Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 853: Hai Ông Già Ngang Ngược
Cập nhật lúc: 2025-12-27 16:58:08
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Kể từ khi Thịnh An Ninh chuyện với Chu Loạn Thành xong, quan hệ giữa Chu Loạn Thành và Mộ Tiểu Vãn dính lấy hơn nhiều, cả hai đều đang cố gắng điều chỉnh để giống một đôi tình nhân hơn.
Dù thì trong mắt Thịnh An Ninh là như , như thế mới giống một đôi tình nhân chứ.
Chu Loạn Thành cũng còn giữ kẽ nhiều như nữa, khi sân, chào hỏi Chu Hồng Vân và Thịnh An Ninh xong, liền Mộ Tiểu Vãn với ánh mắt dịu dàng: “Một hồi rảnh ? Đơn vị của chúng tổ chức xem phim, sẽ trở về đón cô.”
Mộ Tiểu Vãn là một cô gái tùy tiện như , Chu Loạn Thành gọi thẳng mặt xem phim, còn chút ngượng ngùng, mặt nóng lên, sắc đỏ ửng từ từ bò lên gò má.
Thịnh An Ninh hì hì , đẩy Mộ Tiểu Vãn một cái: “Đi , cô buổi tối chắc chắn thời gian, hai bây giờ luôn , còn thể công viên dạo một vòng.”
Chu Loạn Thành mỉm : “Chị dâu, cũng ý .”
Mộ Tiểu Vãn trong sự trêu chọc của Thịnh An Ninh, theo Chu Loạn Thành cửa, Chu Hồng Vân cũng một khuôn mặt : “Nhìn xem, hai đứa nhỏ bây giờ tình cảm cũng lắm.”
Thịnh An Ninh cũng cảm thấy, trạng thái gần đây của Mộ Tiểu Vãn, mới phù hợp với trạng thái của một cô gái đang yêu, thỉnh thoảng mặt đỏ ửng, đôi mắt hạnh ngậm xuân tình.
Vừa thấy là nghĩ đến cảnh tượng nào đó thể miêu tả .
Như mới đúng chứ, ai mà quá lứa lỡ thì ở cùng , tình đầu ý hợp, tình sâu ý thiết, thể tóe chút tia lửa nào?
Gần đến bữa tối, Trình Minh Trung mới tỉnh , ngủ một giấc dậy rượu cũng tỉnh , xoa xoa thái dương, chút ngượng ngùng, ngờ uống say ngủ ở Chu gia cả buổi chiều.
Chu Nam Quang cũng mới ngủ dậy, nhà rót cho Trình Minh Trung: “Ông già nhiều năm gặp, thấy như tiểu hài t.ử, còn thi uống rượu, bố đến bây giờ vẫn dậy, cũng hỏi Thời Huân , Chú Trình trở về liền ngủ , thư ký ở trong chăm sóc .”
Trình Minh Trung xoa thái dương, lắc đầu liên tục: “Thật là khiến các chê , t.ửu lượng của vốn dĩ .”
Chu Nam Quang thèm để ý: “Đều là nhà, cần khách khí như .”
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Thịnh An Ninh qua gọi ăn cơm: “Cậu, cháu nấu cháo , uống một chén còn thể tỉnh rượu.”
Trình Minh Trung thấy tiếng Vương Đạt: “Dì của cháu ? Đi về ?”
Thịnh An Ninh lắc đầu: “Không , giá của cái sân phía thương lượng xong , dì cháu chuẩn tiền.”
Trình Minh Trung mới bưng chén lên, lời của Thịnh An Ninh cho nhảy dựng, tay run lên, nước bên trong đều đổ ngoài: “Cháu dì cháu cái gì ? Bà thật sự mua cái sân ?”
Thịnh An Ninh gật đầu: “ , xong , chỉ cần chuẩn đủ tiền, là thể qua Cục Quản lý Nhà đất thủ tục.”
Trình Minh Trung cảm thấy da đầu nổ tung, phụ nữ to gan lớn mật để kiếm tiền đây, cũng để ý đến phong độ, vội vàng dậy, với Chu Nam Quang một tiếng, liền về nhà.
Phải nhanh ch.óng trở về hỏi Vương Đạt, nếu tiền thì thôi, cũng thể đ.á.n.h sưng mặt mà giả mập, vay một đống tiền để mua sân.
Chu Nam Quang từ vẻ mặt hoảng loạn của Trình Minh Trung cũng thể đoán một phần, việc mua sân chắc chắn là vấn đề về tiền bạc: “An Ninh, dì cháu bọn họ mua sân, nếu thiếu nhiều, cháu cứ cho họ vay một chút.”
Thịnh An Ninh gật đầu: “Hôm nay , dì cháu cần.”
Còn lời của Vương Đạt một .
Chu Nam Quang liên tục gật đầu: “Dì cháu là hiểu chuyện rõ ràng, bất quá đến lúc đó cần giúp đỡ, cháu cũng giúp một chút, đều là thích.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-853-hai-ong-gia-ngang-nguoc.html.]
Thịnh An Ninh gật đầu: “Vâng, đến lúc đó sẽ xem xét.”
rửa tay, gọi bọn nhỏ ăn cơm, Chu Song Lộc từ trong phòng , rõ ràng là đau đầu, tinh thần cũng lắm.
Chu Nam Quang vội vàng qua đỡ: “Bố, bố bố bao nhiêu tuổi , còn giống như thanh niên, cùng Chú Trình hai thi uống rượu?”
Chu Song Lộc vẫn hết men rượu, còn chút phục: “Cái lão Trình , nhiều năm như vẫn lòng hẹp hòi như thế, chuyện các điều tra cũng , các là cảm thấy cái c.h.ế.t của Văn Thanh liên quan đến ?”
Chu Nam Quang im lặng một chút: “ là cấp cũ của Chú Trình chỉ đạo con nhà họ Lâm đến gây rối, còn về việc Chú Trình ngầm đồng ý , bọn vẫn rõ.”
Chu Song Lộc lắc đầu: “Không khả năng, ông Trình tuy lòng hẹp hòi, nhưng sẽ dùng những thủ đoạn dơ bẩn . Nói , chúng cũng chẳng thù oán gì, ông càng .”
Thịnh An Ninh Chu Song Lộc như , thở phào một , cô cũng hy vọng ông cụ mà từng thấy , cuối cùng là nhân vật phản diện.
Lúc ăn cơm, Chu Song Lộc khẩu vị lắm, uống vài ngụm cháo xong thì ba đứa nhỏ cầm muỗng nhỏ, động tác nhất trí nhét miệng, cái miệng nhỏ nhắn xoạch xoạch đều giống .
Không nhịn , ánh mắt tràn đầy dịu dàng: “Nhìn bọn chúng, cảm thấy thời gian trôi qua thật nhanh. Chẳng ngờ cũng một ngày tứ đại đồng đường.”
Thịnh An Ninh : “Ông nội, sức khỏe ông lắm, còn thể An An và Mặc Mặc lớn lên lập gia đình nữa.”
Chu Song Lộc xua tay: “Điều đó cũng dám nghĩ tới. Nhìn thấy các con đều khỏe mạnh, mãn nguyện . À còn nữa, nếu bà nội con mà , chắc chắn cũng sẽ vui lắm, bà giống con, chỉ thích nhiều con cháu.”
Chủ đề đến đây, Thịnh An Ninh nhịn tò mò: “Ông nội, ông thật sự cũng quen Bà ngoại cháu ?”
Kỳ thật còn hỏi hơn, ông và Bà ngoại từng mập mờ ? Cho nên Ông ngoại mới ghen như , bất quá hỏi như hình như chút đại nghịch bất đạo.
Chu Song Lộc hiển nhiên Thịnh An Ninh hỏi gì: “ và Bà ngoại con là quen , cũng chỉ là quen thôi, Ông ngoại con lòng hẹp hòi như , nên mới hiểu lầm. Bất quá Bà ngoại con là lợi hại như , xuất từ thế gia Trung y, thể trúng Ông ngoại con, một thô bỉ lỗ mãng như .”
Nói xong cũng nhiều lời nữa, đầu trêu chọc An An bọn chúng.
Thịnh An Ninh liền bới móc chữ từ mấy câu , mở rộng liên tưởng, dự đoán năm đó Bà ngoại là một Đại tiểu thư thế gia, ôn nhu thanh lịch, còn đầy mùi sách vở, nhưng cố tình thích Ông ngoại xuất từ thảo mãng.
Hình như cũng .
Buổi tối, quỳ giường, gấp quần áo với Chu Thời Huân: “Anh cảm thấy tình yêu của Ông ngoại và Bà ngoại ?”
Chu Thời Huân khó hiểu: “Em nó từ ?”
Thịnh An Ninh cũng trách Chu Thời Huân tế bào lãng mạn, bẻ ngón tay đếm cho : “Anh xem, Bà ngoại để sổ tay, chữ bên xinh , là một nữ nhân tài tình. Anh Ông ngoại , uy nghiêm thô kệch. Một xuất từ tiểu thư, một xuất từ thảo mãng, cảm giác ?”
Chu Thời Huân liếc mắt một cái cô, cho cô một vấn đề thực tế: “Lúc đó, bận rộn đ.á.n.h giặc, ở thời gian tơ vương tình cảm?”
Thịnh An Ninh phồng má: “Anh đúng là đồ gỗ mục.”
Chu Thời Huân đột nhiên xuống bên giường, đưa tay kéo tay Thịnh An Ninh: “Em xem phim ? Chúng xem phim.”
Thịnh An Ninh đồng hồ báo thức, gần mười giờ: “Bây giờ xem phim? Anh điên ?”
--------------------