Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 851: Người đàn ông không biết quán xuyến việc nhà
Cập nhật lúc: 2025-12-27 16:58:06
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vương Đạt thèm để ý: “Nhiều như mà, chia cho bọn nhỏ một miếng ăn thì , trẻ con chịu đói .”
Thịnh An Ninh đồng ý: “Cũng . Không thể để bọn nhỏ hình thành thói quen . Phải đợi một nhà xuống, đợi lớn gắp đũa bọn nhỏ mới ăn, lớn lên mới lễ nghi.”
Bình thường nếu nhà khách, thể chuẩn đồ ăn cho bọn nhỏ một chút, nhưng nếu khách nhân ở đây, nhất định thể .
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Mặc Mặc lên tiếng, An An và Chu Chu cũng quấy, ngoan ngoãn theo Thịnh An Ninh khỏi nhà bếp.
Vương Đạt vẫn : “Ai nha, đều là tiểu hài t.ử cả, cũng là nhà , cần câu nệ nhiều như , đây là , cũng là .”
Chu Hồng Vân : “An Ninh quản chuyện thật sự nghiêm, xem bọn nhỏ ăn cũng lóc quấy rối.”
Vương Đạt khen Thịnh An Ninh dạy con.
Bữa trưa một bàn đủ chỗ, Thịnh An Ninh, Mộ Tiểu Vãn, Vương Đạt và Chu Hồng Vân dẫn bọn nhỏ bàn nhỏ ăn, để những đàn ông bàn lớn ăn cơm uống rượu.
Thịnh An Ninh thấy Ông Trình vẫn ngừng đấu khẩu với Chu Song Lộc, hai ai nhường ai.
Vài chén rượu lót bụng, họ càng giống như hai ông già gân, cuối cùng còn nhất quyết đòi sân thử sức một chút. Ông Trình khinh thường Chu Song Lộc: “Mấy năm nay, ông ở trong công thất đến mức phế , chắc chắn đ.á.n.h .”
Chu Song Lộc uống chút rượu, cũng chẳng còn tĩnh táo tự chủ nữa, lời cũng nhiều hơn: “Ông đừng thấy Thiên Thiên ở trong công thất, còn ông thì ở cơ sở, nếu thật sự so tài, ông chắc chắn đối thủ của , giống hệt như năm đó, vẫn là bại tướng tay .”
Ông Trình thấy , thoáng cái bùng nổ, đặt mạnh chén rượu trong tay xuống bàn, bật dậy: “Ông ai đấy? Ai là bại tướng tay? Năm đó, ông cũng chỉ là may mắn thắng thôi. Không tin, chúng bây giờ thử xem.”
Chu Song Lộc cũng dậy theo: “Đi thì , ai mà sợ ông chứ, , để ông xem , năm đó ông thua như thế nào!”
Chu Nam Quang vội vàng dậy khuyên nhủ: “Hai mau xuống , đều là sắp tám mươi , vẫn cứ như tiểu hài t.ử , câu nào đòi động thủ.”
Hai ông lão cùng đầu Chu Nam Quang, gần như đồng thanh: “Sao, ông cũng nghĩ chúng già ?”
Vừa , họ hăm hở ngoài, xắn tay áo lên, chuẩn vật lộn.
Chu Nam Quang vội vàng liếc mắt hiệu cho Chu Thời Huân, mỗi giữ lấy một ông: “Hôm khác ? Nhà chật chội, An An bọn nhỏ đều ở đây, lỡ dọa sợ bọn nhỏ thì , hôm khác, hôm khác, chúng đến thao trường huấn luyện của Thời Huân mà so tài, hai thử kiểu gì cũng .”
Chu Thời Huân nắm c.h.ặ.t cánh tay Ông Trình, khiến ông thể nhúc nhích, Chu Song Lộc cũng Chu Nam Quang giữ , hai chỉ đành mặt đỏ tía tai bóc mẽ chuyện cũ của .
“Chu Song Lộc, năm đó ông thắng , cũng là bởi vì ông tiểu nhân nhiều mưu kế, dùng thủ đoạn mới thắng , nếu so tài, ông nhất định thắng nổi.”
“Thua là thua, còn tìm nhiều lý do như , chẳng lẽ ông cái gọi là binh bất yếm trá .”
Hai cứ như tiểu hài t.ử, ông một câu một câu cãi , vẻ như câu tiếp theo là sẽ động thủ.
Thịnh An Ninh cũng từng thấy Chu Song Lộc mặt ngây thơ như , hơn nữa cô thật sự sợ hai sẽ đ.á.n.h , đang suy nghĩ để khuyên can thì Ông Trình đột nhiên chuyển mũi nhọn, Chu Thời Huân: “Biết thế, gả An Ninh cho , là cháu trai của Chu Lão Gian, nhất định sẽ để An Ninh gả cho .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-851-nguoi-dan-ong-khong-biet-quan-xuyen-viec-nha.html.]
“Anh chỉ một khuôn mặt thành thật, lừa , nếu cũng giống Chu Lão Gian, xảo quyệt gian trá, sẽ bắt An Ninh ly hôn với .”
Chu Thời Huân thoáng cái đen mặt, dây dưa với lão bợm rượu nữa.
Chu Song Lộc cũng đang men rượu trong , thấy lời của Trình lão gia t.ử, lập tức chịu: "Ông xem ông cái gì thế! Chu Thời Huân thì , hơn nữa hai vợ chồng son ân ái, ông ở đây lung tung cái gì chứ."
" thấy chính là vì cô gái năm xưa ông thích cho một bài thơ, nên ông ghen tị đến tận bây giờ."
Thịnh An Ninh và lập tức kinh ngạc ngây , ngờ hai họ thời trẻ duyên phận như .
Trình lão gia t.ử xong chút thẹn quá hóa giận: "Ông nhảm! Hơn nữa, chỉ bằng cái mặt tiểu bạch kiểm của ông, ai ông giấu giếm gian kế gì, Tố Khê thể thích ông, cho dù thích ông chăng nữa, thì cũng là ông lừa gạt thôi."
Thịnh An Ninh càng kinh ngạc hơn, Tố Khê chính là tên của Bà ngoại.
Chẳng lẽ là vì, hồi trẻ, Bà ngoại thích Chu Song Lộc , nên Ông ngoại vẫn canh cánh trong lòng.
Chu Song Lộc đột nhiên đổi giọng điệu: " nghĩ một chuyện cần rõ, tuy từng dưỡng thương ở nhà Tố Khê, nhưng vết thương là do cha cô chữa cho , và cô hề tiếp xúc riêng tư, giữa chúng càng chuyện ô uế lộn xộn gì."
"Còn về bài thơ tình , cũng là do Tố Khê để nhầm chỗ thôi. Ông xem ông kìa, bao nhiêu tuổi , mà vẫn còn ăn cái thứ giấm cũ rích lâu năm như thế, ông thấy mất mặt hả."
Trình lão gia t.ử đột nhiên im lặng, cuối cùng thế nào, hai nãy còn đối đầu gay gắt, giờ bắt tay giảng hòa, nhà uống rượu tiếp.
Bỏ Thịnh An Ninh và mấy khác ở trong sân ngơ ngác hiểu gì.
Vương Đạt cảm thán một câu: "Không ngờ nha, Bố hồi trẻ kinh nghiệm như thế với Ông nội cháu đấy. Bất quá, Bà ngoại cháu hồi trẻ trông , cháu trông giống Bà ngoại cháu lắm. Lúc gả cho cháu, Bà ngoại hơn bốn mươi tuổi , mặc quần áo vải thô, nhưng da dẻ vẫn còn mịn màng, qua thấy giống như đại gia khuê tú."
Ngẫm , : "Cháu xem kìa, Bà ngoại cháu vốn dĩ là đại gia khuê tú, tổ tiên còn là ngự y trong cung, cha của Bà ngoại y thuật cũng . So với Bà ngoại, Ông ngoại cháu chính là xuất chân đất. Hồi đó còn kinh ngạc, Bà ngoại cháu trúng Ông ngoại cháu nữa."
Thịnh An Ninh tò mò, cô cũng câu chuyện thời trẻ của họ.
Hai ông già là rõ chuyện, là uống rượu đúng độ , dù uống đến cuối cùng, hai nắm tay , cùng hồi ức những trận chiến từng tham gia . Khi đến những chuyện thương tâm, hai còn cùng c.h.ử.i bới thằng quỷ nhỏ.
Thịnh An Ninh cảm thấy chút thú vị, bèn hỏi Chu Hồng Vân: "Chị gặp Bà nội em ? Bà tính cách thế nào ạ?"
Chu Hồng Vân gật đầu: "Gặp chứ, bất quá Bà nội em sớm, bố em và em kết hôn lâu thì Bà mất . Bà nội em hồi đó là một nữ hùng đấy, lợi hại."
"Hơn nữa tình cảm của Bà nội em và Ông nội em cũng , em xem Bà nội em mất lâu như , Ông nội em cũng tìm khác nữa là ."
Thịnh An Ninh gật đầu. Cô xem ảnh cũ trong nhà, cũng ảnh của Bà nội, tuy ảnh mờ nhưng vẫn thể thấy đó là một phụ nữ oai phong lẫm liệt. Thật ngờ, Chu Song Lộc và Trình lão gia t.ử nguồn gốc sâu xa như .
Đang nghĩ ngợi, Trình lão gia t.ử run rẩy từ trong nhà : "Chu Song Lộc, ngày mai ông tỉ thí với , nếu ông đến thì ông chính là kẻ nhát gan!"
--------------------