Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 906: Thư đến
Cập nhật lúc: 2025-12-27 17:03:46
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thịnh An Ninh há lời trong lời của Thẩm Quang Vinh, là giúp cô chi bằng là trong lời mang theo uy h.i.ế.p. Nếu cô lời, việc phân công khi nghiệp thể sẽ gặp sự cố.
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Thẩm Quang Vinh một chút: “Cô cần căng thẳng, hôm nay chúng cứ như bạn bè trò chuyện một chút. Nếu cô ý kiến gì, cũng thể với . Về chuyện của Thẩm Mạn, xin cô. Cô trẻ tuổi bốc đồng, việc kể hậu quả, cô cũng đừng chấp nhặt với cô .”
Nói lùi một chút, hướng Thịnh An Ninh cúi thật sâu. Chu Hồng Vân bên cạnh thấy cũng giật .
Thịnh An Ninh nhíu mày: “Ông cần như , chịu nổi . Thẩm Mạn sai chuyện, tự nhiên sẽ pháp luật đưa phán quyết công bằng nhất, mà kết quả phán quyết đó, mới là lời xin nhất dành cho .”
“Cô , với tư cách là một sinh viên y khoa, sắp , vì ân oán cá nhân mà hy sinh sức khỏe, thậm chí là tính mạng của bệnh nhân để công cụ báo thù. Điều đó cho thấy phẩm cách của cô hỏng bét , xứng một bác sĩ.”
Một phen lời khiến mặt Thẩm Quang Vinh lúc xanh lúc đỏ, nhưng ông thể quên mục đích đến, một nữa nhấn mạnh: “Thẩm Mạn tuổi còn nhỏ, từ bé ở nhà nuông chiều, cho nên việc vì bốc đồng mà mất chừng mực. Cô hiện tại hối hận . Cô cũng là một , hẳn là thể hiểu tâm trạng của chúng khi cha . Con cái phạm sai lầm, nên cho cô một cơ hội sửa đổi ?”
Thịnh An Ninh một chút: “Ông Thẩm Mạn tuổi nhỏ? Nói thì, năm nay cô gần hai mươi bảy , mà mới hai mươi bốn. Cô lớn hơn gần ba tuổi đấy. còn hiểu đạo lý, tại cô hiểu? Ông cô nuông chiều mà lớn lên, nuông chiều lớn lên thì nên gì thì ? Vậy ông và vợ nên nghĩ một chút về vấn đề giáo d.ụ.c ?”
“Còn nữa, ông với tư cách là cha , hẳn là thể hiểu tâm trạng của ông, cho con cái một cơ hội phạm sai lầm. cũng thể đồng tình. Nếu con mà phạm sai lầm như , sẽ cầu xin khác, chỉ sẽ nghĩ , liệu khi giáo d.ụ.c nó, bỏ qua điều gì ? Đợi khi nó nhận hình phạt, hy vọng nó thể thật lòng nhận lầm, hảo hảo .”
Thẩm Quang Vinh Thịnh An Ninh chặn họng đến mức nên lời, há miệng, cứ thế trở về vẫn cam lòng. Ông dứt khoát xuống, định cùng Thịnh An Ninh chuyện cho nhẽ.
Ông sẽ tin, Thịnh An Ninh sẽ ngay cả tiền đồ cũng cần. Ông cảm thấy Thịnh An Ninh hiện tại mạnh miệng, vẫn là quá trẻ tuổi, xét thời thế.
Thịnh An Ninh cũng xuống đối diện Thẩm Quang Vinh. Đã đối phương cùng cô chuyện lâu, thì cứ xem cuối cùng ai sẽ mất mặt.
Thẩm Quang Vinh bắt đầu đ.á.n.h lá bài tình : “Vợ sức khỏe , Thẩm Mạn xảy chuyện , vẫn liệt giường dậy nổi. cũng Thẩm Mạn quá đáng . Bài học khẳng định sẽ khiến cô nhớ cả đời. Sau cũng sẽ tái phạm, hơn nữa còn chúng giám sát cô .”
Thịnh An Ninh mặt biểu cảm, tiếp lời, chỉ an tĩnh Thẩm Quang Vinh.
Ba đứa nhỏ đều thể nhận khí trong nhà đúng, chúng an tĩnh thành một hàng ghế sô pha, , ông xa lạ đến.
Chu Hồng Vân xảy chuyện gì, nhưng Thịnh An Ninh gọi Thẩm Quang Vinh là Cục trưởng Thẩm, cộng thêm một lời Thẩm Quang Vinh với bà, cảm thấy đối phương lai lịch nhỏ.
Lại một chút từ cuộc đối thoại của hai , Cục trưởng Thẩm hình như Thịnh An Ninh thỏa hiệp chuyện gì đó, tha thứ cho cô con gái phạm của ông .
Trong lòng Chu Hồng Vân cảm thấy phục, lai lịch nhỏ thì ? Nhà họ cũng kém cạnh gì.
Bà cho dù xảy chuyện gì, cũng con gái của cái ông cục trưởng ch.ó má từng bắt nạt Thịnh An Ninh. Giờ xảy chuyện , đến tận cửa cầu xin Thịnh An Ninh tha thứ đây.
Cầu tha thứ cũng thái độ của cầu xin chứ, xem cái bộ dạng của Thẩm Quang Vinh kìa!
Chu Hồng Vân hừ lạnh một tiếng, mang theo vẻ châm chọc : “An Ninh, nhà chúng dễ bắt nạt , cô sợ, dù cô đây chữ là mấy, nhưng tuyệt đối về phía cô, ai bắt nạt cô, cô đây là đầu tiên đáp ứng.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-906-thu-den.html.]
Thịnh An Ninh buồn , đầu nháy mắt với Chu Hồng Vân, ý bảo .
Lại đầu Thẩm Quang Vinh: “Nếu Thẩm Cục trưởng hôm nay đến, là thừa nhận, tờ đơn t.h.u.ố.c nghi ngờ gì là do sai, vì sợ hãi dám thừa nhận, nên mới đổ lên đầu Thẩm Mạn. Vậy thì ông đến đây một chuyến vô ích , chắc chắn sẽ . Nếu ông dùng tiền đồ của để uy h.i.ế.p , thì ông cũng sai , còn sợ điều .”
Thẩm Quang Vinh ngờ Thịnh An Ninh thẳng thừng như , cả khuôn mặt già nua giấu .
Nhiều lời hơn nghẹn ở bên miệng , cuối cùng dậy: “ vẫn hy vọng cô hảo hảo suy xét một chút, Kinh Thị lớn, đều cúi đầu thấy ngẩng đầu thấy, sự tình vẫn là nên quá cứng nhắc.”
Không đợi Thịnh An Ninh mở miệng, Chu Hồng Vân vui : “An Ninh, lời là ý gì? Có đang uy h.i.ế.p ? Hắn đang uy h.i.ế.p cô ?”
Ngữ khí vội giận, cảm giác chỉ cần Thịnh An Ninh gật đầu, cô thể xông tới đ.á.n.h Thẩm Quang Vinh một trận.
Thịnh An Ninh biểu cảm của Chu Hồng Vân chọc , gật đầu: “Ừm, hình như là đang uy h.i.ế.p chúng .”
Thẩm Quang Vinh sắc mặt biến đổi, vội vàng rời khi Chu Hồng Vân mở miệng c.h.ử.i bới, bóng lưng chút chật vật.
Chu Hồng Vân chịu bỏ qua, đuổi theo ngoài mắng: “Mày tưởng mày giỏi lắm , còn dám uy h.i.ế.p chúng tao? Thật sự coi là cái thá gì đại quan ch.ó má? Tưởng đây vẫn là thời quá khứ ? Làm quan mà còn cả nhà gà ch.ó thăng thiên, dân thường gặp mày còn tam quỳ cửu bái? Mày đừng chạy, tao xem rốt cuộc mày oai phong đến mức nào, tin tao dám xé rách cái mặt mày .”
Mắng suốt cho đến khi Thẩm Quang Vinh thấy bóng nữa, mới lẩm bẩm c.h.ử.i rủa về nhà, thấy Thịnh An Ninh tựa ghế sô pha , nhịn phàn nàn: “Cô xem cô ở bên ngoài bắt nạt, chúng đều , cô trở về chứ? Nếu đến nhà cái gì, cho cửa , cái thứ gì , thật là quá xui xẻo.”
Thịnh An Ninh kéo Chu Hồng Vân xuống, vỗ vỗ lưng cô : “Được , giận giận.”
An An cũng chạy tới, học theo dáng vẻ của , tay nhỏ bé vỗ vỗ lưng Chu Hồng Vân: “Cô của cha, giận giận.”
Chu Hồng Vân chọc , đưa tay ôm An An: “Con đó, đúng là một quả táo nhỏ vui vẻ, cô của cha thấy con là giận nữa .”
Đang định hỏi Thịnh An Ninh rốt cuộc xảy sự tình gì, mà Thẩm Quang Vinh còn hống hách như tìm đến tận nhà. Chưa kịp mở miệng, thì gọi một tiếng, dì Trương ngoài, một lát cầm một phong thư : “Người đưa thư gửi thư đến , là từ Tây Bắc gửi tới, cũng chữ.”
Nói đưa cho Thịnh An Ninh.
Thịnh An Ninh quét mắt phong thư, là chữ của Chu Triều Dương, nhấc lên cân nhắc phân lượng, khá dày và nặng, cảm giác nội dung ít. Nóng lòng mở , quả nhiên là đủ năm trang.
Không giống như trong một ngày, giống như mỗi ngày nghĩ đến cái gì thì cái đó, chuyện gì hoạn đều ghi , cuối cùng biến thành một phong thư gửi trở về.
Thịnh An Ninh tiên xem qua loa một , lúc kết thúc, Chu Triều Dương cách treo khẩu vị, một tin chia sẻ cho ...
--------------------