Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 881: CÔ ẤY THÍCH NGƯỜI ĐÀN ÔNG CÓ NỘI HÀM HƠN
Cập nhật lúc: 2025-12-27 16:58:37
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VsSUlWv3u
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lưu Trị Quốc nhịn buột miệng c.h.ử.i thề một tiếng. Cái bình thường , mở miệng là đủ tức c.h.ế.t, chi bằng đừng gì hết! Anh liếc mắt một cái Chu Thời Huân: "Lời chuyển tới , tối nhớ dẫn em dâu và bọn nhỏ cùng đến ăn cơm."
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Nói xong, lầm bầm lầu bầu rời .
Giữa trưa, Chu Thời Huân đến trường, chuẩn tìm Thịnh An Ninh với cô một tiếng, tan học sẽ dẫn ba đứa nhỏ đến nhà Lưu Trị Quốc ăn cơm.
Vừa tới cổng trường, một cô gái chặn , vẻ mặt cô kích động, sắc mặt đỏ bừng.
Chu Thời Huân nhíu mày, khó hiểu cô gái đang chặn .
Thẩm Mạn nghĩ rằng hôm nay đến tìm Thịnh An Ninh, thể thấy Chu Thời Huân. Đầu óc cô nóng lên, căn bản suy nghĩ nhiều chặn xe đạp của Chu Thời Huân. Đợi đến khi dừng , ngược cô kích động đến mức gì.
Thấy Chu Thời Huân , trong mắt chút kiên nhẫn, Thẩm Mạn mới hồn, đỏ mặt lắp bắp : "Anh... là đến tìm Thịnh An Ninh ? cũng tìm cô , dẫn nhé?"
Nói xong cô nhịn c.ắ.n lưỡi. Chu Thời Huân tìm Thịnh An Ninh, cần gì cô dẫn đường?
Chu Thời Huân liếc mắt một cái Thẩm Mạn, lạnh như băng để hai chữ "Không cần", đẩy xe rời .
Mãi cho đến khi Chu Thời Huân xa, Thẩm Mạn vẫn ngây tại chỗ, sắc mặt đỏ ửng.
...
Thịnh An Ninh vốn dĩ hẹn cùng Tôn Tuyết Mai cùng căn tin ăn cơm. Tôn Tuyết Mai tìm bạn học hắt canh rau, nhận tiền và phiếu lương thực của Lý Đình Đình.
Hiện tại Lý Đình Đình gặp chuyện may, đối phương xin Thịnh An Ninh, chuyện đưa lên trường, bằng thì chắc chắn sẽ kỷ luật.
Tôn Tuyết Mai cũng đối phương cầu xin Thịnh An Ninh: "Cậu nam sinh đó tên là Lý Đại Hải, gia cảnh khá khó khăn. Cậu đến trường còn cõng theo liệt cùng , bởi vì để ở nhà thì ai chăm sóc. Nhà trường cũng lòng hiếu thảo của cảm động, còn bố trí cho một phòng ký túc xá đơn, thể sắp xếp ở ."
"Cậu chăm sóc , học, ở quê nhà còn em trai em gái tuổi nhỏ gửi ở nhà họ hàng. Dù cũng đáng thương, nếu chuyện nhà trường , chắc chắn sẽ ghi , đến lúc đó phân phối công tác thì thể sẽ đến đơn vị ."
Thịnh An Ninh nhíu mày: " là đáng thương, nhưng thể vì đáng thương, mà thể tùy tiện tổn thương khác, đúng ?"
Tôn Tuyết Mai cũng khó xử: "Lý Đại Hải trong chuyện quả thật sai, lúc đó chỉ nghĩ Lý Đình Đình cho mười tệ và năm mươi cân phiếu lương thực quốc, nhiều tiền và phiếu lương thực như , thể gửi về nhà, để em trai em gái một cái Tết ."
Nói cô thở dài một tiếng: "Cậu nỗ lực như , đến lúc đó nếu công tác phân phối , thì ? Cậu còn nghĩ đợi khi công tác, sẽ đón em trai em gái đến bên cạnh ."
Thấy Thịnh An Ninh vẫn nhíu mày , cô tiếp tục : "Bản Lý Đại Hải thật thà, lúc hắt canh rau, chỉ sợ quá nóng sẽ bỏng , nên đổi thành canh rau ấm."
Lòng Thịnh An Ninh chút cứng rắn, cô lạnh một tiếng: "Vậy còn cảm ơn ?"
Làm sai chuyện, bởi vì đáng thương, là thể tha thứ? Vậy thì cần luật pháp gì?
Tôn Tuyết Mai Thịnh An Ninh đang tức giận trong lòng, vẫn khuyên: "Cả một đời nào ai phạm , chỉ cần g.i.ế.c phóng hỏa, thì tha thứ một , câu , tha thì nên tha ."
Thịnh An Ninh cảm thấy đây là đạo đức trói buộc, từ nội tâm sâu xa mà , cô tha thứ cho Lý Đại Hải, nhưng Tôn Tuyết Mai đến nước , nếu cô tha thứ, thì sẽ vẻ cô là so đo tính toán, nắm lấy một chút sai lầm nho nhỏ của khác chịu buông.
Nhất định hủy hoại tiền đồ của mới chịu thôi.
Chưa kịp để cô đưa quyết định, thấy giọng quen thuộc gọi tên cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-881-co-ay-thich-nguoi-dan-ong-co-noi-ham-hon.html.]
Thịnh An Ninh còn tưởng xuất hiện ảo giác, Chu Thời Huân thật lâu tới trường tìm cô, dù thì công tác của cũng bận, cô kinh ngạc đầu, liền thấy Chu Thời Huân đang bên đường nhỏ.
Cô với Tôn Tuyết Mai một tiếng, vui vẻ chạy về phía Chu Thời Huân: “Sao đến? Hôm nay ?”
“Nghỉ trưa. Chị dâu Đinh Hồng gọi tối nay qua nhà ăn cơm, qua với em một tiếng, tan học em dẫn An An bọn nhỏ qua đó.”
Thịnh An Ninh liên tục gật đầu: “Tốt nhất nhất, xem chị dâu Đinh Hồng hồi phục tệ, còn thể gói sủi cảo . Anh còn ăn cơm đúng ? Đi, chúng cùng căn tin ăn cơm.”
Cô quyết định dẫn Chu Thời Huân tiểu căn tin, loại thể gọi món xào, tuy món gì ngon, bất quá sẽ lẩu thịt dê.
Tôn Tuyết Mai nguyên bản còn dẫn Thịnh An Ninh gặp Lý Đại Hải, lúc thấy Chu Thời Huân đến, cũng tiện nhắc , chỉ thể Thịnh An Ninh vui vẻ theo Chu Thời Huân rời .
Cô vẫn chút tò mò, những cặp vợ chồng khác khi ở bên ngoài, đều khách khí, giữ một cách nhất định.
Mà Thịnh An Ninh mặt Chu Thời Huân, vui vẻ giống như một tiểu cô nương, lúc lên trong mắt đều mang theo , hai tuy hành động mật quá mức, nhưng toát sự mật khắp nơi.
Tình cảm vợ chồng thật !
Tôn Tuyết Mai cảm thán một chút xong, về phía đại căn tin, cô vẫn với Lý Đại Hải một chút, hơn nữa đầu vẫn sẽ khuyên Thịnh An Ninh, tha thứ cho Lý Đại Hải.
Điều kiện nhà nàng , nỗi khổ của nông thôn, cũng từ nơi khổ cực như , là dễ dàng cỡ nào.
...
Thịnh An Ninh vui vẻ dẫn Chu Thời Huân tiểu căn tin, gọi một lẩu thịt dê, còn một phần đồ hầm.
Lẩu thịt dê chính là thịt dê, cải thảo, đậu phụ, miến nấu trong nồi đồng, đầy ắp một nồi, từ từ ùng ục sôi, giống lẩu nhúng, chỉ là gia vị chấm và các món khác.
Thịnh An Ninh vui vẻ chờ nồi sôi, giới thiệu với Chu Thời Huân: “Trường học vẫn thực tế, ba đồng một nồi, cho nhiều thịt như , hai cân thịt dê.”
Lại nghĩ tới lời Tôn Tuyết Mai mới , nhịn kể lể một phen với Chu Thời Huân.
Chu Thời Huân lời vợ nghiêm túc, hỏi cô: “Vậy em tha thứ cho Lý Đại Hải ?”
Thịnh An Ninh thở dài một tiếng: “Đương nhiên là tha thứ, chúng đều là xa lạ, vì một chút lợi ích mà thể chuyện như , nếu cho nhiều tiền hơn, còn thể g.i.ế.c ? Cái gì mà bản chất , chẳng cũng một tội phạm, phạm tội vì cuộc sống bắt buộc, cũng thể tha thứ?”
“Thế nhưng Tôn Tuyết Mai như , cảm thấy tha thứ, sẽ hủy hoại đời của một .”
Nghĩ nghĩ rối rắm, rối rắm đến mức giống nữa.
Chu Thời Huân trầm mặc một chút: “Không tha thứ thì khỏi cần tha thứ, sai chuyện vốn dĩ chính là trả giá. Em bạn học là khoa Triết học? Bọn khi nghiệp, đều công tác chính trị, mà còn phạm sai lầm trong chuyện như , trong công tác, thể rút bài học.”
Thịnh An Ninh thấy Chu Thời Huân đều ủng hộ , lập tức vui vẻ lên: “ , sẽ tha thứ, giao cho trường học xử lý, Chu Trường Tỏa, vẫn là lợi hại.”
Khóe môi Chu Thời Huân lướt qua nụ nhạt, nghiêm mặt lên: “Em tạt canh rau khi nào? Sao ?”
--------------------