tính thời gian thì Triều Dương và Tiểu Vãn cũng nên trở về ."
Nhắc tới Loạn Thành và Tiểu Vãn, cũng nhớ , hai họ một tuần . thời điểm giao thông chậm, một tuần cũng đến miền Nam .
Bây giờ máy bay, nhưng cũng cứ tiền là thể , còn xin phép, đơn vị đồng ý đóng dấu xong mới . Giống như Tiểu Vãn, cách nào máy bay, hai chỉ thể tàu hỏa để du lịch.
Tính theo thời gian, hai lúc hẳn là mới đến Điền Nam. Nếu như đường đoạn nào thời tiết chậm trễ, thì giờ cũng chắc đến nơi: "Cô, cô cần chuẩn tinh thần là Loạn Thành và Tiểu Vãn thể trở về ăn Tết ."
Cô Chu Hồng Vân kinh ngạc: "Tại ? Không xong là bảy tám ngày sẽ trở về ? Hơn nữa, Loạn Thành thể kỳ nghỉ dài như ?"
Cái cũng rõ: "Họ nơi bốn mùa như xuân, bất kể là Quảng Đông Điền Nam, thời gian ngắn như khẳng định thể về . Nếu kỳ nghỉ của Loạn Thành cho phép, họ chơi thêm vài ngày cũng ."
Vừa thể bồi dưỡng tình cảm một chút.
Cô Chu Hồng Vân vẫn mang tư tưởng cũ, cảm thấy ăn Tết thì một nhà nên ở cùng . Cô là nhà mà thể về, chứ thì cô về nhà thăm nom.
"Nếu Loạn Thành và Tiểu Vãn về ăn Tết, Triều Dương cũng ở, cảm thấy trong nhà quạnh quẽ quá."
an ủi cô Chu Hồng Vân: "Cô nghĩ xem, tuy họ ở nhà ăn Tết, nhưng ngoài một chuyến thì tình cảm sẽ hơn. Đợi Tiểu Vãn nghiệp là thể kết hôn, qua ba năm nữa, cô bận rộn dỗ dành cháu ."
Nghe , cô Chu Hồng Vân vui vẻ hẳn lên: "Ai nha, thì quá! chỉ sợ đến lúc đó Tiểu Vãn sẽ chê trông nom con cái thôi."
Dì Trương ở một bên như là nhớ chuyện gì: "Các cô thấy khí sắc của Tiểu Vãn bình thường ?"
sửng sốt một chút: "Không mà, thấy gần đây khí sắc , má còn hồng hào nữa."
chắc chắn là bác sĩ thì thể lầm . Nhìn khí sắc của Tiểu Vãn, cô bé vẫn khỏe mạnh.
Cô Chu Hồng Vân cũng thấy chỗ nào đúng: " cũng , Tiểu Vãn gần đây còn mập lên một chút chứ."
Dì Trương do dự một chút: "Chẳng lẽ là lầm ? Quê một cách , mặt mà hồng hào như hoa đào thì trong cơ thể tà độc, cũng tà độc là cái gì."
Dì chỉ cảm thấy má Tiểu Vãn hồng hào bình thường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-908-khach-phuong-xa-den.html.]
Lại thấy Tết nhất mà mấy chuyện thì may mắn: "Ai nha, cũng hiểu. An Ninh là bác sĩ mà, nếu sai thì cô cũng đừng để bụng nha."
thở phào một , còn tưởng Dì Trương thật sự bí phương dân gian gì, thể điểm khác biệt của Tiểu Vãn.
Dù thì trong lòng bà vẫn luôn cảm thấy, cơ thể Mộ Tiểu Vãn chút vấn đề, nhưng thể tra , cho nên mới khiến lòng bà cứ mãi thắt .
Chu Hồng Vân vội vàng gật đầu: “Chính là chính là, cô chắc chắn là nhầm , thấy Tiểu Vãn vẫn khỏe re mà, , tết nhất , cũng thể những lời điềm như .”
Lại dặn dò Thịnh An Ninh: “Mấy món quà tết mà nuôi cô gửi qua, cũng dọn hết chứ?”
Vốn dĩ, Lâm Uyển Âm định đợi Thịnh Thừa An về Kinh Thị ăn tết, đến lúc đó Thịnh Minh Viễn cũng thể từ Ma Đô trở về, nhưng kết quả là gần đến tết, Thịnh Thừa An gửi một phong điện báo về, là thể về ăn tết nữa.
Mà Thịnh Minh Viễn cũng gọi điện thoại đến đơn vị cho bà , bên Ma Đô gặp một vấn đề, tết cũng thể trở về.
Lâm Uyển Âm giận Thịnh Thừa An giữ lời, xót Chồng một ăn tết ở nơi khác, cuối cùng quyết định dẫn Đa Đa cùng Ma Đô ăn tết.
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Bà đem gạo, mì, lương thực, dầu ăn cùng mười mấy cân cá hố, mấy cân thịt heo mà đơn vị phát, đều đưa đến chỗ Thịnh An Ninh.
Thịnh An Ninh cảm thấy bây giờ ăn tết thật sự , đồ mỗi đơn vị phát, đều đủ để ăn một cái tết no đủ.
Đơn vị Chu Thời Huân phát chỉ gạo, mì, lương thực, dầu ăn mà còn hai con gà, cá đông lạnh, thịt bò, thịt dê đều . Cũng là phong phú lạ thường.
Nói đến quà tết, Chu Hồng Vân bắt đầu bát quái: “Đồ đơn vị Thời Huân phát năm nay thật nhiều, nhớ năm ngoái cũng chỉ gạo, bột mì, dầu ăn, cộng thêm mười cân thịt heo. Cô xem năm nay , cảm giác ăn đến mười lăm cũng xong, nhiều như ?”
Thịnh An Ninh cũng kỳ quái: “ nữa, những thứ mang về, chắc chắn đều là do đơn vị phát.”
Từ hôm mua xong thịt bò và sườn heo, Chu Thời Huân còn bao nhiêu tiền, càng sẽ nhiều tiền như để mua quà tết, hơn nữa nếu thật sự mua quà tết, chắc chắn sẽ hỏi Thịnh An Ninh mua gì, chứ mù quáng mua loạn một ít.
Đang chuyện phiếm, hấp thêm hai nồi bánh bao , hôm nay là nhân tóp mỡ, bắp cải, miến.
Hai hôm nay đều bánh bao, ba bữa cơm cũng cơ bản là ăn bánh bao, ba đứa nhỏ cũng ý kiến, An An c.ắ.n một miếng bánh bao, liền rầm rì : “Má, ăn bánh bao, An An ăn thịt thịt, ăn cơm cơm.”
Thịnh An Ninh : “Đây là cơm ? Hai hôm nay chúng mỗi ngày đều đang ăn thịt thịt mà, An An còn thích .”
Khuôn mặt nhỏ của An An sắp nhăn thành cái bọc nhỏ : “Má, ăn bánh bao, ăn cơm gạo.”
Chu Hồng Vân ha ha ha lớn: “Xem đứa nhỏ bây giờ hạnh phúc cỡ nào, còn thể ăn bánh bao đến ngán, , chúng quanh năm suốt tháng cũng ăn một bữa bánh bao nhân thịt, lúc tết cũng chỉ thể ăn một bữa sủi cảo nhân tóp mỡ bắp cải, hơn nữa còn thể cho quá nhiều tóp mỡ.”
Lại nhịn một trận điên cuồng với Thịnh An Ninh, kể về việc hồi nhỏ bà khổ thế nào, những năm cuộc sống khó khăn .
Đang chuyện hăng say, liền thấy tiếng Cực Quang sủa, tiếp đó đang gọi tên Chu Thời Huân.
Thịnh An Ninh giọng thấy quen tai, phủi phủi bột mì tay, đẩy cửa ngoài, liền thấy một đàn ông đang đỡ một nữ nhân m.a.n.g t.h.a.i ở cửa lớn, sắc mặt mang theo vẻ do dự.
Thịnh An Ninh chút kinh ngạc: “Vương Văn Cương…”
--------------------