Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 861: TÔI MUỐN KHIẾN CÔ TA THÂN BẠI DANH LIỆT

Cập nhật lúc: 2025-12-27 16:58:16
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thịnh An Ninh cảm thấy thế giới thật nhỏ bé, ngờ những quen .

 

Mộ Tiểu Vãn nhiệt tình gọi Phương Trường An, đó giới thiệu với Thịnh An Ninh: "Đây là một hàng xóm nhà ngày , lớn lên lính thì gặp nữa, cũng mới gặp khi ăn cơm bên ngoài mấy hôm , ngờ trở về, còn mở một quán mì nhỏ. Ngay cả việc đến đây bán hàng cũng là do đề nghị, thấy ở đây đông , chắc chắn ăn sẽ ."

 

Phương Trường An chút ngượng ngùng mỉm với Thịnh An Ninh, phiền nhà của chị dâu Triều Dương, cũng định để họ mối quan hệ giữa và Lục Trường Phong.

 

"Nếu các cô thích ăn thì cứ thường xuyên ghé qua. và Tiểu Vãn quen từ nhỏ, bạn của cô cũng là bạn của ."

 

Thịnh An Ninh : "Món mì xào của thật sự ngon, mới với Tiểu Vãn xong, ngờ hai quen . Với tay nghề của , mở một tiệm mì cũng đấy."

 

Phương Trường An gượng gạo: "Chân tiện, nếu mở tiệm mì, sợ một xoay xở kịp. Cái quán nhỏ lắm ."

 

Mộ Tiểu Vãn nhíu mày: "Sao xoay xở kịp chứ? Anh Trường An, tìm một chị dâu , đến lúc đó hai vợ chồng, một lo tiền sảnh, một lo hậu bếp, chẳng ."

 

Phương Trường An : "Cô đấy, vẫn nhiều như hồi bé. Thôi, hai cô mau xuống , nấu mì cho các cô đây."

 

Anh dường như đang né tránh lời Mộ Tiểu Vãn , vội vàng nấu mì.

 

Thịnh An Ninh nhịn thêm vài chân Phương Trường An, đó là vết thương mắc chăm sóc , hơn nữa hình như còn thể cải thiện bằng phẫu thuật.

 

Ăn xong mì, Mộ Tiểu Vãn trả tiền, Phương Trường An cũng khách khí nhận lấy, còn dặn dò các cô thường xuyên ghé qua.

 

Cùng Thịnh An Ninh khỏi ngõ hẻm, Mộ Tiểu Vãn mới thở dài : "Phương Trường An cũng là một đáng thương, cũng giống thôi. thì cha đều mất, còn thì bố cưới kế, kế dẫn theo ba đứa con, đó sinh thêm một đứa con trai nữa, nên chẳng thèm để ý đến ."

 

"Sau , ở nhà chịu nữa, bám xe lửa rời khỏi Kinh thị, còn tưởng lang thang ở , ngờ lính, chỉ là thương ở chân trở về. Cũng tại , công việc an bài cũng nhận, cứ nhất quyết ăn nhỏ."

 

Thịnh An Ninh cũng nghĩ tới: "Vậy mà hùng chiến đấu cơ đấy."

 

Mộ Tiểu Vãn gật đầu: " , bất quá hàng xóm cũ , bảo tham gia cái đoàn báo cáo hùng kiểu mẫu gì đó, cũng chịu tham gia, trường học trong khu phố mời đến kể về chiến tích hùng, cũng chịu. Tính cách cổ quái lắm. thấy mà, cô mới đấy, dễ gần ?"

 

Thịnh An Ninh nghĩ đến sự nghiêm túc của Phương Trường An khi việc, cùng khuôn mặt chất phác khi , mang theo chút ngượng ngùng hổ: "Có lẽ, thích chuyện mặt nhiều . Bất quá, chân vẫn nghỉ ngơi cho , thích hợp lâu như ."

 

Mộ Tiểu Vãn liên tục gật đầu: "Ừ ừ, cũng với như , mặc dù cụ thể thương gì, nhưng dáng của , chính là hồi phục mà."

 

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

Hai trò chuyện, nhưng cũng nghĩ đến việc đặc biệt giúp Phương Trường An bệnh viện kiểm tra, dù cũng là trưởng thành, mối quan hệ cũng đến mức thể khác chủ.

 

Tối Thịnh An Ninh trở về, với Chu Thời Huân một câu: "Hôm nay chúng gặp thanh niên bán mì, tên là Phương Trường An, ngờ là hàng xóm của Mộ Tiểu Vãn."

 

Chu Thời Huân đang bọc bìa sách cho vợ, Thịnh An Ninh thì ngừng tay, cô: "Em Tiểu Vãn quen ?"

 

Thịnh An Ninh gật đầu: " , là hàng xóm cũ của Tiểu Vãn. Ở nhà chịu nên bỏ lính, thương, khi trở về cũng nhận công việc sắp xếp, mà bán hàng kiếm tiền."

 

Chu Thời Huân trầm mặc một hồi, xoay bọc sách.

 

Đó là một quyển d.ư.ợ.c điển hôm nay Thịnh An Ninh lên trường lĩnh về. Thấy Thịnh An Ninh trân quý nó như , Chu Thời Huân liền tìm giấy da bò đến, bàn học, nghiêm túc và t.ử tế bọc sách cho vợ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-861-toi-muon-khien-co-ta-than-bai-danh-liet.html.]

Thịnh An Ninh thấy Chu Thời Huân , còn tưởng hứng thú với chủ đề , cô híp mắt tới, xuống sát bên Chu Thời Huân: “Ai nha, mau xem, đây là cô gái Ốc Đồng nhà ai mà khéo tay thế ?”

 

Ở thế giới cũ của , từ tiểu học đến đại học, từng trải nghiệm việc bọc sách kiểu .

 

Hồi đó, ngoài chợ bán đủ loại bìa sách, chỉ cần dán thẳng lên sách là .

 

Chu Thời Huân liếc mắt một cái cô, thèm để ý đến lời bậy bạ của cô, t.ử tế ấn từng nếp gấp.

 

Thịnh An Ninh hắc hắc, dựa vai Chu Thời Huân: “Anh cưng chiều như , sẽ hư mất. Vậy thì nhớ kỹ, cả đời rời xa đấy.”

 

Tay Chu Thời Huân tạm nghỉ, vẻ mặt vui vẻ: “Ừm.”

 

Thịnh An Ninh cong mắt : “Vậy là nhé, đợi về chúng già , chúng sẽ cùng du lịch, đến lúc đó cũng chỉ thể bảo bối một thôi, mấy bà lão khác đấy.”

 

Chu Thời Huân bật , nhưng thích Thịnh An Ninh những lời lộn xộn, chuyện .

 

Để cảm ơn Chu Thời Huân giúp việc bọc sách, Thịnh An Ninh trả giá đắt.

 

Ngày hôm học suýt nữa thì muộn, cô vội vàng vội vã lớp xuống, kịp hít thở sâu thì giáo viên bước lớp.

 

Cả buổi sáng đều bận rộn giảng ghi chú, cũng chú ý đến Hàn Tuyết Mai mấy thôi.

 

Mãi cho đến buổi trưa tan học, Hàn Tuyết Mai cuối cùng cũng nhịn , tới xuống bên cạnh Thịnh An Ninh: “An Ninh, đắc tội với ai ?”

 

Thịnh An Ninh một khuôn mặt mờ mịt Hàn Tuyết Mai: “Xảy chuyện gì ? đắc tội với ai.”

 

Hàn Tuyết Mai những lời đồn thổi đó cũng thấy khó , cô thở dài vài : “Không ai ở bên ngoài đồn, rằng khi kết hôn đối tượng, còn suýt chút nữa bỏ trốn với , còn cách nào mới kết hôn với đàn ông hiện tại. Còn khi kết hôn còn là con gái nữa.”

 

Thời buổi , khi kết hôn mà từng chuyện yêu đương với đối tượng, đều sẽ coi thường, đừng chi là khi kết hôn còn xảy chuyện gì đó với khác.

 

Thịnh An Ninh ngây một chút: “Ai ở đó bậy thế?”

 

Hàn Tuyết Mai khá sốt ruột: “ cũng tin, nhưng mà sẽ tin đấy, nhất nên với giáo viên một chút, miễn cho đến lúc đó ảnh hưởng đến . Bên chúng phân công công việc, vấn đề tác phong cũng kiểm tra.”

 

Thịnh An Ninh nhíu mày, những chuyện cũ rích ở Long Bắc đó, qua vài năm , vẫn thể truyền đến Kinh Thị ?

 

Hay là bên Long Bắc đến Kinh Thị ? Sau đó lúc lợi dụng.

 

Người thể lợi dụng chuyện để lớn chuyện, Lý Đình Đình hiềm nghi lớn nhất!

 

Thịnh An Ninh gần như ngay lập tức phân tích xong quá trình sự việc, cô vỗ vỗ mu bàn tay Hàn Tuyết Mai: “Cảm ơn nhé, nên xử lý thế nào .”

 

còn tìm Lý Đình Đình, ngờ đối phương gây chuyện lớn nữa, thì thể trách khách khí !

 

--------------------

 

 

Loading...