Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 897: CÔ GÁI NHỎ ĐÓ ĐÃ TRƯỞNG THÀNH
Cập nhật lúc: 2025-12-27 17:03:37
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mộ Tiểu Vãn kích động đến mức suýt nhảy dựng lên, đưa tay nắm lấy cánh tay Thịnh An Ninh: "Trời ơi, chuyện là ? Sao mang thai? Không khả năng, tuyệt đối khả năng."
Thịnh An Ninh : "Vậy là chúng hiểu lầm , cô xem, cô tự dưng nôn ọe gì?"
Mộ Tiểu Vãn nhấn mạnh một : " mang thai, và Chu Loạn Thành cái đó, thể m.a.n.g t.h.a.i ? Không , a a a, còn mặt mũi nào gặp Cô với nữa."
Thịnh An Ninh hả hê: "Cô cô xem, , họ cũng là quan tâm cô thôi, rõ ràng là . Dạ dày cô ? Bị lạnh ?"
Mộ Tiểu Vãn sờ sờ dày: "Lúc khó chịu, buổi trưa ăn cơm cũng cảm thấy gì, chỉ buổi sáng, , cứ thấy thịt là buồn nôn chịu ."
Thịnh An Ninh nén : "Phản ứng của cô như , thảo nào Cô nghĩ nhiều, quả thật giống nôn nghén. Nếu ngày mai vẫn thoải mái, thì xem. Cơ thể cô bây giờ trong mắt , cứ như Lâm , là yếu ớt."
Mộ Tiểu Vãn khịt mũi một tiếng: "Không đến mức đó , thôi thôi, rõ với Cô, cũng thể để Cô hiểu lầm như ."
Nói là rõ ràng, nhưng khi thật sự thấy Chu Hồng Vân, Mộ Tiểu Vãn mở miệng . Cho dù tính cách cô tùy tiện đến mấy, rốt cuộc cô cũng là một cô nương, tiện trực tiếp rằng mang thai.
Cô loanh quanh trong bếp một vòng, cũng khỏi miệng , cuối cùng đột nhiên sang Chu Hồng Vân : "Cô, cháu biểu diễn trồng cây chuối cho Cô xem nhé."
Thịnh An Ninh theo cô, thì bật thành tiếng: "Cô, cô hết, chỉ là sáng nay dày lạnh thôi, chuyện gì , cần lo lắng nữa."
Mộ Tiểu Vãn vội vàng gật đầu: "Vâng, tối hôm qua lúc trở về nhiễm gió lạnh, nên dày khó chịu, bây giờ hơn nhiều ."
Chu Hồng Vân thở phào nhẹ nhõm: "Vậy là , , sợ c.h.ế.t khiếp, là nghĩ nhiều . Sau chú ý đấy, Loạn Thành cũng dày , mỗi ăn một chút ít. Vừa , buổi tối hầm canh gà, con và An Ninh đều bồi bổ ."
Thịnh An Ninh ngạc nhiên: "Sao bồi bổ cho con nữa? Cơ thể con , con cần bồi bổ ạ."
Chu Hồng Vân hừ một tiếng: "Con xem quầng thâm mắt của con kìa, thấy hai ngày nay con cũng gầy . Con và Tiểu Vãn nghỉ phép còn bận hơn cả bình thường thế ? Con xem, nếu con , chẳng sẽ bận hơn nữa ? Ta bác sĩ thì ngày đêm, công việc trực tam ban, vất vả lắm. Cho nên nhất định để các con ăn ."
Đến bữa tối, thật bất ngờ, Chu Loạn Thành và Chu Thời Huân cùng trở về nhà. Nhìn thấy bàn canh gà hầm trong nồi đất, còn trứng xào mộc nhĩ, và b.ún nấu thịt ba chỉ với cải thảo, món chính là cơm gạo.
Đây coi là một bữa tối vô cùng thịnh soạn.
Chu Loạn Thành kỳ quái: "Xem về đúng lúc ."
Chu Hồng Vân thấy hai trở về cũng vui: "Là đoán hôm nay các con trở về, nên đặc biệt thêm vài món, trong bếp còn cá kho nữa đấy, mau rửa tay ăn cơm ."
Đợi Chu Loạn Thành và Chu Thời Huân rửa tay xong tới xuống, Chu Hồng Vân cũng bưng cá lên bàn: "Cá kho khô, Loạn Thành gắp thêm cho Tiểu Vãn một chút , xem Tiểu Vãn gầy kìa."
Nói , Cô còn bổ sung thêm một câu: "Con dâu của , học cách yêu thương, con xem Anh con bao."
Thịnh An Ninh ngượng ngùng Chu Thời Huân đang gắp cá bát cho . Chu Thời Huân gọi tên thì coi như thấy, gắp phần thịt mềm nhất ở bụng cá cho vợ, gắp cá nhặt xương cho An An, Mặc Mặc và Chu Chu.
Chu Hồng Vân vui vẻ: "Được , mau ăn cơm , bố con buổi chiều mang cá về luôn, tối trở về ăn cơm, lẽ sẽ về muộn một chút."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-897-co-gai-nho-do-da-truong-thanh.html.]
Chu Loạn Thành cũng học theo, gắp một miếng cá cho Mộ Tiểu Vãn: "Trông em gầy thật, ngày mai nghỉ phép, đưa em chơi vài ngày nhé?"
Mộ Tiểu Vãn ngạc nhiên: "Tốt ? Đơn vị các nỡ lòng nào cho nghỉ phép?"
Chu Loạn Thành gật đầu: “ , thời gian bận quá, bất quá nghỉ phép cũng thể rời khỏi Kinh Thị, nếu gặp tình huống đột xuất, vẫn về.”
Tiểu Vãn cũng thỏa mãn: “Vậy chúng suối nước nóng chơi , chỗ đó đặc biệt vui.”
Chu Loạn Thành gật đầu: “Được, em nghĩ nghĩ kỹ hơn xem, còn chơi nữa?”
Tiểu Vãn cảm giác chân thật, chủ yếu là hạnh phúc đến quá đột nhiên, cô đầu An Ninh, nhỏ: “Vừa cũng thấy chứ? Cậu xem đột nhiên nghỉ phép thế? Quá đột nhiên ? còn chút thích ứng nổi đây .”
Chu Loạn Thành đưa tay ấn lên đỉnh đầu Tiểu Vãn, ép cô đầu : “Là thật, em nhầm , chính là nghỉ ngơi vài ngày.”
Bởi vì tin tức , Tiểu Vãn ăn ngon miệng hơn, còn ngừng gắp thức ăn cho Chu Loạn Thành: “Anh thật lâu ăn cơm nhà , món lắm, ăn nhiều một chút.”
An Ninh cũng lây nhiễm, tâm tình .
Buổi tối, khi dỗ bọn nhỏ ngủ về phòng, cô còn với Chu Thời Huân: “Thật sự là quá khó , Loan Thành mà thể nghỉ ngơi lâu như , bất quá kỳ quái, bọn họ thể nghỉ lâu như thế ? Sẽ là phạm sai lầm gì đó, nên mới cho về nhà đấy chứ.”
Tay Chu Thời Huân tạm nghỉ một chút, thể An Ninh đoán mò mà trúng phóc , Chu Loạn Thành bởi vì quan điểm nhất trí với lãnh đạo mới đến, dẫn đến tội phạm bỏ trốn, cuối cùng trách nhiệm đều đổ lên Chu Loạn Thành.
Cấp liền để Chu Loạn Thành về nhà tự kiểm điểm, tất cả các vụ án trong tay đều giao cho lãnh đạo mới đến.
Cân nhắc một chút, Chu Thời Huân vẫn lựa chọn che giấu, cũng coi như thì hơn.
An Ninh chính là nghĩ linh tinh một chút như , đó thuận miệng , tiếp tục sắp xếp sổ ghi chép của , bắt đầu lầm bầm với Chu Thời Huân: “Những quyển sổ ghi chép của , đều thể dùng sách giáo khoa, nội dung mà nó đề cập đến, sách bây giờ .”
Nghĩ nghĩ bắt đầu nhắc tới sự kỳ dị của Bà Trần: “ cứ cảm thấy Bà Trần cổ quái, ánh mắt còn khá dọa . Bà còn với , bà thể phẫu thuật, nếu phẫu thuật, vạn nhất mất trí nhớ thì bây giờ, trong đầu bà chứa là bí mật. Không thích hợp công bố ngoài bây giờ. Chẳng lẽ bà việc ở cục bảo mật?”
Mặc dù đang than thở, động tác trong tay cô vẫn ngừng.
Chu Thời Huân suy nghĩ một chút, phủ nhận lời An Ninh: “Vợ Trần Sĩ Bằng, việc ở Hội Phụ nữ, việc ở cục bảo mật nào cả.”
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
An Ninh bật khúc khích, cô chỉ là than thở thôi, ngờ đàn ông chững chạc đàng hoàng trả lời, cô : “Nguyên lai là việc ở Hội Phụ nữ ? còn tưởng bà ở bộ phận bảo mật nào đó chứ, xem Hội Phụ nữ bí mật gì thể ? Chẳng lẽ là chuyện thị phi của lãnh đạo nào đó, bởi vì bây giờ lãnh đạo vẫn còn tại chức, cho nên bất tiện công bố ngoài?”
Chu Thời Huân trầm mặc, trí tưởng tượng của An Ninh cho kinh ngạc, nên trả lời thế nào.
An Ninh chính là thích bộ dạng Chu Thời Huân đờ đẫn đến mức nên lời, ha ha ha tiếp tục sắp xếp sổ ghi chép.
--------------------