Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 854: TRUYỀN THUYẾT
Cập nhật lúc: 2025-12-27 16:58:09
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thịnh An Ninh ít khi cửa mười giờ, bởi vì khi con, là Chung Văn Thanh dặn dò, về quá muộn, nếu sẽ dọa sợ đứa nhỏ. Bây giờ Chu Hồng Vân cũng tin điều , bảo cô ngoài đừng về nhà quá muộn.
Còn một nguyên nhân nữa, cũng là vì an . Hiện tại tuy rằng an ninh tổng thể , nhưng cũng ít lang thang, và một mang ý đồ .
Cho nên, bây giờ Chu Thời Huân xem phim, nhưng Thịnh An Ninh kinh ngạc: “Chu Trường Tỏa, sốt đấy chứ, bây giờ xem phim? Mấy giờ , còn phim ?”
Chu Thời Huân thời gian: “Chủ nhật rạp chiếu phim Quang Minh mười giờ rưỡi còn một suất nữa, mười hai giờ rưỡi kết thúc, chúng vặn thể đuổi kịp.”
Thịnh An Ninh chớp chớp mắt, chút khó hiểu: “Không phù hợp nha, nghĩ đến việc xem phim giờ .”
Chu Thời Huân nghiêm túc Thịnh An Ninh: “Buổi chiều, Loan Thành tới đón Tiểu Vãn xem phim, thấy cô hâm mộ.”
Thịnh An Ninh mắt sáng trông suốt Chu Thời Huân, đột nhiên mắt cong lên, nhào tới đưa tay ôm lấy cổ Chu Thời Huân: “A a a, Chu Trường Tỏa, giỏi quá mất. Anh còn lãng mạn , , chúng bây giờ .”
Hai hiếm khi thể bỏ đứa nhỏ lén lút hẹn hò, Thịnh An Ninh thể đồng ý.
Cô nhảy xuống giường, một chiếc váy yếm màu cam, bên trong mặc áo sơ mi trắng, bên ngoài khoác nhất kiện áo ba-đờ-xuy mầu trắng ngà cùng màu với giày, tết một b.í.m tóc đuôi sam, nghiêng nghiêng vắt vai, xinh nên lời, còn mang theo một chút sức sống tuổi trẻ.
Cô qua đẩy Chu Thời Huân: “Đi , chúng mau thôi, buổi tối còn thể ăn khuya ?”
Giờ các quán ăn cơ bản đóng cửa , bất quá gần rạp chiếu phim còn một hàng quà vặt, mãi cho đến lâu khi phim tan mới dọn hàng.
Chu Thời Huân liếc Thịnh An Ninh, trong mắt mang theo ý , đưa tay nắm lấy tay nàng, dắt cô cửa.
Hai cùng một chiếc xe, Thịnh An Ninh ở phía , bởi vì đường nào, Thịnh An Ninh thể kiêng nể gì đưa tay ôm lấy eo Chu Thời Huân, mặt tựa lưng rộng rãi vững chắc.
Bởi vì vui vẻ, cô nhịn nhắm mắt ca hát. Chu Thời Huân tuy rằng hiểu lời bài hát rốt cuộc là cái gì, bất quá điệu nhạc vui vẻ , rõ Thịnh An Ninh hiện tại tâm trạng , chỉ một chuyện nhỏ như là thể tâm trạng cô đến thế ?
“Các cô buổi tối đều trải qua như thế nào? Chính là thế giới của cô?”
Thịnh An Ninh kể cho Chu Thời Huân vô thế giới tương lai là cái dạng gì, hình như là kể qua chương sống về đêm: “Sau nhiều nơi giải trí đều mở cửa thâu đêm, còn nhiều quán ăn, bất kể cô mấy giờ cửa đều thể xem phim ăn khuya, còn quán bar hộp đêm, thể ca hát uống rượu.”
Chu Thời Huân quá hiểu cái gì là quán bar hộp đêm, bất quá căn cứ tên phân tích, nhất định liên quan đến rượu và buổi tối: “Cô buổi tối cũng sẽ ngoài uống rượu ?”
Thịnh An Ninh nhớ nổi những ngày xa hoa lãng phí : “Có chứ, chúng buổi tối sẽ ngoài thư giãn, đến câu lạc bộ uống rượu.”
Chu Thời Huân hỏi thêm một câu: “Cùng với bạn bè cùng ?” Anh càng , là cùng uống rượu với đàn ông , dù trầm đến mấy, ở phương diện tình cảm, cũng sẽ trở nên lòng hẹp hòi. Đặc biệt là khi hiểu rõ cuộc sống đây của Thịnh An Ninh, đó là sự phú quý mà nghĩ cũng dám nghĩ.
Anh thường xuyên cũng đang suy nghĩ, Thịnh An Ninh , tựa như một đóa hoa mẫu đơn nuôi dưỡng kiều diễm, rơi cái niên đại nghèo nàn , theo chịu nhiều khổ cực. Mà hình như cũng đổi cái gì.
An Ninh khúc khích: “Chu Trường Tỏa, đang ghen ? Anh hỏi như là đang ghen ? Bất quá cần ghen, ít khi hộp đêm uống rượu, nhiều lúc là tìm . là một bác sĩ, tay là để cầm d.a.o mổ, cho nên thể uống rượu khiến thần kinh của trở nên chậm chạp, nhạy bén.”
“Cho nên, thích , cho dù thì mỗi cũng là ở đó. thích ở trong phòng thí nghiệm giải phẫu các loại động vật nhỏ hơn, còn là một kẻ biến thái.”
“Hơn nữa cũng bạn trai nào thích, còn thể sẽ biến thành ni cô, cả đời canh giữ bàn mổ, ngờ duyên phận của ở thế giới , gặp , thích , là chuyện vui vẻ nhất của đó.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-854-truyen-thuyet.html.]
Lời tỏ tình đột ngột khiến tay Chu Thời Huân run lên một cái, tay lái xe cũng lệch một chút, dẫn tới An Ninh ha ha.
Mặc dù mới mười giờ, nhưng đường lớn một nào, càng xe cộ.
Chỉ đèn đường tỏa ánh sáng nhàn nhạt.
An Ninh đột nhiên nổi hứng, hai tay đặt bên miệng, tiếng lớn hô lên: “ thích Chu Trường Tỏa!”
Sợ đến mức tay lái xe của Chu Thời Huân liên tục rung lắc vài cái, mới coi như là nắm thăng bằng, khiến An Ninh ha ha ngừng.
Hai chạy tới rạp chiếu phim, vặn kịp giờ chiếu phim cuối cùng.
Mua vé , bởi vì thời gian quá muộn, cũng bao nhiêu đang , tùy tiện tìm một chỗ xuống.
An Ninh cũng nhớ phim chiếu cái gì, là phim dịch của nước ngoài, liên quan đến chiến tranh, bởi vì hứng thú với màn hình đen trắng, nên thỉnh thoảng quấy rầy Chu Thời Huân.
Nhéo nhéo ngón tay , cạy cạy lòng bàn tay .
Cuối cùng dứt khoát cầm lấy tay , bắt đầu chữ trong lòng bàn tay .
Một trận quấy rối, Chu Thời Huân cũng thấy bao nhiêu, nhưng hưởng thụ loại cảm giác tê tê rần rần , khóe môi nhếch lên nhếch lên.
Từ rạp chiếu phim , hai tìm một quầy hàng ven đường, gọi hai phần mì xào.
Ông chủ xào xong cà tím từ ở nhà, hiện tại chỉ cần đun nước nấu mì, đó đổ cà tím xào trong nồi inox lên mì là .
An Ninh ông chủ ném mì nước sôi, đảo mắt ông chủ hai mắt, là một trai trẻ tuổi, hơn hai mươi tuổi, chỉ là một cái chân lắm, khập khiễng.
Bất quá trai trẻ lớn lên tinh thần, bộ dáng tay chân nhanh nhẹn, còn cái tinh thần phấn chấn , cảm thấy hẳn là từng lính.
An Ninh thu hồi tầm mắt, nhỏ với Chu Thời Huân: “Triều Dương tháng đều gửi thư về, cũng đồ vật gửi cho cô nhận .”
Chu Thời Huân từng quan tâm, cũng từng thư từ qua với Triều Dương, cho nên rõ ràng lắm: “Gần đây hẳn là bận, cô chờ một chút. Nói , Triều Dương lớn như , ngoài chắc chắn sẽ tự chăm sóc cho .”
Chàng trai trẻ nấu mì tên Triều Dương, tay dừng một chút, tốc độ dùng đũa khuấy mì cũng chậm hơn nhiều.
An Ninh “ai” một tiếng: “Không giống , từ khi Lục Trường Phong , Triều Dương đều từng thật sự vui vẻ, cô đem khổ sở gì cũng tự giấu , quá đau lòng.”
Lạch cạch một tiếng, đôi đũa của trai trẻ nấu mì rơi trong nước mì đang sôi, vội vàng đưa tay như thể cảm thấy nóng mà vớt đũa lên.
Quay đầu An Ninh và Chu Thời Huân đang ở bàn nhỏ chuyện, nghĩ một chút, nắm một vốc mì sợi ném trong nồi...
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
--------------------